Thủy Diệu m! Thiếu nữ này dĩ nhiên là Thủy Diệu m!
Nàng không phải là hoa khôi ở Bất Dạ cung sao?
Tại sao lại ở chỗ này?
Nơi này dù sao cũng là hoàng cung trọng địa a, làm sao có thể cho phép một kỹ nữ tiến vào?
Cũng không phải Long Phù Nguyệt xem thường kỹ nữ, mà là quả thật rất kinh ngạc .
Vừa nhìn đã cảm thấy không hợp, không khỏi có chút quỷ dị!
Thân mình Long Phù Nguyệt nhất thời cứng đờ, trên mặt không còn một tí huyết sắc.
Thủy Diệu m nhìn thấy Phượng Thiên Vũ đến, đôi mắt lập tức sáng ngời, nhẹ
nhàng bước nhẹ đến vài bước, liền quỳ xuống :"Tiện thiếp Thủy Diệu m
tham kiến thái tử gia."
Phượng Thiên Vũ hiển nhiên cũng lắp bắp kinh hãi: "Diệu m, tại sao ngươi lại ở chỗ này?"
Thủy Diệu m nhẹ nhàng cười, thần sắc uyển chuyển, mắt đẹp đảo quanh, nhẹ
giọng nói: "May nhờ có thái tử gia không chê, thay tiện thiếp chuộc thân mình, nhảy ra khỏi hố lửa kia. . . . . ."
Nói tới đây, nàng ngừng lại một chút.
Trong lòng Long Phù Nguyệt lại một trận hỏa lớn đang cháy phừng phừng.
Ha ha! Tốt lắm, vị hôn phu thân yêu của nàng thì ra ở sau lưng nàng làm nhiều ‘ chuyện tốt ’ như vậy !
Tốt lắm, thật sự là tốt không thể tốt hơn rồi!
Bàn tay nhỏ bé của nàng hơi hơi tránh một chút, muốn từ trong tay Phượng Thiên Vũ tránh ra.
Nhưng trên mặt Phượng Thiên Vũ tuy rằng bất động thanh sắc, lại đem nàng nắm thật chặt, nàng hoàn toàn tránh không ra.
"Nói tiếp!" Thanh âm của Phượng Thiên Vũ lạnh lùng , đông lạnh người chung quanh khẽ run rẩy.
Thủy Diệu m tựa hồ cũng hoảng sợ, cảm giác mình như đang vuốt râu hùm, không dám ngẩng đầu, nói tiếp: "Dạ, dạ, thái tử gia thay tiện thiếp chuộc
thân, lại cho tiện thiếp ngân lượng, nhưng tiện thiếp không chỗ nào để
đi, nghĩ đến thêu công của chính mình cũng không tệ lắm, liền làm một tú nương, may mắn được Vân phi nương nương ưu ái, để cho tiện thiếp vào
Thượng Y Phường này. . . . . ."
Phượng Thiên Vũ liếc mắt nhìn Long Phù Nguyệt một cái, một bộ dáng cái này nàng đã minh bạch rồi chứ.
Mặt Long Phù Nguyệt hơi đỏ lên, hắc, lần này lại thiếu chút nữa đã oan uổng cho đại Vũ Mao, nhưng người này sức quyến rũ cũng quá lớn đi, hoa đào
một đống lại một đống .
Long Phù Nguyệt cũng là nữ nhân, đương nhiên hiểu được tâm tư của phụ nữ.
Phượng Thiên Vũ đối với Thủy Diệu m tuy rằng không hề có ý gì xấu, nhưng Thủy
Diệu m này cũng tuyệt đối là không chết tâm, nàng nhất định còn muốn lại trở lại bên người đại Vũ Mao, cho nên mới cố ý nghĩ cách vào Thượng Y
Phường còn. . . . . .