Những suy nghĩ trong tích tắc lướt qua não hải Trần Tinh, chỉ trong thời gian vô cùng ngắn đó, hắn đã phải làm ra lựa chọn.
Đương nhiên, trong khi chiến đấu, đối phương sẽ không bao giờ cho địch thủ của mình cơ hội suy nghĩ.
Công Minh cũng là như thế, ông ta không hề nương tay hay có suy nghĩ đó. Chẳng những vậy, Công Minh còn cấp tốc huy động linh lực gia trì vào Hàn Băng Kiếm.
Hàn Băng Kiếm toả ra hàn khí khiếp người, khí thế sắc bén bay đến trước mặt Trần Tinh tựa như muốn đem lồng ngực xuyên thủng cùng đóng băng như thế.
Tình thế mặc dù cấp bách, thế nhưng Trần Tinh sắc mặt vẫn không hề tỏ vẻ nao núng, hắn được Huyết Long huấn luyện theo kiểu địa ngục trong vòng ba năm, kỹ xảo cận chiến tuyệt nhiên không thể xem thường.
Đối mặt với hàn khí bức người kia, Trần Tinh thủ quyết nhất động. Song chưởng bỗng nhiên trở nên trắng nhợt vô cùng.
Bàn tay của hắn không khác gì một bức tượng được điêu khắc bằng băng đá như thế. Tràn đầy lạnh lẽo khí tức.
Băng Kiếm đánh tới, Trần Tinh hai tay chập lại giữ chặt lấy mũi kiếm tạo ra những va chạm nảy lửa.
Cứng đối với cứng, khi hai tay hắn bắt được băng kiếm, một âm thành đinh tai nhức óc vang lên.
-Két~
Mũi kiếm chỉ cách ngực Trần Tinh chưa đây 1 gang, thế nhưng nó bị Trần Tinh gắt gao giữ lại nên cũng không thể tiến thêm nửa li.
Có điều Hàn Băng Kiếm đương nhiên không phải phàm vật, nó là được luyện chế từ Vạn Năm Hàn Băng.
Không chỉ cứng rắn vô cùng, hàn khí cũng là bá tuyệt vô song. Trần Tinh dùng tay không bắt lại như thế liền không thể tránh khỏi hàn khí nhập thể. Đến lúc đó dù có kịp thời chữa trị cũng là căn cơ hao tổn. Ảnh hưởng đến thành tựu sau này của hắn.
Quả nhiên, khi thấy Trần Tinh bắt lấy Hàn Băng Kiếm, Công Minh ánh mắt hiện lên vẻ lo lắng. Lo lắng rằng bản thân không thể không chế hàn khí của Hàn Băng Kiếm toả ra là thương tổn đến Trần Tinh.
Công Minh hai tay bắt đầu xoay vòng trước ngực sau đó hét lên một tiếng:
-Thu!
Ông ta không do dự liền thu hồi Hàn Băng Kiếm. Thế nhưng Hàn Băng Kiếm dường như bị gọng kềm giữ lại như thế. Tiến cũng không được, lùi cũng không xong. Trong lúc nhất thời, Công Minh không biết nên xử lý thế nào cho đúng.
Ngay khi Trần Tinh bắt được Hàn Băng Kiếm, hắn liền đã cảm nhận một luồn lạnh lẽo khí tức kéo đến, thông qua hai tay của hắn bắt đầu lan toả khắp cả cơ thể.
Tiếng rắc rắc vang lên nối liền không dứt. Trần Tinh ngay từ đầu đã có phòng bị bằng sách sử dụng băng hệ chống đối, dù sao đi nữa hắn đối với hoả hệ tạo nghệ cũng không phải là quá am hiểu.
Chỉ là Trần Tinh dường như đã đánh giá thấp hàn khí phát ra từ Hàn Băng Kiếm này. Cái lạnh như cắt da, Trần Tinh đã rất lâu không hề cảm nhận được, giờ lại rõ ràng hơn bao giờ hết.
Bàn tay hắn như đông cứng lại vậy, huyết nhục cũng có dấu hiệu cứng đờ, không thể khống chế một cách trơn tru như trước.
Trần Tinh hàm răng cắn chặt, trong lòng không khỏi thầm nghĩ:
-Chẳng lẽ phải xuất ra những con bài khác sao?
Ý nghĩ chợt loé lên như thế, thế nhưng Trần Tinh vẫn không hề có động tác gì.
Trông thấy Trần Tinh biểu nhiện như vậy, mọi người ai nấy không khỏi tỏ vẻ lo lắng. Ngay cả râu quai nón cũng có chút lo âu, đôi mày nhíu chặt tựa hồ không mong muốn kết quả như vậy giống như.
-Rắc~
Bỗng nhiên lúc này, một tiếng vỡ vụn mười phần vang dội truyền khắp đại sảnh. Không ai là không nghe được.
Mọi người không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhao nhao hướng ánh mắt chăm chú nhìn lấy Trần Tinh.
Chỉ thấy, lúc này Trần Tinh vẫn giữ nguyên tư thế bắt lấy Hàn Băng Kiếm. Khác biệt duy nhất đó là, vốn dĩ Hàn Băng Kiếm với hàn khí bức người giờ lại ảm đạm đi rất nhiều. Lam quang cũng phai mờ không ít.
Trái lại, hai tay Trần Tinh lại phát ra ánh sáng màu trắng xanh chói loà, sự lạnh lẽo từ hai bàn tay hắn tựa như có thể đông cứng bất cứ thứ gì khi chạm vào.
