Kỳ thật, chiều hôm nay Lam Nguyên Ninh đã luôn muốn gọi điện thoại cho Hàn Đông.
Hôm nay anh ta theo sắp xếp trong nhật trình thì sẽ tiến hành thị sát ở quận Nam Quang, chuyện xảy ra trong thành phố, đương nhiên anh ta biết
ngay đầu tiên. Vốn dĩ anh ta chuẩn bị lập tức đến hiện trường, bởi vì
anh ta lo Hàn Đông có mặt ở đó, nhưng anh ta kịp thời nhận được tin tức
nên đã không đến mà để Bí thư Thành ủy Phong Tân Lâm đến trước, còn anh
ta lại tiếp tục công việc thị sát quận Nam Quang.
Lúc làm
công tác thị sát thì Lam Nguyên Ninh luôn suy nghĩ, anh ta nhận chức Chủ tịch thành phố Vinh Châu đã được một thời gian rồi, nếu không có cơ
duyên thích hợp thì khả năng tiến thêm một bước nữa ở thành phố Vinh
Châu là rất nhỏ, nhưng nếu để anh ta đến thành phố cấp 3 khác để làm Bí
thư Thành ủy thì anh ta lại có chút không nguyện ý, dù sao thì địa vị
của thành phố Vinh Châu ở tỉnh khá cao, làm Bí thư Thành ủy ở Vinh Châu
có trọng lượng hơn là làm Bí thư Thành ủy ở các thành phố cấp 3 bình
thường khác, tương lai phát triển cũng tốt hơn.
Lần này lại
xảy ra chuyện như vậy, quan viên của Ủy ban cải cách đến điều tra nghiên cứu giám sát công việc lại bị bắt vào đồn công an, ở tỉnh chắc chắn có
người muốn xử lý ai đó, nếu Hàn Đông tỏ ý coi trọng thì cấp bậc của đối
tượng bị xử lý không thể quá thấp, nếu không thì không thể báo cáo với
Hàn Đông được, trong số các lãnh đạo số một thành phố, Bí thư Thành ủy
là người chịu trách nhiệm xứng đáng nhất.
Đương nhiên, lần này anh ta muốn thành công thực hiện chuyện lên chức thì bắt buộc phải mượn thế của Hàn Đông.
Lam Nguyên Ninh nghĩ giữa anh ta và Hàn Đông lúc đầu phối hợp cũng
không tệ, mặc dù mấy năm nay không liên lạc gì nhưng tình cảm lúc trước
vẫn còn, hơn nữa quan hệ của bản thân và Hồng Tiến Phong cũng không tồi, Hồng Tiến Phong lại là người phát ngôn của Hàn Đông ở tỉnh Tây Xuyên,
có tầng quan hệ như vậy, Lam Nguyên Ninh cảm thấy lần này đối với bản
thân anh ta mà nói là một cơ hội không tồi.
Có cơ hội rồi,
Lam Nguyên Ninh liền quyết định liên lạc với Hàn Đông, mặc dù bây giờ
địa vị của hai người cách nhau rất xa nhưng liên hệ trước với Hàn Đông
một chút cũng có thể biểu hiện thái độ của bản thân. Nếu Hàn Đông thật
sự tán thành anh ta thì sau khi nhận cuộc điện thoại này sẽ có hành động tương ứng, đến lúc đó anh ta có khả năng thuận lợi tiến vào tầm mắt và
trận doanh của Hàn Đông.
Nghĩ trước nghĩ sau rất nhiều, Lam Nguyên Ninh cuối cùng bấm số điện thoại của Hàn Đông.
Giờ khắc này nghe thấy lời nói ôn hòa của Hàn Đông, tảng đá lớn treo lơ lửng trong lòng Lưu Nguyên Ninh cũng rơi xuống đất.
Bằng trực giác, anh ta biết Hàn Đông ủng hộ anh ta.
Lam Nguyên Ninh nhắc đến chuyện hôm nay, một mặt tỏ vẻ xin lỗi, mặt khác cũng hi vọng thăm dò ý tứ của Hàn Đông. Anh ta nói:
- Chủ nhiệm Hàn, xảy ra chuyện như thế này, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Vinh Châu không thể trốn tránh trách nhiệm, là do chúng tôi
vẫn chưa làm tốt công việc...
