Lại quay đầu hướng về phía mấy người ... con gái kia nói: "Nhanh đến thi lễ với Thái Tử Phi, về sau sẽ do nàng quản thúc dạy dỗ các ngươi."
Mấy thiên kim tiểu thư kia quả nhiên nhanh chóng tiến đến.
Nũng nịu thi lễ: "Dân nữ tham kiến Thái Tử Phi."
Long Phù Nguyệt mở to hai con mắt, thật sự không nghĩ tới còn có những màn như vậy.
Vị nương nương này là có ý gì? Về sau nàng sẽ quản thúc dạy dỗ các nàng này?
Nàng cũng không phải là mẹ của các nàng ta, vì cái gì để cho nàng quản thúc dạy? Nàng cũng không rảnh rỗi dư hơi đến vậy!
Chẳng lẽ ——
Nàng liếc mắt nhìn vị Vân phi kia một cái, vẻ mặt Vân phi cười vân đạm phong khinh, lại bỏ thêm một câu: "Vị này là thiên kim của Lý Thượng thư , vị kia là thiên kim của Trương Thừa tướng, còn người này, cũng là tiểu
muội không tài cán gì của Ai gia Các nàng tuy rằng không nên thân một
chút, nhưng đều là thiên kim của trung thần lương tướng, cũng không nên
làm bẽ mặt . . . . . . Thái Tử Phi về sau phải rộng lượng hơn một chút."
Long Phù Nguyệt thật muốn quay đầu bước đi!
Thân mình nàng có chút cứng ngắc, nhìn Phượng Thiên Vũ liếc mắt một cái, thản nhiên nói: "Đây là kinh hỉ chàng cấp cho ta?"
Phượng Thiên Vũ chau mày, cầm một bàn tay của nàng, trấn an vỗ vỗ, sau đó liếc mắt nhìn Vân phi: "Vân phi nương nương thật đúng là cấp cho nhi thần
một chuyện ngoài ý muốn, là phụ hoàng phái các người đến? Tốt lắm, hiện
tại cũng đã gặp, thân thể nương nương ngàn vàng, vẫn là mời trở về đi."
Vân phi nương nương đại khái không nghĩ tới Phượng Thiên Vũ sẽ trực tiếp hạ lệnh trục khách, hơi hơi ngẩn ngơ, có chút sượng mặt ngượng ngùng, trên gương mặt tinh xảo nổi lên một chút đỏ ửng, cắn cắn môi nói : "Thái tử
gia, là Hoàng hậu nương nương nghe nói Thái Tử Phi tương lai muốn tới
thử đồ, sợ những người khác không hiểu quy củ, để cho Bổn cung đến chỉ
điểm ."
Phượng Thiên Vũ cười nhẹ: "Có bổn vương ở trong này, còn
sợ nàng không hiểu quy củ sao? Cũng không nhọc đến phượng giá của nương
nương. . . . . ."
Hắn một câu còn chưa kịp nói xong, chợt nghe
một thanh âm kiều mỵ từ bên trong truyền đến: "Nương nương, y phục của
Thái Tử Phi nô tỳ đã mang tới. . . . . ."
Thanh âm này quá quen
tai, Long Phù Nguyệt hơi hơi sửng sờ một chút, đã thấy rèm cửa nhẹ vén
lên, một cô gái thướt tha đang thẳng bước tiến vào.
Thiếu nữ này
mặc một bộ y phục màu tím nhạt, khoác một mảnh lụa cũng màu tím thướt
tha. Búi tóc vấn cao, đơn giản tự nhiên, chỉ cài một cái trâm bạch ngọc , phong tư yểu điệu, như tiên tử thanh lệ vừa bước ra từ trong sương mù.