Nghịch Ngợm Cổ Phi

Chương 366: Chương 366: Thật giỏi tính toán.




Long Phù Nguyệt cười nhẹ: “Vương gia quá khen, không biết ngài đến có chuyện gì?”

Phượng Thiên Diệp hơi cau mi: “Phù Nguyệt sao lại xưng hô vương gia xa lạ như vậy? Gọi ta Thiên Diệp là được rồi.”

Long Phù Nguyệt hạ tầm mắt: “Dân nữ không dám.”

“Phù Nguyệt nàng rốt cuộc làm sao vậy? Sao đột nhiên xưng hô vương gia xa lạ? Ai, nàng là trách bổn vương ngày đó không cứu nàng sao? Ngày đó bổn vương thật sự có việc phải xuất cung, bằng không ta tuyệt đối không để cho nàng chịu khổ như vậy! Nàng tốt xấu cũng là sườn phi của Cửu đệ, sao hắn có thể ra tay nặng thế? Ta xem xem, bị thương ở chỗ nào? Có đau hay không?” Trong mắt Phượng Thiên Diệp đều là thương tiếc ôn nhuận.

Long Phù Nguyệt lắc mình, dễ dàng né tránh, thản nhiên nói: “Vương gia, nam nữ hữu biệt, xin tự trọng.”

Phượng Thiên Diệp giật mình một cái, chán nản nói: “Phù Nguyệt, nàng vẫn trách ta, nàng đã không xem ta là bằng hữu rồi?”

Long Phù Nguyệt cười lạnh: “Bằng hữu? Thảo dân không dám, cũng không có vinh hạnh này, Vương gia nên trở về đi thôi. Dân nữ vẫn là thị thiếp của Cửu Vương gia, nếu để người ngoài nhìn thấy, chỉ sợ sẽ bị đồn thổi. Lúc đó cũng sẽ gây cho Lục Vương Gia ngài không ít phiền phức a.”

“Phù Nguyệt, Phù Nguyệt! Cửu đệ đã phụ nàng, sao nàng còn khăng khăng theo hắn? Tốt hơn hết, theo ta đi! Ta nhất định sẽ đối đãi với nàng thật tốt, ta muốn nàng làm chính phi của ta……..”

Long Phù Nguyệt ngước mắt nhìn hắn, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng như băng, nàng thản nhiên mỉm cười: “Ta lại không biết, Vương gia Thiên Tuyền quốc các ngươi còn có chuyện chung vợ. Bội phục, bội phục!”

Phượng Thiên Diệp sửng sốt: “Phù Nguyệt, nàng hiểu lầm rồi. Đây không phải là chung vợ, thị thiếp không được coi là vợ, cho nên có thể tùy tiện đem tặng. Giống như Vân Mặc Dao, là do đại ca đem tặng cho Cửu Đệ……..”

Hắn thấy sắc mặt Long Phù Nguyệt không tốt, đổi lại nói: “Yên tâm, nếu ta cưới nàng , tuyệt đối không cho nàng làm thị thiếp………”

Hắn còn chưa nói xong, đã bị Long Phù Nguyệt đánh gãy: “Đây là mục đích ngươi tiếp cận ta? Ha ha, thật giỏi tính toán quá nhỉ ! Lần đó gặp gỡ trong rừng trúc cũng là ngươi cố ý? Ngươi biết Cửu Vương gia cùng Anh Lạc công chúa ở đó, cho nên mới đưa ta đến đó! Lục Vương gia, đa tạ ngươi nâng đỡ, dân nữ nhận không nổi, mời người về đi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.