Người Bạn Gái Mà Tôi Không Thể Yêu

Chương 1: Chương 1: Tiết tử




Bắc Kinh mấy ngày liền cực nóng cực khô, cuối tuần buổi chiều, khu mua sắm tiếng người ồn ào náo động.

Ở cửa phòng thử đồ, nhân viên cửa hàng để cho một đôi nam nữ đang dính lấy nhau đi vào trước, sau đó dùng một dây đàn hồi ngăn cách bọn họ với một hàng dài khách hàng đang xếp hàng phía sau

“Bên trong chỗ thử đồ đã đủ người rồi,khách hàng vui lòng kiên nhẫn chờ đợi.” Nhân viên cửa hàng máy móc mà thông báo.

Mọi người nhìn bóng dáng đôi nam nữ, họ quẹo trái, biến mất ở trong tầm nhìn.

Tiến vào cách gian sau, nam nhân một tay ôm chầm nữ nhân, ngang ngược mà bắt đầu điên cuồng hôn môi, một cái tay khác hướng cửa phòng thử đồ khóa lại.

Nữ nhân trong tay vài bộ đồ mới rơi hết xuống đất, nàng ta bám lấy cổ của nam nhân, nhiệt liệt mà đáp lại.

Cùng lúc đó, một thai phụ với cái bụng to đi tới trước lối vào phòng thay quần áo, lập tức bị nhân viên cửa hàng ngăn cản.

“Vị khách hàng này,mời cô xếp hàng ——”

Nhân viên cửa hàng nói còn chưa dứt lời, thai phụ đã kéo ra dây cách ly, xông đi vào.

Trong không khí có hương vị nguy hiểm.

Thai phụ bước chân thực nhanh, chiếc váy rộng thùng thình rung động trong không khí, tuy không mở miệng nói chuyện, nhưng trong mắt cô lại tỏa ra phẫn nộ như ngọn đuốc đang cháy sáng.

Thai phụ đột nhiên đứng lại, nhìn chung quanh trước mặt một loạt thật dài phòng thử đồ. Thai phụ từ trong túi móc di động ra, nhấn phím, di động điện báo nổ vang.

Bên trong phòng thử đồ, nam nhân cuống quít buông ra nữ nhân chỉ còn mặc nội y, nhìn di động.

Hắn nuốt nước miếng xuống, thấp giọng nói, “Vợ của ta……”

Nữ nhân khinh miệt hừ một tiếng, tùy tay sửa sang lại nội y rồi dựa lên tường, vẻ mặt như không sao cả.

“Đừng nói chuyện.” Nam nhân dặn dò, vừa mới nói xong đã làm rơi di động ra ngoài.

Bên ngoài, thai phụ nhặt lấy di động —— nàng đã xác định mục tiêu.

Nàng hướng phía trước đi đến, dừng lại ở cửa một cái phòng, bắt đầu phá cửa.

“Đi ra đây!”

Bên trong phòng thử đồ nghe được thanh âm của vợ, nam nhân kia đã là mặt xám như tro tàn. Một bên nữ nhân cũng sợ tới quá mức, hai người tránh ở bên trong, sợ hãi không dám ra.

“Vương bát đản, ta mang thai còn ngươi ở bên ngoài tìm nữ nhân!” Thai phụ giọng đột nhiên đề cao, hai bên phòng thử đồ cửa lục tục mở ra, từng cái đầu thò ra —— các khách nhân thử quần áo tò mò nhìn ra quan sát.

Thai phụ bắt đầu bang bang phá cửa.

“Đồ đê tiện, dám làm không dám nhận a, nhanh cút ra đây!”

Bên trong nữ nhân nổi giận, muốn đi ra ngoài, lại bị nam nhân gắt gao giữ lại ở trong lồng ngực.

Thai phụ lửa giận càng lúc càng lớn, trên ngực kịch liệt phập phồng, giống như một khi bên trong có người bước ra, sẽ lập tức bị nàng tay không xé thành mảnh nhỏ.

“Ai nha, đổ máu!” Lúc này, một vị nữ khách nhân chỉ vào thai phụ, kêu sợ hãi.

Thai phụ cúi đầu, cố hết sức muốn xuống phía dưới xem xét, chỉ thấy máu loãng theo cẳng chân từ trong váy chảy xuống dưới, nàng oán hận nhìn về phía phòng thử đồ, “Không ra đúng không?”

Máu nhỏ giọt đến trên sàn nhà, giống một đóa hoa thần bí khó lường.

Thai phụ một tay chỉ lên trời, lớn tiếng nói, “Bên trong xú nữ nhân, ta nguyền rủa ngươi cả đời đều không có được hạnh phúc, người nào cùng ngươi yêu đương cuối cùng cũng sẽ chia tay ngươi!”

Vừa dứt lời, liền nghe được bên ngoài tiếng sấm nổ vang!

Cách trung tâm mua sắm cửa sổ sát đất, nhìn thấy sắc trời đột nhiên ám trầm, tầng mây quay cuồng, ngay sau đó chính là một tia chớp xẹt qua!

Ầm vang tiếng sấm ở không trung, người ở đó đều sợ ngây người.

Trong phòng thử đồ, nữ nhân rốt cuộc không thể chịu đựng được, tát nam nhân kia một cái tát, mở cửa ra, từ bên trong chạy ra ngoài.

Nam nhân cũng chật vật cùng ra, ba người hai mặt nhìn nhau, đại chiến sắp bùng nổ đến nơi.

Thai phụ trừng mắt hai người, hận ý vừa mới ở trong mắt hội tụ, lại đột nhiên ý thức được cái gì —— này hai người là từ cách vách phòng thử đồ đi ra, bởi vậy nói……

Vậy cái người mà lúc nãy mình nguyền rủa rốt cuộc là người nào?

Mọi người ở đây đều ý thức được vấn đề này, ánh mắt động tác nhất trí nhìn về phía thai phụ chờ xem người đó là ai.

Bên trong truyền ra tiếng vang nhỏ, cửa bên trong mở ra.

Một thiếu nữ có mái tóc ngắn uốn cong đi ra, hai mắt chớp chớp nhìn tất cả mọi người ở đó.

Thai phụ quyết định dùng ngắn gọn thời gian cùng ngôn ngữ hướng thiếu nữ kia xin lỗi nhưng là thiếu nữ kia chưa kịp cho thai phụ cơ hội.

Giây tiếp theo, thiếu nữ đã ngã quỵ trên mặt đất, rồi nằm ngủ sóng soài ra sàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.