Hàn Băng Kiếm thì ong ong không ngừng rung động, tựa như nó đang sợ hãi cái gì như thế.
Ai nấy đều trừng thẳng con mắt nhìn lấy, mọi người không khỏi nghĩ tới, Trần Tinh có phải hay không sở hữu pháp thuật tà ác cực đoan nào đó? Hắn làm sao có thể thôn phệ lấy hàn khí của Hàn Băng Kiếm được!
Đương nhiên sự việc không phải như mọi người đang nghĩ. Hàn khí không hề bị thôn phệ đi. Chỉ là nó gặp được hàn khí còn bá tuyệt hơn, nên Hàn Băng Kiếm ảm đạm phai mờ trong mắt người khác là điều hiển nhiên.
Nguyên lai vừa rồi, ngay lúc hàn khí nhập thể. Từ trong thể nội Trần Tinh bộc phát ra luồn sức mạnh kỳ dị cùng hàn khí đối kháng.
Sức mạnh kỳ dị này đến từ Thuỷ Chi Nguyên Anh của hắn. Nói chính xác hơn là Thuỷ pháp tắc mỏng manh của Trần Tinh “gặp” được hàn khí tự nhiên từ Hàn Băng Kiếm thì bắt đầu quấn quýt lấy nó.
Ban đầu là đối kháng dựa trên nền tảng thể chất cường hoành của Trần Tinh, lúc sau lại là đồng hoá khi đã có phần quen thuộc. Điểm này là do Long Phượng Hoan Hỉ Chân Kinh mang đến. Dù sao thì lúc trước Trần Tinh cũng đạt được những năng lực đặc thù từ thể chất của nữ nhân mình cũng là do nguyên nhân này.
Tuy khác nhau về bản chất nhưng về lý giải không khác nhau là mấy.
Băng hệ vốn là từ Thuỷ hệ diễn hoá mà ra. Thuỷ Chi Nguyên Anh ẩn chứa Thuỷ hệ pháp tắc, nó có thể đồng hoá băng hệ pháp tắc “tự nhiên” là việc kinh thiên địa nghĩa.
Trong trường hợp này Long Phượng Hoan Hỉ Chân Kinh đã cho thấy một trong những diệu dụng ấn tượng và đặc biệt nhất của mình. Mặc dù không có song tu gì cả, nhưng hắn vẫn là được lợi ích to lớn.
Thế nào gọi là song tu?
Song tu đương nhiên là hai bên phải đồng thời có lợi. Đây là điều kiện tối thiểu nhất để có thể gọi nó là song tu công pháp.
Tuy nhiên, đừng quên người sáng tạo ra môn công pháp thâm ảo này lại chính là Huyết Long. Huyết Long vốn dĩ bản thể là rồng, bản tính của rồng không cần phải bàn cãi.
Sự tham lam cũng được Huyết Long thể hiện rõ ràng bằng việc có thể đạt được những loại đặc thù thể chất hoặc đặc thù năng lực gì đó đến từ những đối tượng khác.
Thuỷ Chi Nguyên Anh ẩn chứa thuỷ chi pháp tác cùng băng chi pháp tắc tiến hành một lần sao chép cùng đồng hoá để rồi tạo ra một Thuỷ Chi Nguyên Anh ẩn chứa pháp tắc mạnh mẽ hơn cả ban đầu. Mà bên trong hàn khí từ Hàn Băng Kiếm y nguyên không thể so sánh!
Thuỷ Chi Nguyên Anh của Trần Tinh giờ phút này cũng bắt đầu ngưng tụ chân thật hơn. Tiểu nhân khoát trên mình chiến giáp màu lam được làm bằng băng uy phong lẫm lẫm, đầu đội kình thiên nón trụ với hai loạn thiên lăng tuỳ ý phiêu lượng. Dưới chân thì mang lấy phi vân ngoa đang đứng trên một khối băng giữa mặt hồ tĩnh lặng. Xung quanh thì có từng đợt thuỷ long uốn lượn thần phục.
Thuỷ Chi Nguyên Anh với hình tượng như thế trở vệ thể nội lấn át cả hai Nguyên Anh còn lại, một mình lấn chiếm cả một phương phạm vi. Thổ Chi Nguyên Anh cùng Mộc Chi Nguyên Anh thì cũng co cụm lại không dám cùng Thuỷ Chi Nguyên Anh sánh ngang.
Về phần 9 Đan Nguyên còn lại thì không cần phải nói. Cả 9 đều co rút lại một phần nhỏ, hoàn toàn lép vế so với tam đại Nguyên Anh này.
Trần Tinh lúc này trong lòng cũng bất tri bất giác cảm thấy rục rịch tựa như vừa phá giải được một đạo gông xiềng và có dấu hiệu đột phá như thế.
Chỉ là đến cuối cùng vẫn không có biểu hiện cụ thể nào. Hắn không khỏi thở dài trong lòng một cái, đồng thời ý nghĩ nháy mắt trở nên thông suốt.
Trần Tinh có thể xác định suy đoán của mình lúc trước đã đúng, hắn là có thể đột phát tầng thứ cao hơn mà không cần phải đồng loạt khiến cả 9 Đan Nguyên lột xác thành Nguyên Anh.
Có điều vẫn còn một việc khó khăn khác cản trở. Đó chính là Trần Tinh ngoài việc gia tăng linh lực còn phải không ngừng cảm ngộ pháp tắc tương ứng. Bởi lẽ, ngay từ đầu Nguyên Anh của hắn đã có ẩn chứa pháp tắc trong đó.
*Hết chương.