Trần Tinh thì không nói, hắn cùng Dương Quá có thù không sai. Nhưng nếu muốn mướn sát thủ đối phó cũng phải là hắn mới đúng. Vì sao mục tiêu lại là Lý Mạc Sầu được?
Hắn không hiểu, ngay cả Lý Mạc Sầu cũng không hiểu.
-Muội có muốn biết nguyên nhân không?
Lý Mạc Sầu gật gật đầu, biểu hiện cũng có chút giận dữ. Không nghĩ tới đệ tử của tiểu sư muội lại to gan như vậy, dám đánh chủ ý lên người mình.
Dương Quá đang đi thì bỗng nhiên phía trước có hai thân ảnh từ trên không trung rơi xuống cản đường mình.
Khi phát hiện hai người này là ai thì tim hắn bỗng chốc gia tốc. Nhưng bề ngoài chỉ tỏ vẻ bất ngờ rồi cũng không có biểu hiện gì khác thường.
Trần Tinh không nghĩ tới tâm tính của một thằng nhóc chưa đầy 20 lại có thể tôi luyện tốt như vậy.
Hắn không cho Dương Quá bất kỳ cơ hội nào, không hề có ý niệm nương tay gì ở đây.
Trần Tinh tiến lên phía trước từng bước ép sát. Sau đó vèo một cái thì Dương Quá cũng đã bị hắn khống chế.
Không cần nói cũng biết y là một người cứng đầu, có nói gì cũng vô ích.
Trần Tinh không lãng phí thời gian mà tiến hành sử dụng Di Hồn Đại Pháp thôi miên Dương Quá.
Dù cho y có ngoan cố chống cự cỡ nào cũng không thể thoát khỏi tình cảnh bị kiểm soát.
Dương Quá bắt đầu nói ra hết đầu đuôi câu chuyện cũng như những tính toán trong đầu của mình.
Mọi việc đều bắt đầu từ việc Trần Tinh dùng Băng sinh tử phù để giày vò đến chết Dương Khang.
Thế nhưng không hiểu vì sao y lại có thể tìm được một người phụ nữ và sinh ra Dương Quá. Có thể xem đây là số mệnh an bài.
Dương Quá từ nhỏ mồ côi cha, ngày ngày cùng mẹ vật lộn với khó khăn khốn cùng.
Mỗi đêm thì lại phải chứng kiến mẹ mình bị người khác chà đạp trong uất ức.
Tháng ngày đen tối đó chỉ mới bắt đầu khi mẹ y chết đi, trước khi chết bà ta nói cho y biết tất cả về Dương Khang.
Trải qua mấy năm lưu lạc đầu đường xó chợ, ăn cơm thừa canh cặn, thậm chí là có khi phải giành thức ăn của súc vật, nhận hết chà đạp sỉ nhục, Dương Quá cuối cùng cũng thấy được một chút ánh sáng khi y gặp đệ tử Toàn Chân và được nhận làm tạp dịch.
Tưởng chừng sinh hoạt sẽ được cải thiện, nhưng thân phận thấp kém thì luôn phải chịu ức hiếp. Người cưu mang có lòng tốt nhưng không thể mỗi ngày chăm lo cho y mãi được.
Dương Quá một lần nữa phải trở về cuộc sống bị khinh nhục,... đến một ngày y không chịu nổi nữa và trong một cơn nóng giận lỡ tay dùng ống thổi lửa giết chết một tên tạp dịch khác.
Thế là y tìm cách trốn ra Toàn Chân giáo vì sợ bị truy cứu trách nhiệm và tình cờ gặp được Tiểu Long Nữ.
Con tim nguội lạnh với đời cũng từ đây được một chút nắng ấm nhen nhóm.
Sau đó Dương Quá gặp được Âu Dương Phong, cuộc sống tốt đẹp chỉ kéo dài mấy năm ngắn ngủi.
Chính sự xuất hiện của Trần Tinh làm thay đổi cuộc đời Dương Quá. Kéo hắn từ thiên đường trở lại địa ngục tăm tối kia.
Còn một điều nữa là Chẳng hề có ân oán gì giữa hai nhà Dương - Quách ở đây.
Cái chết của Dương Khang chính là một bí ẩn. Cho đến khi Dương Quá tham dự anh hùng đại yến.
Lần đó y cũng có mặt, chỉ là lẫn trong đám người và không xuất hiện mà thôi.
