Ngủ Bên Cạnh Giáo Sư

Chương 51: Chương 51: Ngoại chuyện về bố mẹ chồng - Mẹ chồng tâm sự




Tôi là mẹ Trạch Tuấn, lúc nghe cụ cố muốn chỉ hôn tôi rất tức giận, tôi và Hạng Minh dù sao cũng còn là tự do yêu đương, tại sao con trai tôi lại phải kết hôn với một người không quen biết, thậm chí còn là một cô gái có thân phận cách quá xa.

Nhưng ở nhà họ Quý cho tới giờ ai cũng nghe theo sự sắp xếp của cụ cố, một là vì sự tôn kính, hai là năm gần đây thân thể cụ không tốt, không chịu nổi kích thích, cho nên mặc dù rất bất mãn tôi cũng không tiện nói gì.

Làm mẹ ai chẳng mong con mình lấy được một người vợ hiền lương thục đức, tôi cũng không cần nhất định phải môn đăng hộ đối, nhưng đôi vợ chồng đứng trước mặt tôi không có bộ dạng gì, khẳng định hoàn cảnh như vậy không thể nuôi nấng con gái tốt được.

Cụ cố rất yêu thương Trạch Tuấn, tôi nghĩ nếu Trạch Tuấn cự tuyệt hôn sự này cũng sẽ không có vấn đề gì, nhưng tôi thế nào cũng không ngờ được, sau khi Trạch Tuấn gặp cái cô gái gọi là Lương Hạ đó xong ngoài dự đoán của mọi người lại đáp ứng.

Lương Hạ dáng dấp so với tưởng tượng của tôi khá hơn rất nhiều, nhưng so với những cô gái quanh Trạch Tuấn có vẻ quá non nớt, hai đứa chênh lệch sáu tuổi, cho nên tôi nghĩ lý do con trai đồng ý nhất định là thờ ơ với tình yêu, dù sao thất bại trong lần yêu đầu cũng đả kích nó không nhỏ, mà cụ cố cũng không cưỡng ép chắt đích tôn bảo bối của mình làm bất cứ chuyện gì, Trạch Tuấn căn bản không cần phải thỏa hiệp trong chuyện hôn nhân đại sự của mình.

Sau đó, dần dần tôi cũng không căm tức như vậy nữa, Lương Hạ thậm chí có bản lĩnh khiến Trạch Tuấn tươi cười, kể từ khi chia tay Ngụy Linh, thằng bé trở nên lạnh lùng với mọi người, ít khi nói cười.

Lương Hạ cũng rất nhiều ưu điểm, ít nhất tài nấu nướng của nó cũng thấy đủ rồi, tôi nghĩ tôi quá để ý bối cảnh đằng sau con bé so với dự tính ban đầu muốn tìm đối tượng cho Trạch Tuấn, điều này cũng không công bằng với con bé. Nếu Trạch Tuấn thích, tôi cũng yêu ai yêu cả đường đi lối về.

Còn một điểm rất quan trọng, sau khi Lương Hạ vào nhà họ Quý không nghi ngờ gì đã khiến cụ cố gỡ được tảng đá đè nặng trong lòng mấy thập niên, thân thể rõ ràng có chuyển biến tốt, bởi vậy Hạng Minh cũng nhẹ nhõm đi ít nhiều, tôi biết anh ấy luôn vô cùng kính trọng ông nội, nghe nói khi anh còn bé, cha quá bận việc chinh sự, chỉ có ông nội bận rộn gì đi nữa cũng luôn mang theo cháu, không để anh một mình ở nhà.

Nếu tôi đoán không lầm, ông nội Lương Hạ đã qua đời ngoài ý muốn, cho nên cụ cố không muốn dẫm lên vết xe đổ, mới có thể cực kỳ yêu thương cháu nội. Mà quyết sách của cụ đến bây giờ vẫn rất sáng suốt, bố chồng và Hạng Minh cũng không thể phản bác, dần dà tạo thành thói quen, ngay cả chỉ hôn cũng không có ý kiến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.