Hàn Phong càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng như vậy, bằng không lấy số lượng cường giả mà Hư Không nhận biết năm đó, không có chuyện gì bất ngờ xảy ra mà nói, sống thêm mấy trăm năm cũng không thành vấn đề, chính là cường giả đại lục hiện nay biết đến, tựa hồ không có người nào là lão tiền bối lưu lại từ nghìn năm trước.
Đương nhiên, có lẽ những lão quái vật sống hơn nghìn năm này đang ẩn thế bế quan tu luyện tại một nơi nào đó cũng không chừng.
Những suy nghĩ này chợt lóe qua trong đầu Hà Phong, Hàn Phong cũng chỉ là hiếu kỳ suy nghĩ một chút, không quá mức lưu tâm chuyện này.
Dù sao, vấn đề hắn cần phải lưu tâm nhất hiện tại chính là làm sao giải trừ uy hiếp từ Diệt Hoàng.
Tinh tế tính ra, hắn tiến vào hóa ngoại chi cảnh đã hơn một năm rồi, cũng không biết tình hình thế giới bên ngoài như thế nào.
Tuy rằng lúc chính mình vào hóa ngoại chi cảnh, Trọng tài giả không hề có dấu hiệu hành động, dẫn người tới tìm Huyền Thiên Tông, nhưng với thực lực Diệt Hoàng bày ra, cũng khiến trong lòng Hàn Phong thủy chung không yên.
Mà hôm nay, nếu hắn đã nắm giữ được pháp tắc Thiên giai, hắn tự tin, chỉ cần cho hắn thêm một chút thời gian, bằng vào độ dày nguyên tố thiên địa trong hóa ngoại chi cảnh, đủ để hắn thăng cấp trở thành cường giả Thiên giai lục phẩm chân chính trong thời gian ngắn ngủi,
Ở trong Hư Không Thành tùy ý vòng vo hai vòng, Hàn Phong vẫn không phát hiện ra tung tích Hư Không, bất quá, tinh thần lực viễn siêu người thường của Hàn Phong nói cho hắn biết, Hư Không vẫn ở trong một góc nào đó tại Hư Không Thành.
Hiển nhiên lúc này Hư Không vẫn như cũ, tiếp tục tiến hành Sinh Mệnh Trọng Tổ Thuật.
Suy nghĩ đến đây, Hàn Phong tự giác không đi quấy rối hắn.
Dù sao việc hắn có thể làm đều đã làm, còn lại Hàn Phong thực sự bất lực, chỉ có thể dựa vào bản thân Hư Không.
Vì vậy, Hàn Phong liền quyết định tu luyện trong Hư Không Thành.
Tuy rằng độ nông đậm của nguyên tố thiên địa nơi đây so với một vài nơi Hàn Phong từng đi qua có chút không bằng.
Thế nhưng Hư Không Thành dù sao cũng là địa bàn của Hư Không, có Hư Không tọa trấn, nơi này tự nhiên không nguy hiểm, mà đổi lại địa phương khác thì bất đồng, hóa ngoại chi cảnh ngày hôm nay đã không còn giống như nghìn năm trước.
Nơi chốn đều ẩn dấu vô số nguy cơ, cùng với các loại mãnh thú hoành hành. Giống như lúc trước Hàn Phong đi lại bên ngoài, không hề phát hiện ra chỗ nào có thể khiến hắn tĩnh tâm tu luyện.
Cho dù là phiến sơn cốc kia, Hàn Phong tin tưởng, sau khi hắn đánh chết bạch viên lông dài, chỉ sợ không bao lâu, nơi đó sẽ bị mãnh thú mới chiếm đoạt.
Nghĩ như vậy, Hàn Phong không tiếp tục lo lắng suy nghĩ, mà lựa chọn trực tiếp tu luyện tại Hư Không thành, đồng thời tùy thời quan sát tình huống xung quanh, vừa vặn xuất hiện bất cứ biến cố nào cũng có thể có phản ứng nhanh nhất.
Cứ như vậy, nửa năm kế tiếp, hàn Phong liền tìm một địa phương trong Hư Không thành, bắt đầu tĩnh tâm tu luyện.
Sau khi nắm giữ pháp tắc Thiên giai, hiện tại Hàn Phong tu luyện càng thuận buồm xuôi gió, chỉ trong thời gian nửa năm, làm tu vi đấu khí của hắn một lần nữa có bước tiến bộ nhảy vọt.
Hàn Phong cũng cảm giác được, chính mình cách cảnh giới Thiên giai lục phẩm không xa.
Mà ngày hôm nay, nguyên bản Hư Không Thành lặng yên, đột nhiên vang lên âm hưởng không tính quá lớn, thế nhưng trong Hư Không thành yên lặng lại rất vang dội.
Hàn Phong nguyên bản chìm đắm trong tu luyện đột nhiên bị âm hưởng rất nhỏ này làm giật mình, liền đình chỉ tu luyện, mà hướng về địa phương phát ra thanh âm tìm kiếm.
Dựa vào năng lực cảm nhận siêu cường, Hàn Phong chậm rãi bước về phía tầng chót trong Hư Không thành.
Chỉ bất quá, khi hắn bước tới một góc tầng chót, một đạo kình phong sắc bén đột nhiên tập kích về phía hắn.
