Ngưng Sương khống chế thế lửa, thần thức đảo qua, phát hiện chỗ ẩn thân
của Bạch Hổ bị lửa bao quanh, mà nó lại đang cuộn mình ở trong góc, một
thân đen thùi lùi , lông mao tản ra mùi cháy khét.
Chỉ là nàng
còn chưa tính toán thu hồi thần hỏa, nàng phải cho con sắc Hổ này một
trận giáo huấn, lúc này nàng cười nói: “Tiểu Lão Hổ, ngươi không phải là thích mỹ nữ mông to ngực lớn sao? Ta nhưng là không có phúc khí được
làm chủ nhân của ngươi rồi, ta chỉ là đi ngang qua giả bộ đánh đấm,
ngươi cứ tùy tiện!”
Lời nói của nàng vừa dứt, quả nhiên thanh âm
của Bạch Hổ từ trong cái động kia liền vang lên: “Chủ nhân a! Van cầu
ngài đại nhân có đại lượng, cũng không cần cùng tiểu nhân so đo! về sau
tiểu nhân nhất định sẽ vì ngài bưng trà rót nước, giặt quần áo nấu cơm,
ấm giường xếp chăn, đi theo làm tùy tùng, đảm bảo sẽ không dám có chút
nào chậm trễ. Van cầu chủ nhân cấp cho tiểu nhân một lần cơ hội được hầu hạ ngài! Chủ nhân phong hoa tuyệt đại a! . . . . . .” ( đằng sau tỉnh
lược 1000 chữ )
Ở lúc Bạch Hổ đang lảm nhảm nói , tâm tư của mọi người đều đã dị biến.
Xích Viêm đã đưa con sắc Hổ ghê tởm này liệt vào danh sách đen, chờ Ngưng
Sương đem nó thu phục sau đó hắn sẽ hảo hảo dạy dỗ nó một phen.
Phượng Ngâm hai mắt sáng lên, nội tâm tràn đầy vui sướng khi tìm được đồng
đạo, trong miệng lại càng lớn tiếng lên tiếng ủng hộ Bạch Hổ.
“Chủ nhân, Bạch Hổ ca ca thật đáng thương , người hãy thu nó đi!”
“Chủ nhân, ta là đứa nhỏ cô độc, người hãy để cho Bạch Hổ ca ca chơi với ta đi!”
“Chủ Nhân. . .”
Ở lúc Phượng Ngâm cùng Bạch Hổ đồng thời giáp công , tâm tư muốn trừng
phạt của Ngưng Sương lập tức tiêu tán không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Nhìn Phượng ngâm cao hứng bừng bừng, Ngưng Sương hung hăng rùng mình một cái, lần này thì tốt rồi, Phượng Ngâm dài dòng cộng thêm một Bạch Hổ vô sỉ, Xích Viêm cùng Minh Huyễn sợ rằng không bao giờ nguyện ý vào không
gian nữa.
Nếu không phải cân nhắc đến nó là thượng cổ thần thú,
thì thú không có chút tiết tháo nào như vậy, có đưa tới cửa nàng cũng
không cần. Thu hồi thần hỏa, Ngưng Sương nhắc nhở liếc nhìn Phượng Ngâm
một cái, để cho bọn họ đều tiến vào không gian, sau đó nàng mới đi vào
trong động. Thẳng đến một góc cuối cùng ở bên trong động, Ngưng Sương
mới nhìn thấy Bạch Hổ cả người đen thùi lùi đang cuộn mình nơi đó, nghĩ
đến tiểu tâm tư của Bạch Hổ, nàng buồn cười nói.”Sớm biết như vậy, sao
lúc trước còn như thế!”
Bạch Hổ đầu tiên là cho nàng một ánh mắt
tràn đầy oán niệm, ngay sau đó lại hết sức chân chó bò đến bên chân
Ngưng Sương, gian xảo khẩn cầu nói: “Chủ nhân vĩ đại a! Van cầu ngài
thu nhận tiểu nhân đi!”
