Nghịch Ngợm Cổ Phi

Chương 596: Chương 596: Chỉ có thể còn sống




Phượng Thiên Vũ né thân mình, khiến nàng chụp vào không khí.

Dưới chân nghiêng một cái, suýt nữa lại ngã xuống biển!

Phượng Thiên Vũ thản nhiên nói: “Long công chúa, ta nói rồi, ta sẽ không để cho ngươi chết. Nếu như ngươi vẫn muốn hưởng thụ cảm giác này, thì cứ việc nhảy xuống biển, không sao cả.”

Long Phù Nguyệt tức giận đến toàn bộ thân mình đều run lên.

Mà một biện pháp cũng không có.

Cảm giác chết đuối này quả thực là cực kì kinh khủng, nàng không có dũng khí để thử thêm một lần.

Huống chi lại chẳng chết được, mà chỉ là hưởng thụ thêm vài lần đau khổ nữa thôi.

Tiểu hồ ly ngồi xổm bên cạnh nàng, móng muốt nhỏ vỗ vỗ bả vai nàng: “Ta nói vị công chúa này, chết tử tế cũng không bằng có thể sống, tại sao ngươi cứ phải đi tìm cái chết?”

Tiếng Long Phù Nguyệt cắn răng vang lên khanh khách, tức giận đến đầu váng mắt hoa , nhất thời không biết nên làm thế nào mới tốt.

Nàng hiện tại rất muốn trả thù Phượng Thiên Vũ cho thoả lòng, nhưng nàng không có một chút võ công, cũng không có biện pháp nào. Thủ đoạn trả thù duy nhất chính là tìm tới cái chết, huỷ đi thân thể này, làm cho hắn thương tâm mà thôi.

Nàng hiện tại đã bắt đầu cảm thấy hối hận là đã trở lại.

Nếu như nàng không nhập vào, linh hồn kia sẽ bị cuốn đi, thân thể này sau một vài ngày sẽ hư thối, cho dù Long Phù Nguyệt thực sự đã chết. Như vậy đại cừu nhân của nàng sẽ phi thường thương tâm…………..

Khi là hồn thì muốn sống lại, giờ muốn rời đi quả là khó khăn. Huống chi thân thể này vốn chính là của nàng.

Trừ phi nàng thực sự muốn chết thêm một lần nữa.

Nhưng bây giờ nàng muốn chết cũng không xong.

Nếu không chết được, nàng bắt đầu lo lắng đến khả năng sống sót sau này………

Nằng muốn báo thù, vì chính quốc gia của mình, vì huynh đệ và cũng vì chính mình báo thù!

Nàng nhanh chóng suy nghĩ trong đầu, nhưng nhất thời chẳng nghĩ ra biện pháp nào tốt cả.

Phượng Thiên Vũ nhìn nàng một cái, thản nhiên nói: “Nếu ngươi muốn báo thù, chỉ có thể còn sống thôi! Nếu ngươi chết đi, thì các ca ca của ngươi đã chết vô ích rồi! Ngươi vẫn có thể tiếp tục đi tìm cái chết, có lẽ ta sẽ khổ sở một trận. Ngươi chắc đã từng nghe đến cách làm người của ta, ta sẽ không vì một nữ nhân mà tìm tới cái chết, thiên hạ nơi nào mà không có hoa thơm, Phượng Thiên Vũ ta còn sợ không lấy được vợ sao? Nhưng mà ta không thích có người tới khiêu chiến quyền uy của ta, ta không cho ngươi chết, nếu như ngươi muốn chết, vậy phụ hoàng, tỉ muội của ngươi sẽ không người nào trốn thoát khỏi lòng bàn tay của ta………Ta nói như vậy, muốn sống hay chết là tuỳ ngươi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.