Hàn Phong không nghĩ tới lại xuất hiện biến cố này, cũng may hắn phản ứng cực nhanh, tăng thêm nửa năm tu luyện vừa qua đã giúp hắn có bước đề cao tu vi đấu khí rõ rệt.
Không thấy Hàn Phong có bất kỳ động tác nào, ngay khi kình phong kéo tới trong nháy mắt, ở trước mặt Hàn Phong chợt hình thành vài đạo phong thuẫn, hoàn toàn ngăn cản lại thế tiến công sắc bén áp bách tới.
Bất quá, công kích không biết lý do còn chưa kết thúc, giống như dừng lại một lát, sau đó lại bắt đầu công kích mãnh liệt hơn.
Chỉ chốc lát, phong thuẫn Hàn Phong vừa mới tụ tập thành hình bị trực tiếp phá hủy không còn, nhưng may mắn Hàn Phong đã sớm có chuẩn bị, xa xa chạy thoát khỏi địa phương ban đầu.
Mà lúc này, thế tiến công mãnh liệt nhìn thấy Hàn Phong né tránh, cũng không thu hồi lại khí thế, ngay sau đó, từ trong bóng tối chậm rãi xuất hiện một bóng hình đi ra.
Theo bóng hình tiếp cận, Hàn Phong lập tức nhìn thấy rõ dung mạo bóng hình.
Khiến Hàn Phong ngoài ý muốn chính là, người tới chính là một nhân loại, hình thể so với Hàn Phong tương đương nhau, một đầu tóc rối loạn lười nhác bay lả tả bốn phía. Bên dưới mát tóc bạc tán loạn, Hàn Phong có thể nhìn thấy một khuôn mặt bình thản mười phần, không có gì thu hút, ngược lại đôi con ngươi bị che một nửa lại lóe lên quang mang màu đỏ sậm quỷ dị.
Cẩn thận đánh giá người xa lạ trước mắt, trong lòng Hàn Phong khẽ động, lập tức thăm dò hỏi:
- Ngươi là Hư Không?
Bóng người kia tựa hồ có chút cứng ngắc chấn động hai cái, lập tức hé miệng, dùng ngữ khí cứng ngắc trúc trắc không gì sánh được, chậm rãi mở miệng nói:
- Tiểu tử… Đây là thế nào… Vì sao, vì sao… Lại là… Cái dạng này… Bộ thân thể này làm ta phi thường khó chiu…
Hàn Phong vừa nghe bóng người nói chuyện, tuy rằng âm điệu so với trước kia hoàn toàn không giống nhau, thế nhưng Hàn Phong có thể xác định người xa lạ trước mắt chính là Hư Không.
Trải qua thời gian gần hai năm, đây chính là kết quả cuối cùng của Sinh Mệnh Trọng Tổ Thuật, nhìn thân thể chân thật tồn tại trước mắt, Hàn Phong hiểu rõ, Sinh Mệnh Trọng Tố Thuật lần này xem như thành công rồi.
Cũng không phải là năng lượng thể hoàn toàn không ổn định như trước kia, mà là một thân thể con người bằng da bằng thịt chân thật, một người nguyên bản mất đi sức sống đã triệt để sống lại.
Về phần Hư Không vì sao sau khi sống lại, hành động trở nên cứng ngắc như vậy, Hàn Phong ngược lại không để ý, dù sao đây là một bộ thân thể hoàn toàn mới, muốn thích ứng được với thân thể mới nhất định phải có một đoạn thời gian rèn luyện quen thuộc mới được.
Trả lời nghi vấn của Hư Không, Hư Không quả nhiên yên tâm lại, không còn lo lắng trong lòng, lúc này tâm tình của Hư Không hiển nhiên đặc biệt tốt.
Tâm nguyện nghìn năm qua rốt cuộc đã hoàn thành như nguyện, điều này sao không khiến Hư Không cô tịch ngàn năm sung sướng, đồng thời trong lòng đối với Hàn Phong cảm kích mười phần.
Mà Hàn Phong cũng phát hiện rồi, bộ thân thể của Hư Không, từ trên xuống dưới, ngoại trừ một đôi con mắt tỏa quang mang màu đỏ sậm, không có bất luận chỗ nào là không giống với nhân loại bình thường.
Đương nhiên, tối thiểu từ biểu hiện bên ngoài xem ra đúng là như vậy.
Đồng thời, Hàn Phong cũng phát hiện, Hư Không lúc này vô luận là vóc người hay dung mạo đều hoàn toàn khác xa so với Hư Không chính mình đã thấy trước kia.
Đối với điều này, Hàn Phong ngược lại mười phần không hiểu, vì sao Hư Không không dựa vào dung mạo ban đầu để luyện chế thân thể.
Mà sau khi hắn nhận được đáp án từ miệng Hư Không, quả thực cảm thấy mười phần ngoài ý muốn.
Nguyên lai không phải Hư Không không muốn khôi phục dung mạo ban đầu, mà là trong quá trình luyện chế thân thể, hắn căn bản không thể khống chế được những thứ này, chỉ có thể để tự thân biến hóa diễn ra, từ đó hình thành bộ dạng bây giờ.
Bất quá, Hàn Phong ngược lại phát hiện hình dạng của hắn hiện tại so với bộ hài cốt dùng để luyện chế thân thể mười phần phù hợp, chẳng lẽ dùng hài cốt nhân loại làm chủ dẫn liền dẫn tới kết quả như thế này hay sao?