Nàng ngừng lại một cái, nói tiếp: " Thái tử gia lại nói Vạn Tuế gia muốn bội ước, phong dân nữ làm sườn phi của Cửu vương gia. Dân nữ nghĩ rằng, hoàng thượng là miệng vàng lời ngọc, có thể nói phải là nhất ngôn cửu đỉnh, làm sao có thể làm ra chuyện được chim quên ná, đặng cá quên nơm như vậy được ? Thái tử gia rõ ràng là nhục mạ hoàng thượng, xuyên tạc ý tứ hoàng thượng , thay đổi là người khác nói như thế, dân nữ nhất định sẽ tặng hắn ta vài cái cái tát, giáo huấn hắn tội danh dám giả truyền thánh chỉ. Nhưng ngài ấy dù sao cũng là thái tử, cho nên dân nữ cũng chỉ cúi đầu nghe. Nhưng trong lòng nửa điểm cũng không tin tưởng. Vì không dám cãi với thái tử, dân nữ lại thỉnh thái tử ăn cơm, ai ngờ thái tử hoàn toàn là không lĩnh tình, ngài ấy. . . . . . Ngài ấy còn vươn tay muốn đánh dân nữ. Dân nữ không dám trốn, là hồ ly dân nữ nuôi sốt ruột đỡ cho chủ , dùng chính thân thể nho nhỏ của mình đi chắn cơn thịnh nộ lôi đình của thái tử gia. Thật không nghĩ đến, chính là như vậy, lại đắc tội thái tử gia, dân nữ sợ ảnh hưởng thái tử gia ăn cơm, đành phải xin được cáo lui trước. . . . . . Hoàng thượng, không biết dân nữ làm như thế là sai chỗ nào? Nếu như nói dân nữ có sai lầm, thì phải là dân nữ không tin tưởng lời nói của thái tử gia ..., Nhưng là, trong lời nói của thái tử gia rõ ràng là giả dối a? Hoàng thượng thánh minh, xin Hoàng thượng minh xét."
Những lời này của nàng đem hoàng thượng nghẹn họng sau một lúc lâu không nói gì, trong lòng thầm mắng thái tử vô liêm sỉ. Long Phù Nguyệt dù sao cũng là công chúa nước Thiên Cơ , nước Thiên Cơ bị ông ta tiêu diệt, nếu như phong nàng làm chánh phi của Phượng Thiên Vũ, chỉ sợ sẽ để người mượn cớ, càng sợ công chúa mất nước này vì báo thù mà bị hủy đi nhi tử ưu tú nhất của chính mình, cho nên ông ta muốn đổi ý, nhưng cũng không dám công khai trước mặt triều thần văn võ. Cho nên mới chỉ để lại vài nhi tử thương lượng, vốn định trước tiên đem nhi tử thuyết phục, khi chuyện đã thành sự thật, nhưng không ngờ thái tử bảo bối kia lại đi ra ngoài nói như thế. Nha đầu này miệng lưỡi khéo léo, vừa vặn lấy lời này chắn, lấp, miệng của ông ta. Làm cho ông ta nhất thời không có lời gì có thể nói.
Ông bước xuống Long ỷ, thuộc loại vương giả khí phách chậm rãi tới gần:
"Trẫm nghe nói, vài nhi tử của trẫm cũng khá thân thiết với ngươi, cho dù ngay cả Lục hoàng tử Thiên Diệp cũng đối xử với ngươi không tồi. . . . . ." Ông ta bắt đầu lại đi vòng vo bên cạnh nàng.
Nha. . . . . . Trời a, Lục hoàng tử làm sao đối với nàng không tồi? Nha, nếu này lão hoàng đế không nói, ta cũng không biết vị Lục hoàng tử gọi là ‘ Thiên Diệp gì đó . . . . . .
Nhưng mà đương nhiên không thể nói như vậy. Cho nên nàng ha ha cười khan hai tiếng: "Đó là tổ tông tám đời của dân nữ đã thắp hương. . . . . ."
Nha , nàng lại đưa ông ta lên cao, xem lão hoàng đế này còn nói cái gì.