Ngọt Ngào Đắng Cay : Vợ À, Tha Lỗi Chồng Đi!

Chương 3: Chương 3: Lối Anh Về, Em Đã Quên




Hai năm sau...

Hải Gia.

Đường Nhi! Em ra đây cho anh! Tiếng hét kinh thiên động địa làm Hải Đường Nhi đang chơi game trong phòng giật thót tim.

Aaa! Chết rồi! Hải Đường Nhi nhìn nhân vật của mình chết, lòng tức giận.Cô đứng lên, mở cửa rồi đóng cửa cái rầm. Hùng hổ đi về phía phát ra tiếng hét kia, Anh hét lên làm gì? Cháy nhà chắc? Cô bực mình quát về phía Hải Minh Tuần...

Hải Minh Tuấn nhìn cô em gái mê game của mình, gọi nhỏ không nghe thì chả gọi lớn! Từ ngày bị xe đâm cô em gái này khác hẳn ra, chui đầu vào game! Mê game còn hơn mê trai!

Em đi thay đồ nhanh lên!

Thay làm gì? Cô nâng mắt nhìn Hải Minh Tuấn quần áo chỉnh chu.

Bình thường chỉ có đi tán gái mới như thế... không phải là rủ cô đi dụ dỗ gái cùng chứ? Ếu...

... Nghĩ gì thế? Mau đi nhanh!

Cô bĩu môi, Mặc thế này được mà.

Hải Minh Tuấn nhìn cô từ trên xuống dưới...

Áo thun, quần jean ngắn... tóc tai bù xù, miệng còn dính bánh quy, Hải Minh Tuấn lập tức quỳ xuống lạy, Con lạy mẹ! Mẹ mà mặc như này đi theo con, con sẽ không dám ra ngoài đường! Hải Minh Tuấn một đường lôi cô về phòng cô rồi chọn một chiếc váy.

Tại sao có thể thay đổi cách ăn mặc nhanh như thế? Từ thùy mị, công chúa thành hoang dã, bạo lực?

Hải Đường Nhi cuối cùng bị bắt mặc chiếc váy mình thích nhất tính mặc cho người trong lòng xem...

Cô tỏ vẻ muốn giết người.

Rất muốn hỏi gặp ai, bắt cô phải mặc đẹp y như làm quà tặng, cô cảm thấy mình đang bị anh trai đóng gói thành quà tặng đi.

Đúng là Hải Minh Tuấn đem cô em gái mê game này tặng đi... làm quà mừng cậu bạn thân hai năm trước bỗng ra nước ngoài của mình.

Thật ra Hải Minh Tuấn muốn đưa Hải Đường Nhi đi là muốn thử xem cô có nhớ ra được gì nữa không.

Sau vụ tai nạn hai năm trước... cô đã quên hết mọi thứ. Bác sĩ nói hồi phục rất khó, như mài sắt thành kim vậy.

Nhưng Hải Minh Tuấn tin rằng người bạn thân của mình sẽ làm cho cô em gái này nhớ lại mọi chuyện bởi vì... người bạn này là Phong Vũ Hàn, là người trong lòng cô em gái nhà mình. hai năm trước vô cơ ra nước ngoài, không chào ai một câu, liên lạc cũng tắt ngủm.

Đến tận bốn tháng trước Phong Vũ Hàn mới hiện hồn nói hôm nay về.

Sân bay đông đúc.

Hải Đường Nhi mặc chiếc váy xanh dương hợp với dáng người nhỏ nhắn, tóc ngắn qua vai đã trải gọn gàng, đeo một cái bờm gắn nơ xanh đồng màu với váy.

Gương mặt xinh đẹp đầy vẻ trẻ con nghịch ngợm. Lông mày cong, mũi cao thẳng tắp, cánh môi khép hờ.

[Hà Tuyết : Baby của chị, đang ở đâu thế cưng?]

Hải Đường Nhi giơ điện thoại lên thì thấy ngay dòng tin nhắn đầy gợi đòn...

[Đường Nhi : ... Baby của chị đang đi bay, chuẩn bị nhảy.]

Vân Hà Tuyết : ... Bay? Nhảy? What?

[Hà Tuyết : Con kia! Nói rõ ra! Đừng troll bản đại tiểu thư ta!]

Cô phì cười.

Có một cô bạn thân dễ thương như này, quả không uổng phí!

Cô tay nhanh lẹ chụp vài tấm hình gửi đi, [Đường Nhi : Ảnh/ Đây. Tiểu thư, nô tỳ đang ở sân bay gặp người.]

Vân Hà Tuyết thở phào... Cô còn tưởng... đậu má! Mà gặp ai? Sao Đường Nhi mặc đồ đẹp vậy?

[Hà Tuyết : Gặp ai? Tớ có được biết không?]

[Đường Nhi : Tớ còn chưa rõ, ông anh thần kinh của tớ chả nói gì hết.. chỉ lôi kéo tớ đi thôi.]

Cô hỏi, nhưng câu trả lời là : Hỏi lắm!

Thật muốn quăng dép!

Vân Hà Tuyết bên kia có dự cảm không tốt..

[Hà Tuyết : Cậu gặp rồi nhớ nói tớ ngay nhé!]

[Đường Nhi : Ôkê và tạm biệt.]

Hải Đường Nhi cất đi điện thoại, Hải Minh Tuấn kéo cô đi về phía trước.

Phong Vũ Hàn từ trong đám đông đi ra.

Trên người là áo thun, bên ngoài khoác một cái áo mỏng, cùng quần jean xanh.

Vẫn là đôi mắt ma mị, vẫn gương mặt đẹp trai, vẫn là con người mang lại cho người ta cảm giác an toàn. Anh đã trưởng thành hơn, vẻ mặt nghiêm nghị, có chút lạnh lùng hơn lúc trước rất nhiều.

Woa! Đã lâu không gặp, người anh em của tôi. Hải Minh Tuấn đập tay vỗ vai với Phong Vũ Hàn.

Anh cong môi cười, May quá, ông không cho tôi quả đấm khi tôi trở về.

Quả đấm thì lúc khác, tôi có quà tặng cho ông đây, đóng gói bằng màu ông thích luôn.

Hải Minh Tuấn xách Hải Đường Nhi ở sau lưng mình ra.

Cô chơi game trên điện thoại đột nhiên bị xách ra, đang PK nhân vật lại lần nữa chết

Hải Đường Nhi tức giận, Hải Minh Tuấn! Em giết anh! Lần thứ hai chết! Là lần thứ hai nhân vật cô vì ông anh thần kinh này mà chết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.