Cả đêm Bạch Nhược Hy đều truy vấn Kiều Huyền Thạc về chuyện xưa mà anh đã nói Nhưng không thể nghe được câu chuyện xưa từ miệng người đàn ông kia, đêm nay, trong căn phòng ấm áp có 2 người nói chuyện yêu đương cho đến khi Bạch Nhược Hy ngủ thiếp đi trong lòng Kiều Huyền Thạc.
Đêm nay, Bạch Nhược Hy cũng không về nhà, ở lại Kiều Gia chăm sóc Kiều Huyền Thạc bởi vì trong ngôi nhà này có đến hai người bị bệnh, cô quả thật không yên tâm.
Sáng sớm hôm sau.
Thời điểm Bạch Nhược Hy thức dậy thì Kiều Huyền Thạc đã không còn ở phòng nữa.
Cô chạy khắp nơi tìm kiếm anh, từ buồng vệ sinh đến phòng thay đồ. Sau khi tìm khắp một lượt không thấy anh đâu, Bạch Nhược Hy liền gọi điện thoại cho anh Kiều Huyền Thạc nói cho cô biết anh đang ở phòng tập thể thao dưới lầu 1 Đã bị bệnh rồi vẫn còn tập thể thao, Bạch Nhược Hy không thể hiểu được người đàn ông này.
Buông điện thoại di động xuống cô liền tiến vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân.
Sau 15 phút trong phòng vệ sinh cô ra bàn trang điểm tìm lược nhưng tìm mọi nơi đều không thấy lược ở đâu, cô dùng tay vuốt ngược tóc ra sau, ngồi xổm xuống cúi người kéo ra từng ngăn kéo, nhưng dù cô có kéo hết những chiếc ngăn tủ ra cũng không tìm được lược đâu thay vào đó lại bị hấp dẫn bởi một chiếc hộp đen cao cấp.
Thời điểm nhìn thấy chiếc hộp sắc mặt của cô bất giác trầm xuống sau đó lấy chiếc hộp từ trong ngăn tủ ra.
Đó là một chiếc hộp làm bằng đá mã não tự nhiên được chế tác thủ công. Tuy rằng chiếc hộp không đáng tiền nhưng nó đã từng là nơi cất giữ món đồ trân bảo Vĩnh Hằng Chi Tâm.
Bạch Nhược Hy nhớ rõ thời điểm cô lấy lại Vòng cổ Vĩnh Hằng từ trong tay của Doãn Nhụy là không có hộp đựng nhưng một chiếc vòng cổ quý giá như vậy không thể không có hộp đựng vì vậy cô đã tìm một thợ thủ công chuyên chế tác mã não để đặt làm một cái hộp tinh xảo sau đó dùng chiếc hộp mã não đó để cất giữ vòng cổ Vĩnh Hằng.
Thời điểm mang Vĩnh Hằng ra bán đấu giá thì chiếc hộp cũng được giao cho đối phương.
Bạch Nhược Hy cẩn thận mở chiếc hộp đá ra, bên trong trống không những tấm vải nhung lót hộp màu trắng thì vẫn còn nguyên như cũ, khuôn vòng giống như đúc với chiếc hộp cô đặt gia công, Bạch Nhược Hy hoàn toàn chấn kinh, cô sửng sốt chậm rãi đem chiếc hộp cất lại vào trong ngăn kéo.
Vì sao thứ này lại ở trong tay của Kiều Huyền Thạc?
Điều này có phải chứng minh rằng vòng cổ Vĩnh Hằng cũng đang ở trên người của anh không?
Anh không đeo vòng cổ, bên trong hộp cũng không.
Bạch Nhược Hy cảm giác tâm hoảng ý loạn, rất bất an ngồi ở mép giường bên cạnh tâm trạng như lâm vào trầm mặc.
Kiều Huyền Thạc đã từng nói với cô, anh ấy có 3 chuyện dấu cô. Hiện tại xem ra đây hẳn là chuyện thứ nhất.
Anh ba là người mua Vĩnh Hằng trong buổi đấu giá sao?