Những lời nói của Triệu Chí Kính đã làm dấy lên ký ức đã bị y lãng quên bấy lâu.
Dương Khang cũng chết một cách tương tự như vậy!
Mặc dù y biết không phải là Lý Mạc Sầu gây ra. Bởi vì nàng không ai có bản lĩnh lớn như vậy. Tiểu Long Nữ lại càng không phải.
Thế nhưng do sự việc cứ liên tiếp đưa đẩy y vào con đường không thể quay đầu này. Cho nên âm mưu bắt đầu nảy mầm.
Cha ruột không nói đến, thế nhưng kẻ thù giết cha nuôi ngay trước mặt mà mình không thể làm gì. Đây là nguyên nhân thứ nhất!
Cô cô mà y thương yêu kính trọng nhất lại ngay sau lưng “phản bội” mình. Mà kẻ “gian phu” đó lại là kẻ thù giết cha nuôi. Đây là nguyên nhân thứ hai.
Nguyên nhân lớn nhất để Dương Quá âm mưu trả thù chính là việc y bị “bất lực“. Đúng vậy, cái đêm mà y chứng kiến đôi “gian phu dâm phụ” Trần Tinh cùng Tiểu Long Nữ thì không biết vì sao bản thân cũng trở nên bất lực.
Thân là một nam nhân khoẻ mạnh bình thường lại bị bất lực, thử hỏi làm sao có thể chịu được trong khi cuộc đời tươi đẹp quay lưng lại với mình?
Thế là y thề phải trả thù. trả thù Cổ Mộ phái, trả thù cuộc đời chó má này.
Mà người mà y hận nhất không ai khác chính là Trần Tinh.
Chìm đắm trong sự thù hận nhưng Dương Quá vẫn giữ được bình tĩnh.
Y từng bước tính kế, y điều tra tin tức Lý Mạc Sầu để tiến hành bước đầu tiên kế hoạch.
Bản lĩnh không cao nên Dương Quá phải đành bỏ tiền Thuê mướn sát thủ tiến hành đánh trọng thương hoặc bắt giữ Lý Mạc Sầu, sau đó sẽ giả vờ tình cờ giải cứu nàng.
Tiếp theo Dựa vào quan hệ mà cầu cạnh học tập Băng Phách Ngân Châm.
Sau khi học được y sẽ thực hiện bước kế tiếp, mục tiêu không ai khác chính là Tiểu Long Nữ.
Dương Quá đã chuẩn bị kỹ càng cho việc khống chế Lý Mạc Sầu, sau đó sẽ truyền tin ra giang hồ để Tiểu Long Nữ tiến hành giải cứu.
Không giống như trong nguyên tác, tình cảm của Tiểu Long Nữ cùng Lý Mạc Sầu rất tốt. Dương Quá biết được điều đó nên mới tiến hành kế hoạch như vậy.
Nếu Tiểu Long Nữ biết được tin tức sẽ tới giải cứu Lý Mạc Sầu và dĩ nhiên nàng cũng sẽ chui vào cái bẫy mà y đã giăng sẵn.
Mục đích của việc này chính là lợi dụng Tiểu Long Nữ để tiến hành uy hiếp Trần Tinh.
Bởi vì hành tung của nàng sau khi y rời khỏi Cổ Mộ thì y hoàn toàn không biết, cũng như việc y không có đủ thực lực để giết chết Trần Tinh.
Lúc ở anh hùng đại yến thì y còn chưa nghĩ ra kế hoạch này nên bỏ lỡ dịp không chế Tiểu Long Nữ
Băng phách ngân châm chính là át chủ bài mà Dương Quá đề phòng trong trường hợp Trần Tinh không nghe theo sắp xếp để cứu Tiểu Long Nữ mà thôi.
Trần Tinh nghe từ đầu tới cuối và không bỏ sót câu nào. Hắn cũng tiện tay điểm một chỉ vào đầu Dương Quá làm cho y ra đi không chút đau đớn.
Kế hoạch từ đầu đến cuối nghe có vẻ rất hoàn mỹ nhưng từ lúc bắt đầu liền biết được kết cục của Dương Quá là gì.
Không nói đến cho dù y có thực hiện đến bước cuối cùng đi nữa thì Trần Tinh cũng có dư khả năng giải quyết Dương Quá và cứu Tiểu Long Nữ.
