Ngày Em Trở Thành Ác Quỷ

Chương 59: Chương 59: Ngày Em Trở Thành Ác Quỷ(5)-Cảnh Tỉnh




-”Hôm nay con có vui không, Azuhad?”-Bernita hỏi.

-”Có chứ ạ!”-Azuhad cười tươi, nhỏ vừa đi vừa tung tăng tà váy.

-”Nếu đôi mắt cô còn sáng, thì cô sẽ chẳng thấy thứ gì rạng ngời bằng nụ cười của cô ấy.”-Akairi nói nhỏ với Bernita.

-”Ừm... Ngày hôm nay thế nào? Con bé không tách ra mà đi một mình chứ?”-Bernita hỏi Akairi.

-”Không, cô ấy luôn được dõi theo.”-Akairi đang bao biện thay Azuhad.

-”Vậy tốt lắm. Con bé phải tới buổi họp quý tộc bây giờ.”

Ngai vàng của nữ vương nguy nga tráng lệ đặt trên nền cao của một nơi sảnh rộng. Quý tộc, quan lại trong cung điện đang tề tựu. Họ tới để dự buổi họp cùng nữ vương.

Nữ vương tới, nàng khó chịu cố bước đi những bước thật nặng nề, vì trên người nàng là một bộ đầm cao quý đính lông vũ và ngọc ngà các kiểu, còn mái tóc tô điểm bằng chiếc vương miện lớn bằng vàng. Thật khó di chuyển đối với một cô gái mới chỉ quen với hoàng tộc chẳng bao lâu.

Azuhad leo lên ngai vàng và ngồi. Cô chống tay lên thành ghế, chán nản nhìn khung cảnh nhộn nhịp. Kẻ vào người ra, có điều ai ai cũng lấm lét nhìn trộm nữ vương.

-”Thưa Nữ vương...”

-“...”

-”Azuhad, có người muốn thưa chuyện kìa!”-Akairi giục con nhỏ đang ngẩn ngơ nhìn ra ngoài.

-”Gọi ta? Bình thường họ vẫn gọi ta là công chúa mà!”-Azuhad bực mình nói.

-”Nhưng em xưng vương rồi, nhớ chưa?!”-Akairi nhíu mày.

-”Rồi...rồi...”

Azuhad lấy lại bình tĩnh. Cô ngồi ngay ngắn và nhìn xuống. Một tên quý tộc đang muốn thưa chuyện với cô.

-”Ngươi nói đi.”-Azuhad ra lệnh.

-”Chuyện có người cải trang nữ vương, nữ vương đã xử lý chưa ạ?”-Hắn ta có vẻ đang nịnh nọt nữ vương tối cao.

-”À...ý ngươi là Misae Mizuki?”

-”Vâng, cải trang nữ vương là đáng tội chết cả ngàn lần. Thần có ý xử tử Misae.”-Hắn ta cúi đầu nói những lời hoa mỹ.

-”Phải, ông ấy nói đúng...”-Quý tộc xung quanh bắt đầu hùa theo. Cả căn phòng bỗng chốc ồn ào.

“E hèm!”-Akairi có ý muốn mọi người ngưng mất trật tự trước mặt nữ vương. Nữ vương đang suy tính, nàng lại nhẫn tâm giết một sinh mạng nữa hay sao?

-”Misae có tội, nhưng cũng nhờ Misae mà ta mới lấy lại đích danh của mình, không lẽ các người quên rồi sao?”

Quý tộc và quan lại đưa mắt nhìn nhau. Họ có vẻ không lường trước trường hợp này. Cái họ mong muốn dường như là Misae phải chết.

-”Dù sao Misae cũng là người biết sử dụng vũ khí thành thạo, chi bằng đưa vào cung điện để làm cận thần của ta... Các ngươi thấy thế nào?”-Azuhad hỏi.

-”Thần...thần không có ý kiến.”