Hàn Đông cười cười, nói:
- Đây là vấn đề gặp phải trong quá trình phát triển, tôi tin rằng các anh sẽ xử lý tốt.
Nghe xong lời nói của Hàn Đông, Lam Nguyên Ninh có chút thất vọng,
nhưng sau đó nghĩ đến Hàn Đông cũng không thể nói thêm với mình cái gì,
xem ra mình muốn thăm dò tin tức của Hàn Đông, tốt nhất là ra tay từ chỗ Hồng Tiến Phong.
Tiếp theo, Lam Nguyên Ninh nói đơn giản về
chiến tích của thành phố Vinh Châu trong mấy năm nay qua điện thoại, sau đó lại nhớ lại những ngày tháng cùng Hàn Đông đặt nền móng vững chắc
cho sự phát triển của thành phố Vinh Châu.
Cơ bản biểu đạt hết tâm ý của mình xong, Lam Nguyên Ninh liền kết thúc cuộc điện thoại này.
Trong lòng anh ra tràn đầy lo âu, từ quá trình nói chuyện điện thoại,
anh ta cảm thấy Hàn Đông vẫn rất để ý đến thời gian làm việc ở thành phố Vinh Châu lúc trước, chỉ là không biết bản thân có hình tượng ra sao
trong mắt hắn.
Sáng ngày thứ hai, Hàn Đông và Hồng Tiến Phong liền đến thành phố Vinh Châu.
Đầu tiên là cùng tiến hành giao lưu với Tào Vĩnh Hi và những người khác, sau đó trực tiếp đến Thành ủy.
Bộ máy Thành ủy ngoài tư lệnh viên của quân khu quân đội không có mặt thì tất cả những người khác đều đã đợi khá lâu.
Nhìn vẻ mặt thản nhiên mỉm cười của Hàn Đông dưới sự cùng đi của Hồng
Tiến Phong tiến vào phòng họp, tất cả mọi người đều vỗ tay.
Hàn Đông đảo mắt nhìn một chút, trong số những người này, có một số là
quen biết, còn có một số là không quen, rời khỏi thành phố Vinh Châu
cũng đã được một thời gian không nhỏ, bộ máy Thành ủy cũng có thay đổi
rất lớn, vốn dĩ là một số cán bộ cấp Cục, Phó cục cũng lên đến cương vị
lãnh đạo cấp thành phố.
Phong Tân Lâm một mặt cười vỗ tay
nhưng trong lòng lại buồn bực, tối hôm qua y gọi điện cho lãnh đạo, nhận được hồi âm là y cứ yên tâm làm việc, đừng nghĩ nhiều, câu trả lời này
làm y rất bất mãn, đây rốt cục là nói với y không có chuyện gì, không
cần lo lắng? Hay là có ý lừa gạt y, làm y bình tĩnh?
“Bên phía Lam Nguyên Ninh mặc dù không có động tĩnh gì nhưng chắc chắn anh ta sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội lần này.”
Phong Tân Lâm trong lòng nghĩ thầm.
Nhưng trong trường hợp như thế này cũng không cho phép y nghĩ nhiều.
Trong hội nghị tọa đàm, Hồng Tiến Phong đại biểu Tỉnh ủy giới thiệu một chút về lãnh đạo và nhân viên công tác của Ủy ban Cải cách đến đôn đốc
thị sát, sau đó Hàn Đông liền phát biểu.
Trong lời phát biểu
của Hàn Đông đề ra công tác của Ủy ban nhân dân thành phố Vinh Châu có
hai điểm, ví dụ huyện Phú Nghĩa đưa ra thí điểm có ích về mặt thúc đẩy
nông dân đi làm thuê về quê lập nghiệp, đáng để mở rộng và khẳng định.
Đồng thời, Hàn Đông cũng nhắc đến một số vấn đề chưa được của thành phố Vinh Châu, lời nói đương nhiên cũng nhắc đến chuyện xảy ra ngày hôm
qua.
Một tốt một xấu lại mơ hồ để lộ ý của Hàn Đông.
Nghe xong bài phát biểu của Hàn Đông, tâm trạng của Phong Tân Lâm càng xấu.