Lấy tính cách của Kiều Huyền Thạc, Bạch Nhược Hy cảm thấy chuyện này rất có khả năng xảy ra, anh ba nhất định sẽ làm như vậy nhưng anh ấy lấy đâu ra số tiền lớn như vậy? 10 tỷ kia từ đâu mà có? Càng suy nghĩ, Bạch Nhược Hy lại càng cảm thấy hoảng hốt.
Có lẽ chuyện thứ hai mà anh dấu cô chẳng lẽ là việc anh ấy dùng tiền của Tịch Quốc sao?
Trời đất, đây là việc vi phạm pháp luật.
Làm sao bây giờ? Chuyện này phải làm sao mới ổn thỏa đây.
Bạch Nhược Hy phiền não ôm đầu, cong lưng chôn mặt trong đầu gối, cô rất hối hận, vừa hối hận, vừa áy náy, cô sắp điên mất.
Nếu không phải cô đem Vĩnh Hằng đi bán đấu giá thì cũng không khiến mọi chuyện đi đến bước đường này.
Không được, cô không thể để mọi chuyện đi quá xa, có lẽ cô nên chuyển nhượng lại tập đoàn Vĩnh Hằng. Công ty này của cô giá trị thị trường hiện tại chắc chắn sẽ không dưới 10 tỷ Nghĩ như vậy tâm tình của Bạch Nhược Hy mới hòa hoãn thêm đôi chút, không còn lo lắng bất an như vậy nữa.
Lầu một trong phòng tập thể thao., Bạch Nhược Hy chậm rãi đi vào phòng tập thể thao, đứng trước cửa lẳng lặng nhìn người đàn ông đang tập luyện bên trong.
Kiều Huyền Thạc tập hít đất trên tấm thảm trải sàn, anh mặc bộ quần áo thể thao màu đen, mồ hôi không ngừng rơi xuống đã ướt đẫm bộ đồ tập.
Cơ bắp rắn chắc lộ rõ theo mỗi động tác của anh, dáng người tiêu chuẩn với nước da màu đồng chắc khỏe, đường cong hoàn mỹ thập phần đẹp mắt.
Bạch Nhược Hy nhìn gương mặt cương nghị của người đàn ông, đôi mắt híp lại theo mỗi nhịp thở vô hình lộ ra mười phần dã tính, nhiệt huyết sôi trào.
Bạch Nhược Hy xem đến si mê chậm rãi nghiêng đầu tựa trên cánh cửa say đắm nhìn Kiều Huyền Thạc.
Cứ như vậy, cô nhìn Kiều Huyền Thạc tập xong 100 cái hít đất sau đó dúng thể lực dư thừa nhảy lên dựng thẳng thân thể vỗ vỗ tay. Lúc này anh mới phát hiện ra Bạch Nhược Hy đang đứng tựa vào cánh cửa nhìn anh.
“Nhược Hy……” Kiều Huyền Thạc nhíu mày, “Tại sao em lại ở đây?”
Bạch Nhược Hy hoàn hồn, vội vàng đi vào bên trong phòng, cầm lấy một cái khăn bông sạch sẽ tiến về phía Kiều Huyền Thạc, người đàn ông vừa thực hiện xong bài tập thể lực vẫn còn đang đứng hít thở sâu.
Cô nâng tay lên lau mồ hôi cho anh, đau lòng nỉ non: “Anh vẫn còn đang bị bệnh, cần phải nghỉ ngơi nhiều hơn, sao không ở trong phòng lại ra đây luyện tập rồi?”
“Chịu khó tập luyện thì bệnh tật gì cũng sẽ mau chóng khỏe lại.” Kiều Huyền Thạc nắm lấy tay cô, ôn thanh tế ngữ nói: “Nhớ anh sao.”
Bạch Nhược Hy đẩy tay của anh ra mỉm cười nói: “Ai thèm nhớ anh, đứng yên để em lau mồ hôi cho anh.”
Kiều Huyện Thạc cười nhạt, cúi đầu nhìn cô với ánh mắt cưng chiều để mặc cô lau mồ hôi trên trán anh.