-”Vậy ta sẽ để Misae học lễ nghi hoàng gia trong một tháng và đưa vào làm cận thần của ta ngay sau đó. Akairi nghe lệnh.”-Azuhad dõng dạc tuyên bố.

Bernita và cha con nhà Sanjou có vẻ bất mãn. Còn Azuhad thấy đây là lựa chọn hoàn toàn phù hợp. Misae tuy đã cải trang thành nữ giới, nhưng không nhờ vậy thì Azuhad không thể nào biết danh tính thực sự của mình. Đó là điều Azuhad lấy làm biết ơn Misae.

-”Thần Misae Mizuki xin đem tính mạng của mình thề bảo vệ nữ vương.”-Misae mặc bộ áo giáp hoàng gia, quỳ xuống chân Azuhad tỏ lòng thành kính.

-”Đứng lên đi. Khi có mình ta với ngươi thì gọi là công chúa được rồi.”-Azuhad mỉm cười nói.

-”Vâng thưa công chúa!”

Vậy là từ giờ bên cạnh công chúa đã có cận thần bảo vệ, không cần hoàng tử lúc nào cũng đi theo cô. Thế nhưng Akairi vẫn tranh giành từng chút một với Misae.

-”Chính sự đúng là đau đầu! Giá như ngươi là nữ giới và thay thế vị trí công chúa của ta có phải hơn không?”-Azuhad ngồi vò đầu bứt tai trước bàn làm việc bộn bề.

-”Thần tuy có điểm giống người, nhưng thân phận thì không thể nào so bì với người được.”-Misae cười trừ.

-”Ta mệt lắm...Misae...”

Misae cúi xuống sờ trán Azuhad. Có vẻ trán Azuhad hơi nóng.

-”Công chúa mau dừng lại, ngài sẽ bệnh mất.”-Misae vội vàng thu lại đống sách vở.

-”Ta muốn...ra ngoài...”-Azuhad nói ngắt quảng tỏ vẻ mệt mỏi.

-”Phải rồi, trong cung điện ngột ngạt quá. Thần sẽ sắp xếp đưa công chúa đi ngay.”-Misae chiều ý công chúa.

Đúng như những gì Azuhad muốn, nhỏ lại được ra ngoài. Lần này chỉ có Misae và người của Misae tháp tùng cho công chúa. Azuhad đòi Misae đưa cô tới ngôi làng dạo nọ.

-”Người thích nơi này lắm sao công chúa?”-Misae hỏi.

-”Một chút...”

Azuhad vội tới chỗ cũ lần trước. Không còn người ở đó, chỉ còn ngôi nhà vẫn đổ nát như thế. Azuhad lại lừa Misae như những gì cô đã nói dối với Akairi.

-”Ta muốn vào đó một chút...để cầu nguyện cho những người đã chết.”-Azuhad chỉ vào ngôi nhà.

-”Vâng thưa công chúa, hãy để tôi theo ngài-...”

-”Không, hãy đứng ngoài này. Ta thương cầu nguyện một mình.”-Azuhad hạ giọng.

Misae cúi đầu. Vẫn vậy, cô công chúa lại thoát đi bằng cửa sau ngôi nhà, rồi chạy về phía thành phố. Hôm nay Misae đã chọn cho cô một bộ đầm ngắn thoải mái cùng đôi giày bệt dễ chịu vô cùng.

-”Kerji!!!”-Azuhad cứ thế lao lên tầng hai và ôm chặt lấy cậu chủ của dinh thự Horltias.

-”Kattha?! Em sao có thể quay lại được vậy?”-Kerji vừa mừng rỡ vừa bất ngờ hỏi.

-”Em đã trốn đó!”-Kattha nháy mắt với Kerji.

-”Đừng trốn như vậy, bị bắt gặp sẽ chẳng hay đâu.”-Kerji dí trán con bé.

-”Anh biết không...chính sự mệt lắm...”-Kattha kể với giọng chán nản.