Hồng Tiến Phong cũng phát biểu, gã từ bài phát biểu của Hàn Đông, chỉ
ra thành phố Vinh Châu nhất định phải vô cùng coi trọng, tổng kết cẩn
thận, chỉnh đốn và cải cách, nâng cao, đồng thời gã cũng thay mặt Tỉnh
ủy bày tỏ sự bất mãn đối với việc xảy ra những chuyện không tốt.
Phong Tân Lâm cũng phát biểu, thái độ của y vô cùng khiêm tốn, không
nói đến thành tích, chỉ nói đến điểm chưa tốt và cần nỗ lực hơn nữa.
Lam Nguyên Ninh là Chủ tịch thành phố Vinh Châu cũng phát biểu, anh ta
chủ yếu báo cáo một số công tác của Ủy ban nhân dân thành phố, đồng thời tiến hành một phen trình bày về những vấn đề mà Hàn Đông và Hồng Tiến
Phong nhắc đến.
“Nhìn dáng vẻ của Lam Nguyên Ninh, bây giờ đang là lúc mài dao soàn soạt rồi.”
Phong Tân Lâm trong lòng nghĩ thầm nhưng đối với tình huống này, gã
cũng không có cách gì, bây giờ gã đã lâm vào thế bị động, dù sao thì Hàn Đông thay mặt Ủy ban Cải cách đến thị sát, đừng nói là phía Thành phố,
cho dù là phía tỉnh cũng rất coi trọng, bây giờ có vấn đề muốn trốn
tránh trách nhiệm không dễ chút nào, hơn nữa gã cũng nhìn ra Hàn Đông
chắc chắn có sự thiên lệch đối với việc xử lý chuyện này.
Sau khi buổi tọa đàm kết thúc, dưới sự cùng đi của tất cả mọi người, Hàn
Đông đến thị sát khu công nghệ cao của thành phố Vinh Châu, đến thăm một số xí nghiệp, xâm nhập vào trong công nhân tiến hành giao lưu, buổi
chiều, đoàn người Hàn Đông liền rời khỏi thành phố Vinh Châu đến thành
phố Tân Châu.
Thành phố Tân Châu cũng là nơi Hàn Đông từng
chiến đấu, sánh ngang với thành phố Vinh Châu và tiến tới sẽ là một
trong hai thành phố cấp 3 quan trọng nhất của khu Nam bộ Tây Xuyên, là
thành phố lớn về năng lượng, cơ sở phát triển của thành phố Tân Châu
cũng là nơi cơ sở mà lúc đầu Hàn Đông quy hoạch, phát triển nhiều năm
như vậy, cơ sở kinh tế của thành phố Tân Châu mạnh hơn rất nhiều so với
lúc đầu, cũng nằm trong tốp 10 toàn tỉnh.
Hàn Đông vẫn không
kinh động lãnh đạo ở thành phố trước, mà đi thăm hai xã, thị trấn, hai
khu vực buôn bán tập trung, sau đó bèn đến Cục Xúc tiến đầu tư của thành phố Tân Châu.
Đối với chuyện mấy người bọn Hàn Đông đột
nhiên đến, lãnh đạo Cục Xúc tiến đầu tư đều rất lo lắng, nhưng nói một
cách tổng thể thì công việc của bọn họ vẫn được coi là làm khá vững chắc nên Hàn Đông nhìn một chút cũng thấy hài lòng.
Sau khi lại
tiến hành tọa đàm với bộ máy của thành phố Tân Châu, Hàn Đông liền dẫn
đội rời thành phố Tân Châu, trực tiếp quay về thành phố Thục Đô.
Theo như sắp xếp, Hàn Đông chuẩn bị đến 4 thành phố cấp 3 của tỉnh Tây
Xuyên, Nam Bắc mỗi nơi hai thành phố, tiếp sau đây sẽ đi đến thành phố
Phù Thành ở phía Bắc.
Về đến Thục Đô đã là hơn năm giờ chiều, Hàn Đông và những người khác trực tiếp đến nhà khách.
Mà sau khi đưa Hàn Đông đến nhà khách, Hồng Tiến Phong liền đến gặp trực tiếp Bí thư Tỉnh ủy Phạm Đồng Huy.
Y muốn báo cáo một chút về tình hình mấy người bọn Hàn Đông đến lần này với Phạm Đồng Huy, đồng thời cố hết sức thực hiện mục đích của mình.