Bạch Nhược Hy từ từ lau mồ hôi trên trán anh rồi sau đó chậm rãi di chuyển qua tai, rồi xuống tóc mai cắt ngắn gọn gàng, khuôn mặt góc cạnh và chiếc cằm cương nghịu sau đó lau xuống hầu kết nhấp nhô lên xuống, cô không bỏ sót bất cứ điểm nào trên khuôn mặt anh.
Cuối cùng, cô vẫn là không nhịn được, mà đưa bàn tay còn lại nhẹ nhàng sờ lên khôn ngực rắn chắc. Kiều Huyền Thạc rũ mắt nhìn xuống bàn tay đang di chuyển trên ngực mình.
“Thật rắn chắc.”
Bạch Nhược Hy nhịn không được cảm khái một tiếng, ngày thường khi không rèn luyện đã cảm thấy rất rắn chắc, hiện tại anh vừa luyện tập xong, trạng thái cơ bắp đều đang trong trạng thái săn chắc nhất.
Cô lưu luyến không rời nhẹ nhàng vuốt ve.
Kiều Huyền Thạc hít thở sâu, hầu kết gợi cảm khẽ trượt lên xuống 2 lần, vốn dĩ vừa vận động xong, cơ thể đổ mồ hôi để giải nhiệt nhưng dưới động tác của Bạch Nhược Hy, dục hỏa trong người Kiều Huyền Thạc lại bị gợi lên một lần nữa.
Anh rất là bất đắc dĩ mở miệng: “Nhược Hy, em là đang đùa với lửa.”
“Em không có.” nháy mắt Bạch Nhược Hy đã hiểu ý tứ của Kiều Huyền Thạc, vội vàng buông ra tay, xấu hổ cúi đầu xuống, rũ mắt không dám nhìn nhìn anh vội vàng đi sang bên cạnh.
Kiều Huyền Thạc đi đến trước máy tập thể hình, cầm lấy tạ làm squat.
Bạch Nhược Hy ngồi ở trên ghế dài bên cạnh, tay chống cằm mê muội nhìn anh. Giờ khắc này, cô hoàn toàn chìm đắm trong bóng hình của Kiều Huyền Thạc, cả căn phòng đều tràn ngập hơi thở nam tính của anh bất giác khiến hơi thở của cô cũng trở nên gấp gáp, Bạch Nhược Hy say mê nhìn người đàn ông của mình đang tập luyện, sau một lát mới mở miệng nói: Anh ba, anh có thể nói cho em biết rốt cuộc 3 việc mà anh dấu em là chuyện gì không?”
động tác của Kiều Huyền Thạc hơi khựng lại nhưng rất nhanh sau đó anh đã kịp lấy lại tinh thần và tiếp tục luyện tập.
Anh vừa thở gấp vừa nhỏ giọng nói: “Tới thời điểm thích hợp anh sẽ nói cho em biết”
Tại sao hiện giờ lại không thể nói cho em?
Thời cơ chưa chín muồi.
Tâm tình của Bạch Nhược Hy trở nên buồn bực, chán nản thở dài một tiếng.
Cô cẩn thận suy nghĩ lại, kỳ thật từ trước đến nay, cô chưa từng dũng cảm đối mặt với anh nên lần này cô quyết định sẽ dũng cảm một lần Bạch Nhược Hy ngồi thằng dậy đối diện với Kiều Huyền Thạc nghiêm túc nói: “Anh Ba, chúng ta tái hôn đi”
Kiều Huyền Thạc đột nhiên chấn động, toàn bộ thân thể cứng đờ.
Anh bất động, kinh ngạc nhìn người con gái trước mặt, sau một hồi chán động, anh buông tạ trong tay xuống tiến lại đứng thẳng trước mặt Bạch Nhược Hy lên tiếng hỏi lại: “Em nói lại một lần nữa”
Bạch Nhược Hy nghi hoặc, chẳng lẽ vừa rồi anh không nghe rõ cô nói gì sao?
Cô mỉm cười, lấy hết can đảm nói lại một lần nữa, “Chúng ta tái hôn đi.”