Nghịch Thần Ký

Chương 167: Chương 167: Toả sáng




Nhìn biểu hiện của nó, Trần Tinh rất là nghi hoặc không biết nó định làm gì, dường như nó muốn dẫn đường cho mọi người.

Chính xác là như vậy, Ali dùng chi trước của nó cọ vào ống quần của Trần Tinh rồi chỉ chỉ về một hướng, sau đó nó còn kêu lên vào tiếng, đôi mắt thì dao dát quan sát tựa như muốn lấy lòng hắn vậy.

Lúc này, hắn chợt nhớ lại việc viên ngọc hình bầu dục kia đang nằm trong tay của mình.

Trần Tinh nó ra, lập tức Ali biểu hiện thay đổi, nó hau háu nhìn thứ trong tay hắn không rời, hắn không biết đây là thứ gì mà khiến cho Ali lại muốn đạt được như vậy, thế nhưng hắn cũng không gấp gáp đưa vật này cho nó, trước hết cứ rời khỏi mê cung này rồi tính tiếp

-Vật này tạm thời ta bảo quản, khi nào rời khỏi đây ta sẽ đưa nó cho ngươi.

Hắn thu viên ngọc vào sau đó nhìn Ali nói, nó biểu hiện có chút không muốn nhưng cũng ngoan ngoãn dẫn đường.

Sau một khoảng thời gian quanh co lòng vòng, rốt cuộc 5 người đã trở về được nơi rơi xuống.

Trước mặt bọn họ là một vòng tròn bệ đá, không khó để nhận ra đây là cổng dịch chuyển, chỉ cần đặt chân lên đó thì mọi người sẽ trở về căn phòng trên đỉnh kim tự tháp kia.

Trần Tinh không do dự bước vào trong đó, 4 người cũng đi theo phía sau hắn.

Ánh sáng loé lên, mọi thứ diễn ra trong tích tắc, đến khi cả 5 người trở lại căn phong cũ thì âm thanh của pho tượng kia cũng truyền vào tai bọn họ

-Dũng sĩ...có phải ngài đã tìm thấy “nó”? Nếu đúng như vậy...xin ngài...hãy giải cứu ta...ra khỏi nơi này.

Âm thanh đứt quãng và có hơi cứng ngắt, từ đầu đến cuối, Trần Tinh không hề biết vật phẩm nhiệm vụ là gì, ngoại trừ viên ngọc thần bí trong tay hắn.

Trần Tinh lấy nó ra sau đó nhìn pho tượng hỏi:

-Thứ ngươi nói chính là vật này sao?

Quả nhiên, ngay khi hắn lấy viên ngọc kia ra thì pho tượng liền phản ứng, hai mắt nó loé sáng rực rỡ lên

-Đúng vậy, chính là thứ đó, dũng sĩ, xin đưa nó cho ta.

Giọng nói vang lên, dễ dàng nhận ra có sự thay đổi trong đó, không còn cứng ngắt và đứt quãng, thay vào đo là có phần gấp gáp.

Trần Tinh lúc này liền không do dự đưa viên ngọc kia ra:

-Ali, nó là của ngươi...

Đúng, hắn không phải đưa cho pho tượng mà là đưa cho Ali.

Việc này có gì phải suy nghĩ? Từ đầu đến cuối Trần Tinh thực thi nhiệm vụ chỉ để giết thời gian trong lúc chờ đợi các bãi quái reset mà thôi, hắn không có quá nhiều hứng thú để “chơi game“.

Trên hết, viên ngọc này mặc dù hắn không biết và cũng chẳng quan tâm lắm, nhưng nếu Ali cần thì tội gì Trần Tinh phải lấy nó để “đổi lấy” một vật phẩm cấp S vô dụng với hắn?

Ali nghe hắn nói như vậy, nó ngay lập tức lao lên đớp lấy viên ngọc rồi nuốt xuống, kèm theo đó chính là âm thanh gào thét của pho tượng:

-Khônggg...!!!!

Giọng hét có vẻ không cam lòng cho lắm, nhưng đáng tiếc sẽ không có chuyện Trần Tinh bạc đãi người mình mà đổi lại lợi ích bản thân.

Lúc này Ali cũng xảy ra biến hoá, thân hình nó bắt đầu được bao phủ bởi màn sáng trắng, cơ thể nó to lên trông thấy, cỡ bằng một con chó Ngao Tây Tạng thì mới dừng lại việc bành trướng.

Ánh sáng qua đi, thân hình nó hiện ra trước mắt mọi người, vẻ bề ngoài không có quá nhiều thay đổi, chỉ là trên trán của nó xuất hiện con mắt thứ 3, không, phải nói là viên ngọc đang nằm trên trán nó.

Thông số cơ bản của nó cũng thay đổi từ level 30 lên lên level 60. Bộ lông của nó cũng xuất hiện vài đường vân màu trắng xanh từ cổ đến cánh, trông như một đường điện mang.

Nói chung nhìn nó lúc này ra dáng một con Boss đích thực và uy nghiêm trong thấy.

Điểm lợi ích nhất của việc này chính là dáng vẻ to lớn của Ali hiện tại ắt hẳn đã có thể miễn cưỡng trở thành toạ kỵ của Trần Tinh.

-Đáng chết...Các ngươi nhất định phải chết..!!!

Âm thanh phẫn nộ truyền vào tai mọi người, bởi vì tập trung vào quá trình biến đổi của Ali nên 4 người cũng không để ý đến việc pho tượng cũng đã thay đổi.

