Người Cầm Quyền

Chương 990: Chương 990: Bố cục lâu dài




Lại nói, chuyện mà nhóm người Tào Vĩnh Hi gặp phải không phải là trường hợp đặc biệt của thành phố Vinh Châu, hơn nữa Phong Tân Lâm làm Bí thư Thành ủy, dường như cũng không vì chuyện này mà chịu trách nhiệm đầu tiên. Tuy nhiên Phong Tân Lâm cũng biết, sự việc một khi có liên quan đến lãnh đạo thì sẽ phiền toái rồi. Cho dù suy nghĩ và cái nhìn của người khác như thế nào, thì suy nghĩ và cái nhìn của lãnh đạo vẫn là quan trọng nhất, lãnh đạo đương nhiên cũng không trách cứ những nhân viên ở cơ sở đó, ánh mắt của bọn họ chắc chắn là nhằm vào những lãnh đạo làm việc xấu.

Rõ ràng chuyện xảy ra hôm nay, đối với Hàn Đông bọn họ thì Phong Tân Lâm là người có trách nhiệm cao nhất.

“Mình trước kia không tiếp xúc nhiều với Hàn Đông, lần này xảy ra chuyện như vậy, không biết Hàn Đông sẽ nghĩ thế nào.” Tào Vĩnh Hi trong lòng nghĩ thầm, “Nhưng vấn đề là Lam Nguyên Ninh trước kia từng làm cùng với Hàn Đông, cũng không biết quan hệ trước kia của bọn họ như thế nào, nếu Lam Nguyên Ninh mượn chuyện lần này để gây sự thì phức tạp rồi.”

Lam Nguyên Ninh là Chủ tịch thành phố, với Phong Tân Lâm tuy rằng duy trì hài hòa bên ngoài, những hai người triển khai tranh đấu tương đối kịch liệt xung quanh quyền lực giữa Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố. Tuy rằng Phong Tân Lâm miễn cưỡng có thể chiếm được thế thượng phong, nhưng đối mặt với Lam Nguyên Ninh thường xuyên gây sự, Phong Tân Lâm không dám khinh thường.

Bây giờ xảy ra chuyện như vậy, Phong Tân Lâm lo lắng Lam Nguyên Ninh sẽ mượn cơ hội làm khó, nếu gã ta và Hàn Đông lại duy trì được mối quan hệ tương đối tốt, vậy sẽ cực kỳ bất lợi cho lão.

“Bây giờ sự việc đã đến nước này, mình nghĩ nhiều cũng vô dụng, phải khẩn trương hành động rồi nói sau.” Phong Tân Lâm cũng không ngồi chờ chết, lão biết nếu so quan hệ với Hàn Đông, thì lão chắc chắn không thể so bì với Lam Nguyên Ninh, cho nên lão chuẩn bị đồ thị cứu nước, khẩn trương liên hệ với các lãnh đạo trong tỉnh, để cho lãnh đạo cũ ra mặt nói giúp, nói không chừng sự việc có thể hóa giải thuận lợi.

- - Không thể ngờ được lại xảy ra chuyện như vậy.

Hồng Tiến Phong có chút bực tức nói.

- - Xem ra một số công tác của thành phố Vinh Châu vẫn chưa nắm bắt chặt, trong tỉnh đã nhiều lần nhấn mạnh, nhất định phải làm việc và thực hiện theo pháp luật, phòng Kiểm soát của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh cũng đã tiến hành điều tra ngầm, cũng từng xử phạt một số cán bộ, nhưng thành phố Vinh Châu vẫn xảy ra chuyện này, thậm chí ngay cả cán bộ của Ủy ban Cải cách cũng bắt đến đồn Công an, đây không phải là gây sự sao?

Hồng Tiến Phong bây giờ hoàn toàn là đứng ở góc độ của tỉnh Tây Xuyên, tuy rằng quan hệ của ông ta và Hàn Đông khá thân, nhưng dù sao Hàn Đông cũng là thay mặt Ủy ban Cải cách đến thị sát chỉ đạo công tác, gặp phải chuyện này, trước tiên không đứng từ góc độ cá nhân, cho dù tùy việc mà xét, Hàn Đông cũng có thể có lý do cho rằng tỉnh Tây Xuyên làm không tốt ở một số công tác, đến lúc đó trở về báo cáo tình hình thì sẽ là chuyện không tốt đẹp gì đối với tỉnh Tây Xuyên.

Cho nên Hồng Tiến Phong cũng không muốn làm lớn chuyện này, nhưng quyền chủ động của chuyện này lại là ở chỗ Hàn Đông, còn phải xem Hàn Đông suy nghĩ thế nào.