Sai lầm lớn nhất của y chính là việc đánh giá không đúng thực lực của Trần Tinh.
Vận mệnh không xoay quay y và nó dường như đã chối bỏ sự tồn tại của Dương Quá, sự xuất hiện của Trần Tinh đã làm cuộc đời của nhân vật chính trở nên bi thảm.
Kể ra nguyên do cho tất cả sự việc này cũng đều xuất phát từ Hắn mà ra.
Dương Quá chỉ là kẻ lạc lối mà thôi.
Nhưng đáng tiếc là, kẻ mạnh luôn đúng và kẻ yếu chỉ có thể nằm trong đất vàng mà mục nát theo thời gian.
Chẳng hề có tí cảm giác tự trách nào, Trần Tinh quay đầu bước đi.
Lý Mạc Sầu nhìn theo bóng lưng của hắn rồi do dự một lát cũng đi theo.
-Đại ca ca, huynh có dự tính gì không?
Trần Tinh không hiểu lắm hỏi
-Ý muội là sao?
Lý Mạc Sầu đáp
-Chịu trách nhiệm với Long nhi. Không nghĩ tới huynh và Long nhi lại....
Trần Tinh lắc đầu cười nói
-Có thể hơi vô tình nhưng chúng ta không như muội nghĩ. Ta có việc cần phải xử lý, chúng ta chia tay nhau ở đây vậy.
Lý Mạc Sầu gấp gáp kéo áo hắn lại, nhưng theo quán tính bay về phía trước nên roẹt một cái, trang phục của hắn cũng rách một đường lộ nguyên cánh lưng trần ra.
Trần Tinh dừng lại, hắn xoay người dự tính hỏi nàng xem có ý gì nhưng biểu hiện của Lý Mạc Sầu rất khác thường.
Khuôn mặt hồng hào, hơi thở có phần gấp gáp, ánh mắt dần trở nên mê ly, cả người nàng run lên, hai chân kẹp chặt lại với nhau. Dĩ nhiên là...động tình?
-Như thế nào? Chuyện gì đang xảy ra?
Trần Tinh tiến lên kiểm tra, chỉ thấy nàng giống như bị trúng xuân dược trở nên mất kiểm soát vậy. Có điều nguyên nhân do đâu hắn không biết.
Hắn điểm huyệt Lý Mạc Sầu làm nàng ngất xỉu. Sau đó cũng xuất ra một bộ y phục khác mặc lên người rồi bế nàng tìm một chỗ nghỉ ngơi.
Thời gian trôi qua 2 tiếng, Lý Mạc Sầu rốt cuộc cũng tỉnh lại
-Ưm~
Nàng mở đôi mắt hiếu kỳ đánh giá xung quanh, Trần Tinh thấy vậy nhanh chóng tiến lại hỏi
-Mạc Sầu, vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao muội lại trúng xuân dược?
Mạc Sầu ngẩn ngơ hỏi
-Cái gì xuân dược? Không phải phu quân đã sủng hạnh muội sao? Vì mệt quá nên muội mới ngất xỉu?
Trần Tinh sửng sốt hắn nhanh chóng phủ nhận
-Lý nào lại như vậy? Ta sủng hạnh muội khi nào? Muội có biết mình đang nói gì không?
Mạc Sầu gật gật đầu khẳng định
-Thì việc chính là như vậy? Huynh tính không chịu trách nhiệm sao?
Hắn có chút nóng đầu, nếu không phải hắn nhìn ra được Mạc Sầu không phải đang giả bộ thì còn cho là bản thân mình thật sự đã sủng hạnh nàng.
Chỉ có điều, hắn nhìn còn chưa nhìn thì như thế nào lại có thể làm chuyện đó được?
Trần Tinh thử moi móc thêm thông tin nhưng đa số nàng đều nói một cách mơ hồ không rõ ràng nhưng lại rất logic.
Hắn không có cách nào đành phải đổ lỗi cho “thần bí xuân dược” mà Lý Mạc Sầu trúng phải và phải gánh lấy trách nhiệm về sự việc mà chưa từng xảy ra.
.....
Tạm gác mọi chuyện sang một bên, hắn còn phải tiếp tục dò xét thông tin của Minh giáo.
Chỉ là Lý Mạc Sầu càng ngày càng làm cho Trần Tinh lo lắng.
