Cũng là ngày 17 tháng năm âm lịch nhưng tại một vị trí khác
lại có thêm một trận chiến kịch liệt diễn ra. Nghe được thông
tin thu đươc từ com trai là Nguyễn Cảnh Dị, Đề đốc bộ binh
Nguyễn Cảnh Chân quyết định tăng thêm ba ngàn tinh binh súng
trường côn xoay tất cả đều cưỡi chiến mã xuất phát. Phía sau
là 5 chiếc xe ngựa đôi nhưng bánh xe ngựa được thay bằng bánh
có răng cưa trên đó là 5 khẩu pháo nhẹ 150mm. Biết rằng đã vào mùa mưa nên Công bộ có đúc riêng loại bánh xe bản to có răng
cưa để có thể hành quân trong điều kiện thời tiết khăc nghiệt.
2000 phụ binh Lê Tộc cũng được điều động như họ không thể cưỡi
ngựa bắn súng nên chỉ dùng ngựa để tăng tốc độ di chuyển mà
thôi. Ngoài ra rất nhiều xe ngựa đơn chở những vật dụng cần
thiết hai chiến thuyền thuộc hệ thống vận chuyển sông Vọng Lâu
cũng được đều động đến vị trí thích hợp.
Mặc dù thám báo của quân Nguyễn Cảnh Chân không được như du mục nhưng đã
theo ông chạy trốn khắp nơi từ Ai Lao qua Chiêm Thành là đủ biết năng lực của họ không kém. Một nghìn thám báo vọt lên trước
nhiệm vụ của họ là phải bịt hết tai mắt đối phương trong 1
canh giờ chỉ dùng súng trong trường hợp bất đắc dĩ, các tình
huống còn lại dùng cung tên.
Nguyễn Cảnh Chân quá lo
lắng thôi quân Minh và thổ ty cộng lại gần 20 vạn, gấp mười
lần quân Nam Việt đóng lại vọng Lâu. Có cho ăn gan báo thì Nam
Việt man hoang này cũng không dám xông ra, ít ra Minh quân nghĩ
như vậy. Vả lại trời vừa tạnh mưa muốn dẫn quân đâu dễ.