-”Vậy hả...nhưng hãy làm những gì mà em cảm thấy phù hợp nhất. Anh và cha sẽ không can thiệp bất cứ gì về hoàng tộc nữa đâu.”-Kerji khuyên bảo Kattha.

-”Vậy à...”

-”Nhưng đối với anh, em không phải là cô công chúa Azuhad xa lạ đó. Em là Kattha...”-Kerji cười, tay nắm chặt tay con bé.

-”Ồ, Misae! Cận vệ của nữ vương đang làm gì ở đây vậy?”-Tên quý tộc dạo nọ dắt chó đi qua, bắt gặp Misae đang đứng đợi Azuhad.

-”Nữ vương đang cầu nguyện bên trong, xin ngài chớ làm phiền.”-Misae nghiêm nghị nói.

-”Vậy ta sẽ chờ để yết kiến công chúa.”

Hai người họ chờ mãi. Cảm thấy quá lâu, tên quý tộc mới đạp cửa xông vào.

-”Này, ngươi làm gì thế?!”-Misae rút kiếm.

-”Cận thần ngu xuẩn, nữ vương đã ở trong này quá lâu. Ngộ nhỡ ngài xảy ra chuyện thì sao? Ngươi cứ đứng chờ vậy à?”-Tên quý tộc nói lớn.

Không thấy Azuhad đâu cả, Misae bắt đầu lo lắng, còn tên quý tộc đắc ý, hắn ta sẽ đem tội Misae sơ xuất làm mất dấu công chúa ra để trừng trị cậu. Chú chó của tên quý tộc bắt đầu ngửi mùi, rồi sủa loạn lên về phía Azuhad đã chạy.

-”Theo nớ, có lẽ nó biết!”-Misae giật dây dắt chó trong tay tên quý tộc.-”Các người hãy giữ quý tộc ở lại đây, đừng để ngài theo ta vì không may có thể xảy ra chuyện!”

Misae một mình chạy theo chú chó, trong tay cằm chắc thanh kiếm đã thề sứ mệnh của mình là bảo vệ công chúa. Chú chó nhà quý tộc dẫn Misae đến dinh thự Horltias, dẫn luôn tới mật thất nọ. Misae tờ mờ hiểu chuyện, nhưng cậu không bước vào mà đợi công chúa.

-”Neus ngài cứ như vậy, thần sẽ phạm trọng tội đấy!”-Misae chờ chực Azuhad ở trước cổng dinh thự.

Azuhad sợ hãi nhìn Misae, vội vàng chạy tới chỗ cậu. Theo sau cô là Kerji.

-”Ta xin ngươi, Misae!”-Azuhad ngước nhìn bằng ánh mắt cầu xin.

-”Thần tuyệt đối không dung túng thưa công chúa.”

-”Misae...”-Azuhad tuyệt vọng cúi xuống.

-”Công chúa quên rằng nhà Ryohaku đã luôn có ý đồ phản nghịch sao-...”

Nói tới đây, Misae có cảm giác gì đó không đúng. Cậu nhìn tắt cả mọi người tộc Horltias. Từ ảnh mắt, đến hơi thở,... Tất cả đều chẳng có chút gì gọi là phản nghịch. Misae khá nhạy cảm về những khía cạnh này.

-”Xin phép!”-Misae kéo công chúa Azuhad đi.

Azuhad ngoái lại nhìn theo. Mới đầu, Misae đã kéo cô đi bằng cái nắm tay thật chặt, sau đó nới lỏng dần. Misae đang suy ngẫm gì đó.

-”Misae, xin ngươi...”

-”Vâng, thưa công chúa!”

Azuhad ngạc nhiên nhìn Misae. Misae mỉm cười, nghiêng đầu nhìn công chúa.

-”Thần nghe lệnh, công chúa!”

-”Misae!”-Công chúa vui mừng ôm lấy Misae. Misae có chút đỏ mặt.