Đúng vậy, chỉ 4 người nữ mà thôi, còn Trần Tinh thì từ đầu đã nhận thấy không đúng từ khi hắn lấy viên ngọc kia ra.

Pho tượng lúc này đã trốc ra lớp bụi lẫn đá, lộ ra bản thể chính là một người cao 3m, toàn thân nó như là một cỗ máy được bao phủ bởi lớp da màu nâu đồng, khuôn mặt thì mang một cái mặt nạ Pharaon. Tay còn cầm một thanh đao dài.

Những chỉ số thì không cần phải đề cập đến, bởi vì trong mắt Trần Tinh nó thật sự quá yếu và không đáng nhắc tới sau khi hắn xem xét thông tin của nó.

Trần Tinh hoàn toàn không có hứng thú dây dưa, cho nên hắn lấy ra con dao gâm rồi tiện tay ném về ấn đường của con Boss.

Ngay lập tức trên đầu nó hiện lên một con số 900 ngìn đỏ au, cơ thể nó cũng biến tan biến như chưa từng tồn tại.

Lúc này, bên tai Trần Tinh cũng vang lên âm thanh nhắc nhở

-Chúc mừng player Trần Tinh giết được Boss ẩn Vua Trộm Mộ nhận được Danh hiệu đặc thù Trộm mộ học đồ. Sau khi trang bị danh hiệu sẽ nhận được hiệu ứng tăng 20% may mắn trị.

Trộm Mộ học đồ? Trần Tinh nghe xong liền lựa chọn trang bị lập tức, thứ này còn đáng giá hơn cả vũ khí cấp S gì đó.

Danh hiệu thì dĩ nhiên không quan trọng, quan trọng chính là việc tăng 20% may mắn, không cần giải thích nhiều vấn đề này, mọi thứ đã quá rõ ràng nếu như may mắn của Trần Tinh là 100 hoặc 1000 đại lại thế mà không phải là 2.

À không đúng, hiện tại đã là 2.4 rồi.

Không có thời gian dây dưa vấn đề này nhiều, bởi vì từ lúc hắn giết chết con Boss ẩn này thì Kim Tự Tháp cũng bắt đầu rung lắc dữ dội, có lẽ nó sẽ sập xuống bất cứ lúc nào.

Mọi người phải nhanh chóng rời khỏi nơi này trước khi nó bị biến thành vùng phế tích, còn việc nhiệm vụ liên hoàn Quest gì đó cũng đã bị huỷ đi từ khi Trần Tinh quyết định giao viên ngọc kia cho Ali.

Nếu hắn lựa chọn giao viên ngọc cho con Boss ẩn thì có lẽ con Boss sẽ mạnh lên và hắn sẽ có thêm kinh nghiệm, cuối cùng hắn còn có được viên ngọc và có thể tiếp tục nhận nhiệm vụ tiếp theo.

Lợi ích có thể sẽ nhiều hơn nhưng Trần Tinh cũng sẽ không hối hận, tính cách hắn là vậy, sẽ không có chuyện đưa “món đồ tốt” cho người khác trong khi “người nhà” của mình cũng đang cần cho dù là lợi ích lớn như thế nào đi nữa.

Trước mắt, 5 người đang đối mặt với việc Kim Tự Tháp sụp chỗ, cũng có thể bọn họ sẽ được vinh danh “lên bảng”, Trần Tinh ắt hẳn thì không sao, nhưng 4 cô gái thì trăm phần trăm sẽ hương tiêu ngọc vẫn nếu như mọi người không tìm ra biện pháp nào hữu hiệu để đẩy nhanh tốc độ chạy thoát ra nơi này.

-Réc réc~

Lúc này, Ali kêu lên 2 tiếng làm mọi người chú ý, ngay lập tức Trần Tinh liền hiểu được ý nó, hắn nhanh chóng nói:

-4 người mau leo lên lưng nó!

Hắn cũng không đợi mọi người đưa ra ý kiến cá nhân gì mà trực tiếp nhấc bỗng Asuna cùng Yuna lên lưng Ali, tiếp theo đó chính là Lizabeth cuối cùng là chạy nhanh nhất Argo.

Với sự tăng trưởng về hình dáng đáng kể, cho nên Ali miễn cưỡng xem như có thể đèo hết bọn họ, bởi vì mấy cô gái thân hình cũng không lớn lắm.

-Dùng hết tốc độ của ngươi đi!

Sau khi nhận được lệnh của Trần Tinh, Ali kêu lên một tiếng sau đó cũng bắt đầu bay ra khỏi tầm mắt của hắn trong 5-6 phút.

Phải nói hiện tại tốc độ 120 m/s của Trần Tinh cũng không phải nhanh nhất!

Điều này không làm hắn cảm thấy lo lắng mà thay vào đó là biểu hiệm vui mừng, bởi vì trong tương lai hắn có thể sẽ được chiến đấu cùng đối thủ sở hữu tốc độ, từ đó hắn sẽ rút ra nhiều kinh nghiệm cũng như nhược điểm của bản thân.

Tất cả chỉ để chuẩn bị cho vũ đài rộng lớn ngoài kia.

Nghĩ tới đây Trần Tinh cũng cảm thấy hưng phấn, Ali đã toả sáng với vai trò toạ kỵ của mình. Trần Tinh cũng muốn được toả sáng như vậy, nhưng với một vai trò khác, vai trò của kẻ chưởng khống sinh tử của người khác!

*Hết chương...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.