Nghịch Thần Ký

Chương 166: Chương 166: Giải đáp




Trên đường đi trở về, Trần Tinh cũng sẵn tiện “đòi nợ” Huyết Long, câu hỏi của hắn, y vẫn chưa giải đáp cụ thể.

Hắn vừa đi vừa mặc niệm trong lòng, hắn hỏi:

-Dâm long, đến lúc ngươi cho ta biết về vấn đề khi nãy rồi!

Không nhắc thì thôi, vừa nhắc đến Huyết Long lập tức trở mặt giả ngu

-Vấn đề gì? Ngươi nói?

Trần Tinh không tức giận, hắn lạnh nhạt đạo:

-Không cần giả ngu với ta, ta chỉ muốn biết ngươi có biết công pháp đó không?

Thấy Trần Tinh biểu hiện, Huyết Long cũng chỉ còn cách khai thật, dù sao nếu muốn, Trần Tinh có thể thi hành chế độ cưỡng ép

-Haiz, có thì có thật, ta cũng không dự định nói cho ngươi quá sớm như vậy, mà thôi, ngươi nghe cho kỹ đây. Loại công pháp mà ngươi muốn, ta chỉ biết 1, tên của nó là Man Hoang Bất Diệt Quyết.

Giọng nói trầm ổn của Huyết Long khiến Trần Tinh nhịn không được trong lòng hưng phấn, hắn hỏi:

-Man Hoang Bất Diệt Quyết? Cái tên nghe không sai. Mau nói cho ta làm sao để tu luyện?

Lúc này, Huyết Long cũng hừ lạnh một tiếng:

-Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy? Ta chỉ biết có một loại công pháp như vậy thôi, ta không nói là ta biết được nội dung của nó.

Trần Tinh nghe xong cũng không lên tiếng, hắn tựa như có chút thất lạc.

Dễ hiểu thôi, đối với Trần Tinh thì công pháp như vậy phải nói là vô thượng chí bảo. Đáng tiếc là hắn vô duyên với nó.

Thấy vậy, Huyết Long cũng lên tiếng trấn an:

-Không cần phải biểu hiện khó coi như vậy, Man Hoang Bất Diệt Quyết mặc dù lợi hại nhưng rất khó có thể tu luyện, nó đòi hỏi người tu luyện nhất thiết phải là Man Hoang Bất Diệt Thể, mà Man Hoang Bất Diệt Thể ngay cả ta cũng không biết nó là cái gì đặc thù thể chất, nói chi đến việc tu luyện?

Nghe Huyết Long nói vậy, Trần Tinh hai mắt cũng sáng rực, mặc dù hắn cũng không biết cái gì gọi là Man Hoang Bất Diệt Thể, nhưng dựa theo cách nói của Huyết Long cũng đủ nói lên đẳng cấp của môn công pháp này.

Trần Tinh nghĩ nghĩ rồi tiếp tục dò hỏi, dù sao hắn vẫn muốn đạt được “chí bảo” này:

-Như vậy, Man Hoang Bất Diệt Quyết hiện tại ở nơi nào?

Vừa dứt lời, Huyết Long liền mắng chửi

-Moá, ta biết ngay ngươi sẽ hỏi vấn đề này, đây là nguyên do ta không muốn quá sớm như vậy nói cho ngươi biết..

Y vừa nói vừa xua tay, sau đó, Huyết Long cũng không tiếp tục giấu diếm nữa:

-Man Hoang Bất Diệt Quyết đang trong tay của Bất Diệt Lão Tổ.

Trần Tinh chen ngang đạo:

-Bất Diệt Lão Tổ? Như vậy ông ta ở đâu?

Lúc này Huyết Long Thần Vương cũng trở nên nghiêm túc hơn, giọng điệu cứng rắng:

-Nhóc con, ta biết ngươi đánh chủ ý vào công pháp này, thế nhưng ta phải nhắc nhở ngươi một câu, Bất Diệt Lão Tổ ngay cả ta cũng không dám tuỳ tiện trêu chọc vào, cho nên tốt nhất ngươi nên suy xét lại vấn đề. Đừng có liều mình mà chui đầu vào chỗ chết.

Trần Tinh cũng nghiêm túc đạo:

-Nói như vậy, Bất Diệt Lão Tổ rất lợi hại?

Huyết Long lắc đầu:

-Bất Diệt Lão Tổ chỉ là một thằng con hỉ mũi chưa sạch mà thôi, chỉ được xếp vào hàng ngũ đám tiểu bối, đây chỉ là ngoại hiệu mà hắn tự đặt cho mình.

Nghe xong lời nói của Huyết Long, Trần Tinh cũng dường như có điều suy nghĩ, ở ngoài kia mặc dù hắn không biết là cái gì hoàn cảnh, nhưng hắn biết sẽ rất rộng lớn, việc có người tự cao tự đại đặt biệt hiệu như vậy cho bản thân mình nhất định không thiếu, cho nên cũng không khó lý giải lời nói của Huyết Long. Chỉ có điều từ giọng nói của y, xem ra y cũng từng bị ăn thiệt thòi trên tay người này.

Trần Tinh lúc này cũng tiếp lời hỏi:

-Nói như vậy thì sau lưng của hắn có tồn tại gì mà khiến ngươi phải e ngại như vậy?

Huyết Long hừ lạnh, giọng nói có phần chán ghét:

-Ngươi cũng không phải ngu lắm, đúng là như vậy, cha hắn đứng đầu thập đại Thần Vương ở Linh Vũ Vị Diện, thử hỏi làm sao ta có thể động đến hắn được?

Trần Tinh nghi hoặc:

-Chỉ là như vậy thôi sao? Bản thân ngươi không phải Thần Vương?