Misae bế công chúa trên tay trở về. Tên quý tộc chờ sẵn ở đó và chuẩn bị bắt tội Misae.

-”Nữ vương đáng kính, ngươi đã ở đâu?”-Tên quý tộc khom người quỳ xuống.

-”Ta chỉ tới nhưng ngôi nhà khác cầu nguyện thôi. Có vẻ ngươi đã đe doạ cận thần của ta nhỉ?”-Azuhad hỏi.

-”Thần không có ý đó!...Nhưng cận thần đáng lẽ luôn phải theo sát ngài...”-Tên quý tộc bắt đầu bối rối.

-”Ta muốn như vậy!”

-”Nhưng tể tướng Bernita sẽ không thích thưa nữ vương.”

-”Ngươi dám lên mặt ta?!”

Azuhad tức giận. Cô dằn mặt tên khôn lỏi đang quỳ dưới chân cô. Chẳng để hắn nói nhiều, Azuhad mượn thanh kiếm của Misae, nhẹ nhàng vuốt mũi kiếm dọc cổ tên quý tộc.

-”Còn như vậy, nhưng sẽ chẳng thể nào được nói nữa đâu!”-Azuhad đưa đôi mắt ác quỷ nhìn hắn.

-”Nữ vương...tha-...”

Mũi kiếm cứa ngọt vào cổ hắn. Azuhad đã ra tay kết liệu một hạng người dơ bẩn.

-”Đi thôi Misae.”

-”Vâng thưa công chúa.”

Ngày qua ngày, Misae vẫn suy tính về vấn đề ngày nọ. Cậu chắc chắn trong câu chuyện này có nhiều uẩn khúc. Misae bê chồng sách vở sang thư phòng của Azuhad.

“Bốp”-cái tát đau điéng vừa giáng xuống ai đó. Misae vội vàng mở cửa phòng, cậu đánh rơi cả chồng sách khi thấy Bernita vừa tát Azuhad.

-”Gì đây?! Có kẻ đã thấy được con ra tay giết quý tộc trong triều. Con giải thích đi!”-Bernita nổi trận lôi đình.

Azuhad đau đớn ôm lấy má, cố tựa vào chiếc bàn làm việc để đứng. Misae vội vàng quỳ xuống thưa chuyện với tể tướng.

-”Xin tể tướng bớt giận, là lỗi của Misae...”

-”Misae?!”-Bernita tức giận nhấn tưng từ một.-”Hắn ta còn trông thấy ngươi đưa công chúa bước ra từ dinh thự Horltias đấy!”

-”Không phải tại Misae!”-Azuhad vội vàng ôm lấy tay Bernita.-”Con xin cô đó!”

-”Ngu xuẩn! Đứa con hoàng tộc mất nết! Dám giao du với kẻ thù! Ta phải đánh con!”

-”Đánh con thôi! Vì con đã nói dối. Misae không có tội!”-Azuhad khóc và lay người Bernita.

Bernita giận dữ lôi Azuhad đi. Misae đau đớn nhìn theo, cậu không biết Azuhad sẽ phải hứng chịu những gì sắp tới.

Bernita được người hầu cận dẫn đường. Cô ta ném Azuhad vào căn phòng tối, trên tay cầm một cây roi dài đáng sợ. Azuhad rất hoảng, nhưng rồi con bé cúi đầu sẵn sàng đón nhận.

-”Sám hối đi, công chúa ngu ngốc!”

Bernita dùng roi đánh vào người Azuhad. Chiếc roi đập vào da thịt của Azuhad, làm cô đứng không vững. Máu dần rỉ ra từ những vết roi quật. Đau đớn khôn tả, nhưng Azuhad vẫn cắn răng chịu đựng, không rơi một giọt nước mắt.

-”Ta phải cảnh tỉnh con, Azuhad!”

-----/////Hết chap-59/////-----

Next: Chap-60

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.