Ngưng Sương nhức đầu liếc nó một cái,
sau đó trước ngồi xổm xuống tra xét thương thế của Bạch Hổ một phen,
nàng phát hiện nhìn qua thì thương thế của nó thê thảm không nỡ nhìn,
nhưng tất cả đều chỉ là bị thương ngoài da mà thôi. Lấy ra một viên cửu
chuyển linh lung đan ném cho Bạch Hổ, cũng không để ý tới trong nháy mắt ánh mắt Bạch Hổ sáng lên, liền bắt đầu vẽ đồ án khế ước, nàng ở trên
không trung vẽ ra mấy đạo đồ án cổ quái hoặc ẩn hoặc hiện, cuối cùng
giữa ngón tay nhỏ một giọt máu điểm vào mi tâm của Bạch Hổ.
Trong phút chốc, vạn trượng hồng quang bao phủ cả động phủ, ngay sau đó trên
bầu trời vang lên một đạo sấm sét, đây là phép tắc hồng sắc lôi long của khế ước, sự xuất hiện của nó bày tỏ khế ước bình đẳng đã được hình
thành. Ngưng Sương phát hiện trong đầu mình cùng Bạch Hổ có liên hệ ,
thông qua khế ước cùng Bạch Hổ, huyền lực trong thiên địa cuồn cuộn
không ngừng hướng nàng ùn ùn kéo tới, nàng mơ hồ cảm giác chính mình đã
đến lằn ranh đột phá.
“Ầm. . .”
Theo tiến giai một cơn gió bão vang lên, ánh sáng tiến giai chiếu sáng cả động phủ, Ngưng Sương
cảm giác chính mình đột phá một lần lại một lần, lần này tiến giai toàn
bộ tốn hết hai canh giờ, khiến nàng một lần đột phá đến thất tinh huyền
thánh đỉnh phong mới dừng lại.
Ở lúc Ngưng Sương lên cấp, Xích
Viêm cùng Bạch Hổ đồng thời cũng là thu hoạch không ít, Bạch Hổ chẳng
những lông mao khôi phục như trước, tu vi cũng từ nhất tinh thú hoàng
đột phá lên nhị tinh thú hoàng. Xích Viêm bởi vì mỗi lần lên cấp hao tốn năng lượng kinh người, nên lần này cũng chỉ tiến một cấp nho nhỏ,
hiện tại là bát tinh thú thánh đỉnh phong.
Bạch Hổ thấy bộ lông
thuần trắng của mình vốn đã mất giờ lại khôi phục, hơn nữa tu vi dừng
lại mấy chục năm nay cũng có đột phá, nhất thời mừng đến chảy nước
mắt.”Chủ nhân, ngài quả thật quá vĩ đại, có thể làm người hầu của ngài,
tiểu nhân ba đời có phúc!”
Ngưng Sương khoát khoát tay áo cắt đứt lời nói nhảm không ngừng của Bạch Hổ nói, “Nhớ kỹ, ngươi không phải là
người hầu của ta, ngươi. . . là đồng bạn của ta!”
Nghĩ đến chỗ
này song phương khế ước đạt được rất nhiều ích lợi, khóe môi Ngưng Sương gợi lên nhàn nhạt tiếu ý, thiết! Thật không nghĩ tới khế ước với huyền
thú còn có thể lên cấp? Dường như bình thường khế ước, trình tự cần là
trước phải thuần phục huyền thú, thông thường thuần thú sư đều là trước
tiên đem huyền thú đánh cho hấp hối, sau đó mới dùng tinh thần lực cường đại của bản thân đem khế ước đánh vào thần thức hải của huyền thú, từ
đó khiến cho Huyền thú nhận chủ. Một khi huyền thú mãnh liệt phản kháng
hoặc thực lực cường đại, vô cùng có khả năng sẽ cắn trả thuần thú sư,
nhẹ thì trọng thương, nặng thì bỏ mạng.
Ngược lại chưa có nghe
nói qua người nào khế ước cùng huyền thú còn có thể tiến giai! Khế ước
của nàng là học được ở trong sách của Linh Phượng không gian 《 thuần thú bí lục 》, hơn nữa cái này còn là lần đầu tiên nàng thao tác thực tế.