Trước khi về Thục Đô, Hồng Tiến Phong đã gọi điện thoại cho Phạm Đồng
Huy, vì vậy Phạm Đồng Huy đặc biệt chờ ở phòng làm việc.
- Mấy ngày hôm nay đồng chí Tiến Phong phải đi cùng các đồng chí của Ủy ban cải cách, vất vả rồi...
Phạm Đồng Huy mỉm cười nói.
Hồng Tiến Phong cười nói:
- Đây là chức trách của tôi mà, Bí thư Phạm, tôi báo cáo với anh một
chút về tình hình đôn đốc thị sát của tổ đôn đốc điều tra Ủy ban cải
cách, nói một cách tổng thể, lần đôn đốc này có ưu điểm, nhưng cũng có
chỗ chưa tốt, xảy ra vài việc không nên xảy ra...
Phạm Đồng
Huy mặt cười thản nhiên, gã sớm đã biết chuyện xảy ra trước đó, bây giờ
gã chỉ muốn tìm hiểu xem Hàn Đông nghĩ ra sao.
Gã biết quan
hệ giữa Hồng Tiến Phong và Hàn Đông rất tốt, vì vậy khuynh hướng trong
lời nói của Hồng Tiến Phong, chắc là ở mức độ nào đó cũng thể hiện ý tứ
của Hàn Đông.
Mục đích của Hồng Tiến Phong là lật đổ Phong
Tân Lâm, đưa Lam Nguyên Ninh lên thay thế. Đây không chỉ là suy nghĩ của y, đồng thời cũng có thể là ý đồ của Hàn Đông. Đương nhiên khi trao đổi với Phạm Đồng Huy, y không nói rõ ràng như vậy, chỉ biểu lộ suy nghĩ
của Hàn Đông một cách hàm súc, đặc biệt là thuật lại bài phát biểu một
khen một chê của Hàn Đông ở buổi hội đàm thành phố Vinh Châu.
Nghe xong lời nói của Hồng Tiến Phong, Phạm Đồng Huy lại không vội vàng tỏ thái độ. Mặc dù gã nghe ra ý trong lời nói của Hồng Tiến Phong,
nhưng trong lòng gã vẫn có chút không vui, chỉ là không biểu hiện ra mà
thôi.
- Điểm sáng của huyện Phú Nghĩa rất tốt, rất có ý nghĩa điển hình, nên đẩy mạnh thêm một bước. Tỉnh ủy cũng có thể coi huyện
Phú Nghĩa là đơn vị thí điểm mà.
Phạm Đồng Huy như không có việc gì nói:
- Đối với điểm sáng thì chúng ta phát triển lớn hơn, còn đối với vấn đề hiện nay thì nhất định phải chỉnh đốn và cải cách kịp thời...
“Ha ha, xem ra Phạm Đồng Huy vẫn do dự không quyết đối với vấn đề đi
hay ở của Phong Tân Lâm, nhưng bây giờ có Hàn Đông ở đây, tin chắc anh
ta sẽ suy nghĩ thận trọng, ngày mai Hàn Đông hội đàm với anh ta, đến lúc đó chỉ cần thêm một mồi lửa thì chắc anh ta sẽ ra quyết tâm.”
Hồng Tiến Phong trong lòng nghĩ thầm, ngày mai trước khi Hàn Đông đến
thành phố Phù Thành sẽ tiến hành giao lưu tọa đàm với Phạm Đồng Huy
trước, đến lúc đó Hàn Đông nhất định sẽ bày tỏ thái độ của mình, vậy thì khả năng Lam Nguyên Ninh lên chức, thành công sẽ tăng lên rất nhiều.
Sau khi hai người hàn huyên một hồi, Hồng Tiến Phong liền cáo từ.
Phạm Đồng Huy tiễn Hồng Tiến Phong đến cửa, sau đó quay lại ngồi xuống, sắc mặt cũng trùng xuống, rất rõ ràng tâm trạng gã không tốt chút nào.
“Hàn Đông đã trưởng thành rồi, bây giờ nóng lòng xây dựng thế lực cho
bản thân, lần này muốn cho Lam Nguyên Ninh lên nhận chức nhưng tay hắn
có vẻ vươn ra quá dài rồi.”