Huyết Long xua tay:

-Có nói ngươi cũng không hiểu, được rồi, ngươi không cần xoắn xuýt vấn đề này nữa, trước mắt chính là ngươi phải tăng thực lực của mình lên. Càng phí thời gian ở nơi này thì ngươi sẽ càng bị tụt hậu lại phía sau mà thôi.

Trần Tinh gật gật đầu:

-Thôi được, chỉ cần ngươi trả lời ta một vấn đề nữa ta sẽ không dây dưa!

Huyết Long Thần Vương cảm thấy hơi khó chịu, nhưng y vẫn không có cách nào, ai biểu hiện tại y đã là “con ở” của Trần Tinh, y nói:

-Có việc gì nói muốn hỏi thì hỏi nhanh lên đi, ta muốn nghỉ ngơi!

Trần Tinh cười cười, đây là lần đầu tiên sau khi Lâm Triều Anh mất hắn nử nụ cười, nụ cười không phải giả tạo

-Tất cả những gì ngươi nói đều không liên quan đến việc ngươi cảm thấy chán ghét Bất Diệt Lão Tổ cả, ta nhìn ra được trong miệng ngươi tên tiểu bối này có thù oán gì đó với ngươi, nếu ngươi nói ra, nói không chừng khi gặp được hắn ta sẽ giúp ngươi trả thù tên đó.

Huyết Long khoé miệng co giật, khuôn mặt bỗng chốc cũng đơ ra, ánh mắt có phần né tránh, một lúc sau khuôn mặt lại biến đổi và biểu hiện rất phẫn nộ, Huyết Long lớn tiếng thốt lên một câu mắng chửi:

-Moá cái thằng trời đánh thánh đâm đó, hắn dám tranh giành tình nhân với ta, nếu không phải nể mặt cha hắn thì ta sẽ bằm thay hắn ra thành vạn đoạn rồi vứt cho trùng ăn luôn rồi.!!!

Trần Tinh nghe xong biểu hiện trên mặt cũng đơ ra, hắn cũng có xung động muốn mắng chửi, thế nhưng vẫn kiềm chế lại được:

-Nói đi nói lại gọi ngươi Dâm long là chính xác, nếu không ngại ta có thể gọi ngươi là Đê tiện long được chứ? Ngươi gọi người ta là tiểu bối mà có đủ mặt mũi tranh giành tình nhân gì ở đây thì ta cũng chỉ có thể bái phục ngươi.

Huyết Long nghe giọng nói khinh miệt của Trần Tinh cũng xì một tiếng

-Ngươi thì biết cái gì, mà thôi không nói với ngươi nữa, ta mệt rồi, ta đi nghỉ đây. Ngươi tự lo liệu đấy, đối thủ tiếp theo của ngươi sẽ không dễ chịu lắm đâu, hắc hắc.

Huyết Long kết thúc câu chuyện bằng giọng cười nham nhở và đê tiện của mình, Trần Tinh cũng không dây dưa vấn đề này nữa, dù sao hiện tại nói đến vấn đề có thì còn khá xa vời, nói chung mục tiêu trước mắt của hắn chính là giúp Ali trưởng thành, sau đó sẽ kiếm thật nhiều kinh nghiệm, cuối cùng chính là rèn luyện bản thân thêm nữa, tích luỹ càng nhiều vốn liếng hơn.

-Senpai...senpai...

Lúc này, giọng nói của Yuna cũng truyền tới, Trần Tinh cũng hồi phục tinh thần lại, hắn nhìn nàng rồi hỏi

-Có chuyện gì sao?

Nghe vậy, Yuna phồng má chu mỏ nói:

-Senpai suy nghĩ việc gì mà nhập tâm như vậy? Em gọi anh mấy lần mà chẳng hề lên tiếng gì cả!

Trần Tinh im lặng không nói, Yuna thấy vậy cũng tiếp tục lên tiếng

-Em mặc bộ giáp này trông thế nào? Senpai thấy có hợp không?

Vừa nói nàng còn xoay tới xoay lui, bày ra đủ mọi tư thái, hiển nhiên trong lúc Trần Tinh nói chuyện cùng Huyết Long thì 4 nữ nhân kia cũng đã quyết định người sở hữu Crocodile Armor chính là Yuna, và hiện tại là nàng muốn khoe trước mặt hắn.

Trần Tinh cũng không cảm thấy khó chịu trước hành động này của Yuna, hắn đưa ra lời nhận xét:

-Rất đẹp. Chỉ còn thiếu vũ khí nữa thôi là sẽ trông giống chiến binh thật thụ.

Yuna cười hì hì, sau nó nàng nói:

-Senpai thấy đẹp là được rồi, à phải rồi chúng ta hình như lạc đường rồi, phía trước đã là ngõ cụt...

Trần Tinh lúc này mới chú ý xung quanh, đúng như lời Yuna nói, bọn họ thật sự bị lạc đường!

-Có chuyện gì xảy ra? Bản đồ phải chẳng sai lầm?

Trần Tinh nhìn 3 người kia còn lại đang dừng trước mặt, hắn lên tiếng hỏi. Lúc này Asuna ở phía trước cũng lắc đầu

-Hình như đúng thật là vậy, bản đồ đã chỉ sai tất cả phương hướng....

Yuna nhìn Trần Tinh

-Senpai...anh xem..chúng ta phải làm sao?

Trần Tinh nghe xong cũng dây dây thái dương, việc tìm đường trở về khu vực an toàn cũng không phải dễ dàng gì, nhất là việc hắn đã đi lanh quanh để giết hết đám creep trong Dungeon này.

Trong khi không nghĩ ra giải pháp, một thành viên trong đội không có thái độ lo lắng gì cả. Chính là Ali..

*Hết chương...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.