Chẳng những suốt ngày dính lấy hắn như keo dán chó. Còn luôn miệng gọi hắn là phu quân và hỏi hắn về các vấn đề đại loại như...
-Phu quân, huynh thấy muội hôm nay thế nào? Có đẹp không?
Trần Tinh rất bất đắc dĩ nhưng không thể cứ như vậy bỏ mặc nàng được.
-Đẹp, rất đẹp
-Vậy huynh thấy muội có mập không?
-Không mập, dáng rất chuẩn.
-Nhưng muội lại cảm thấy mình rất mập a, làm thế nào để giảm cân đây?
Lý Mạc Sầu hai tay chống eo của mình rồi xoay qua xoay lại nói. Trần Tinh đưa tay xoa huyệt thái dương nói
-Ăn nhiều vào!
-Ăn nhiều không phải càng mập sao?
-Sẽ không!
-Vì sao?
-Ăn nhiều thì bụng sẽ đầy hơi khó tiêu.
-Muội hiểu rồi, khi khó tiêu thì muội sẽ cảm thấy biếng ăn, biếng ăn rồi muội sẽ ốm lại đúng không?
Lý Mạc Sầu chen miệng cướp lời Trần Tinh, hắn lắc đầu nói
-Không phải, khi bụng khó tiêu muội sẽ bị bệnh.
-Vậy bị bệnh rồi muội sẽ ốm lại?
-Không phải, muội bị bệnh rồi sẽ không còn ai làm phiền ta nữa.
-Huynh...đáng ghét...không để ý đến huynh nữa.
Lý Mạc Sầu chạy ra khỏi phòng, Trần Tinh đưa tay day day trán. Ngả người tựa vào ghế. Hai chân chống bàn làm cái ghế nghiêng 45 độ tư thế thư giản, hắn thì thào
-Cuối cùng cũng được thanh...
Chữ tĩnh còn chưa nói ra thì...
-Phu quân~
Rầm một tiếng
Hắn ngã lăn ra đất cũng nằm luôn và chẳng muốn đứng dậy. Chiến đấu địch nhân 300 hiệp cũng không mệt bằng nghe Lý Mạc Sầu lải nhải 30 phút a.
-Phu quân, huynh làm sao?.... có người muốn cưới ta làm vợ kìa.
Trần Tinh nghe xong lập tức bật dậy hét lớn
-Ai! Là ai....
Một giọng nói tiếp lời hắn
-Là ta...
Cửa phòng xuất hiện 3 người, 1 người trang phục quý phái đứng ở giữa, 2 người còn lại thì mặc võ sĩ phục, ắt hẳn là vệ sĩ.
Người thanh niên này nếu so với Trần Tinh thì thua về tất cả các mặt. Nhưng tướng tá trông cũng được.
Từ khi người này xuất hiện thì Trần Tinh hai mắt liền toả sáng, vèo một cái hắn liền xuất hiện trước mặt y, tốc độ có thể nói là nhanh kinh khủng khiến cả ba người đều khiếp sợ không thôi, không tự giác được lùi về sau một bước, dự tính chạy trốn cũng đã xuất hiện trong đầu bọn họ.
Trần Tinh làm sao có thể dễ dàng như vậy buông tha, hắn nắm lấy tay người thanh niên này rồi nói.
-Đa ta bằng hữu ra tay cứu giúp, ơn này nhất quyết không quên, an toàn của nàng ta giao lại cho bằng hữu, thân ái chào tạm biệt và Không hẹn gặp lại.
Trần Tinh nói xong thì thân hình hắn cũng biến mất, 4 người đều không biết chuyện gì xảy ra.
Riêng Lý Mạc Sầu thì lớn tiếng gọi rồi nhanh chóng xông ra ngoài đuổi theo. 3 tên còn lại thì hoàn toàn như vật trang trí
Trần Tinh bất đắc dĩ lắm mới đưa ra hạ sách này, mặc dù hắn không muốn bỏ mặc Lý Mạc Sầu một mình trong khi chưa rõ nguyên nhân vì sao nàng ấy lại trở nên như vậy.
Nhưng hắn cũng không muốn mất mạng a. Nếu cứ tiếp tục như vậy, ngày ngày bị hành hạ thì làm sao có thể sống nổi cho được? Hiện tại có người đòi cưới Lý Mạc Sầu thì hắn cũng có thể an tâm ra đi.
-Phải bay nhanh mới được, không khéo bị nàng gặp được thì nguy.