Sau khi Bạch Hổ cùng Ngưng Sương khế, tự nhiên cảm ứng được Ngưng Sương có
một huyền thú bổn mạng huyết mạch cường đại, sự phát hiện này khiến nó
biết được lúc trước chính mình thỏa hiệp là cỡ nào chính xác. Huống chi
chủ nhân là cùng nó ký kết khế ước bình đẳng, mới vừa rồi nàng còn nói,
bọn họ là đồng bạn, xem ra trời cao đối đãi với nó cũng không tệ, đánh
bậy đánh bạ thế nhưng khiến nó tìm một chủ nhân tốt.
Sau khi hoàn thành khế ước, Ngưng Sương liền đem Bạch Hổ dẫn tới Linh Phượng không gian, để nó cùng mọi người quen thuộc.
Tiến vào Linh Phượng không gian, đáy lòng Bạch Hổ nổi lên một trận kinh hãi. Chủ nhân rốt cuộc có lai lịch ra sao, cư nhiên lại có không gian huyền
khí thần kỳ như vậy, linh khí bên trong dày đặc, khó trách chủ nhân tuổi còn nhỏ mà tu vi lại bất phàm như thế.
“Bạch Hổ.” Thanh âm Ngưng Sương vang lên, mới đem Bạch Hổ từ trong cơn chấn kinh kéo về thực tại.
Nhìn ba người trước mặt, Bạch Hổ thật vất vả mới khép được miệng lại bất tri bất giác lại há to, lá bài tẩy của chủ nhân cũng quá mạnh đi! bổn mạng
khế ước hóa hình người, siêu thần khí hóa hình người, còn có du hồn cao
quý thần bí.
Thần phục cùng rung động trong mắt Bạch Hổ
không chút nào che giấu, Ngưng Sương trêu tức cười nói: “Bạch Hổ, hiện
tại ngươi không cần mỹ nữ có mông to ngực lớn nữa sao?”
Vẻ mặt
Bạch Hổ đỏ bừng, khó được có lúc nghiêm mặt nói: “Chủ nhân, ở trong nhận thức của huyền thú chúng ta, loài người là hèn hạ nhất gian trá nhất,
bọn họ dùng thủ đoạn hèn hạ vây bắt chúng ta, dùng thủ đoạn tàn nhẫn bức bách chúng ta tới khế ước, ngoại trừ khế ước bổn mạng, cũng đều là ký
kết khế ước chủ tớ, một khi sinh mạng gặp nguy hiểm, liền không chút do
dự hy sinh mạng sống của chúng ta. Nhưng chủ nhân ngài là ngoại lệ, ở
dưới tình huống ngài đang chiếm ưu thế, còn cùng ta ký kết khế ước bình
đẳng, mặc dù là ngài bức bách ta khuất phục nhưng chung quy cũng là một chọi một cùng ta chiến đấu, hơn nữa ngài nói chúng ta là đồng bạn, cho
nên ta là cam tâm tình nguyện thần phục ngài.” Ngoài miệng nói xong,
trong lòng cũng đang vô hạn yy, chủ nhân sau khi lớn lên vóc người nhất
định vô cùng xuất sắc, hắc hắc, sau này mình nhất định phải hoàn mỹ hóa
hình a! Như vậy mới có hi vọng nhào tới chủ nhân.
Ngưng Sương
thật không tin nhân cách cùng sức quyến rũ của chính mình có thể đả động đến con Hổ Hoàng vô sỉ khôn khéo này , nguyên nhân khiến nó chân chính
thần phục chỉ sợ là do tu vi lên cấp cùng không gian linh khí cùng và
đám người Xích Viêm uy hiếp đi. Chỉ là vô luận như thế nào, Bạch Hổ hiện tại đối với của mình trung thành là không thể nghi ngờ, bởi vì huyền
thú cùng chủ nhân chính là nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn. Chủ
nhân chết sinh mệnh của huyền thú cũng đến cuối cùng, Huyền thú chết,
chủ nhân cũng sẽ nguyên khí tổn thương nặng nề thậm chí tu vi quay ngược lại hoặc từ đó trì trệ không tiến.