Hắn đẩy nhanh tốc độ, lựa chọn phương hướng có nhiều chướng ngại vật nhất mà đi. Hắn băng qua một khu rừng trúc thì đột ngột dừng lại.
Bởi vì phía dưới tụ tập rất đông người đang thực hiện một nghi lễ nào đó. Xem ra là một giáo phái. Cũng rất có thể là Minh Giáo mà hắn đang tìm kiếm.
Rất nhanh hắn đã biết được thông tin chính xác, bởi vì phía dưới cũng truyền tới giọng nói
-Ta rất biết ơn mọi người đã không quản an nguy của bản thân mà tập hợp ở nơi này. Thân là Giáo chủ của Minh Giáo, ta thay mặt những người đã anh dũng hy sinh cảm ơn tới các vị.
Tiếng ồn ào truyền ra, giọng nói này dừng một chút rồi bắt đầu vang lên lần nữa.
-Như mọi người đã biết, tôn chỉ của Minh giáo chúng ta chính là làm nhiều việc thiện, tránh xa điều ác, tạo phúc muôn dân, cứu rỗi chúng sinh... Thế nhưng, vì lo sợ thực lực của chúng ta mà những tên hôn quân đó đã ra lệnh tàn sát giáo đồ Minh Giáo, còn gán mác cho chúng ta là Ma Giáo. Hiện tại ta cảm thấy nếu cứ nhu nhược như vậy thì sớm muộn sẽ có ngày Minh Giáo chúng ta bị diệt sạch, thân là giáo chủ ta cảm thấy rất thất bại và không còn mặt mũi nào để tiếp tục ngồi lên chiếc ghế này nữa. Tổng bộ Ba Tư đã phái người sáng suốt hơn để lãnh đạo mọi người. Dẫn dắt giáo đồ chúng ta trở lại thời kỳ huy hoàng, giới thiệu với mọi người tân nhiệm giáo chủ đời thứ 32 Phí Hải Diên.
Trần Tinh không cần nghe ngóng những đoạn tiếp theo. Hắn không còn quan tâm. Mục tiêu của hắn chính là cái người tên là Phí Hải Diên này. Chỉ cần khống chế y thì có thể nắm trong tay thế lực hùng mạnh nhất võ lâm.
Cuộc hội họp kéo dài từ giữa trưa đến chạng vạng tối mới tan đi. Tất cả đều trở về. Phí Hải Diên cũng không ngoại lệ.
Trần Tinh xuất hiện ngăn cản đường đi của y rồi bắt đầu bày tỏ thực lực đánh phủ đầu, sau đó lại đưa ra hứa hẹn, cuối cùng là thôi miên khống chế.
Tất cả đều diễn ra rất suông sẻ, việc còn lại là hắn chỉ cần giúp Phí Hải Diên mở rộng lực lượng cũng như âm thầm khống chế tài chính đất nước là có thể dễ dàng tìm kiếm thông tin.
Trong thời kỳ loạn lạc, cái quan trọng nhất không phải là vàng bạc châu báu mà chính là lương thực cùng nơi trú ẩn an toàn, chỉ cần nắm giữ hai yếu đó Trần Tinh liền có thể có một lượng lớn tay sai.
Tiền hắn dĩ nhiên không thiếu nhưng cũng không thể tuỳ tiện tiêu xài. Thế là Trần Tinh dạy cho Phí Hải Diên một chút bản lĩnh rồi bảo hắn lựa chọn một đội gồm 12 người xuất sắc trung thành nhất tiến hành tổ chức bí mật cướp của tất cả quan lại có dấu hiệu tham ô.
Số tiền cướp được sẽ trích ta 3 phần chia cho dân nghèo nhằm tạo tên tuổi. 7 phần thì hắn để Phí Hải Diên trang trải chi phí cho tất cả mọi người. Và hắn cũng quyết định tổng bộ Minh Giáo sẽ đặt ở dãy núi Côn Lôn trên đỉnh Quang Minh.
12 người được chọn sẽ được hắn đích thân truyền thụ võ công cùng nội lực. Cho nên chỉ trong 3 ngày ngắn ngủi, tất cả đều trở thành cao thủ nhất lưu.
Ngày thứ 5 Sau khi sắp xếp tất cả mọi chuyện ổn thoả. Trần Tinh cũng lên đường trở về Đảo Đào Hoa