Hàn Đông thản nhiên cười, nói:

- - Thể chế kinh tế thị trường, là một sự vật không ngừng cải cách hoàn thiện, trong quá trình phát triển, tồn tại vấn đề này nọ là khó tránh khỏi, đối với vấn đề chúng ta phải đối đãi đúng đắn, không được tránh né, cũng không được mở rộng mù quáng, phải phân tích rõ bản chất vấn đề, tiến hành cải tiến có tính mũi nhọn. Tôi cho rằng Phó chủ tịch tỉnh Hồng vừa nói rất tốt, tinh thần trách nhiệm của một số cán bộ trước mắt còn phải tăng cường thêm một bước, trên thực tế rất nhiều công tác chúng ta đã có chế độ, điều lệ khá hoàn thiện, nhưng tại sao trong quá trình thao tác thực tế lại xảy ra nhiều vấn đề, tôi cho rằng lý do chủ yếu là con người…

Hàn Đông nói những lời này có hai tầng ý nghĩa, trước tiên chuyện này không thể như vậy là thôi, thứ hai Hàn Đông cũng không muốn làm lớn chuyện này, thứ ba là chắc chắn phải xử phạt những người liên quan.

Hai điểm trước Hồng Tiến Phong đương nhiên hiểu được, về phần điểm thứ ba thì phải xem thực hiện như thế nào. Xử phạt người là phải làm, nhưng xử phạt người nào còn phải xem thực hiện như thế nào.

Nhưng Hồng Tiến Phong cũng hiểu được, nếu chỉ xử phạt mấy người công an làm việc, hiển nhiên là không dễ ăn nói, như vậy rốt cuộc muốn xử phạt đến mức nào.

“Phong Tân Lâm lần này vội vã đứng ra, vậy là tự biến lão thành tiêu điểm, phỏng chừng ý tưởng của Hàn Đông là muốn nhằm vào lão ta. Nhưng Phong Tân Lâm là Bí thư Thành ủy, nếu động vào ông ta thì thành phố Vinh Châu sẽ phải điều chỉnh một lớp cán bộ, sẽ là một cơ hội đối với Lam Nguyên Ninh.”

Lam Nguyên Ninh có thể làm lên Chủ tịch thành phố Vinh Châu là có quan hệ chặt chẽ với Hồng Tiến Phong.

Nhưng gã ta muốn tiến thêm một bước làm Bí thư Thành ủy thành phố Vinh Châu, chỉ Hồng Tiến Phong sẽ không đủ sức.

Lần này mượn thế của Hàn Đông, thì có thể để cho Lam Nguyên Ninh tiến thêm một bước.

Theo đà Hồng Tiến Phong lên làm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, gã ta trên chính đàn tỉnh Tây Xuyên cũng có được một vị trí cho mình, mà quan hệ giữa gã ta và Phạm Đồng Huy cũng có một chút thay đổi nhỏ.

Hồng Tiến Phong ban đầu là được Hàn Đông giới thiệu được Phạm Đồng Huy trọng dụng, nhưng về bản chất Hồng Tiến Phong và Phạm Đồng Huy không phải là người cùng phe cánh, đặc biệt là ông ta trở thành cấp Thứ trưởng thực quyền, cũng coi như gia nhập vào phe cánh cán bộ cao cấp của nhà họ Hàn, như vậy ông ta ở tỉnh Tây Xuyên ở mức độ lớn là thay mặt cho lợi ích nhà họ Hàn đặc biệt là Hàn Đông, lúc trước các quan viên quan hệ với Hàn Đông tương đối tốt, cơ bản cũng đều là lựa chọn đứng ở dưới trướng hắn.

Hiện tại giữa Hồng Tiến Phong và Phạm Đồng Huy nghiêm chỉnh mà nói đó là một loại quan hệ hợp tác.

Nếu là quan hệ hợp tác, như vậy trong phương diện lớn cùng lúc tồn tại lợi ích chung, tất phải ở một số phương diện nào đó tồn tại lợi ích riêng khác nhau, giống như bây giờ, Hồng Tiến Phong là cán bộ trọng yếu của nhà họ Hàn ở tỉnh Tây Xuyên, ông ta phải bồi dưỡng nhiều người dưới trướng mình, như vậy chắc chắn ở phương diện nào đó sẽ có cạnh tranh nhất định với Phạm Đồng Huy.

Phong Tân Lâm tuy không phải là dòng chính của Hồng Tiến Phong, nhưng lại là người của Trưởng ban thư ký Hoàng Đào đề bạt lên, mà Hoàng Đào mấy năm nay về cơ bản đã dựa vào Phạm Đồng Huy, đây cũng coi là một tất yếu, dù sao Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy vốn chính là đại quản gia của Tỉnh ủy, hơn nữa Hoàng Đào ở tầng cao cũng không có nền tảng vững chắc, nếu lão ta không dựa vào Phạm Đồng Huy, thì lão ta ở Tỉnh ủy không thể phát triển lên được.

- - Vâng, chuyện này Tỉnh ủy nhất định coi trọng cao độ, nghiêm túc xử lý, tôi thấy như vậy đi, ý kiến xử lý cụ thể sau khi được đưa ra, chúng tôi sẽ thông báo cho Phó chủ nhiệm Hàn.

Hồng Tiến Phong trong nháy mắt bèn hạ quyết tâm, tranh thủ cơ hội lần này điều Phong Tân Lâm đi khỏi thành phố Vinh Châu, để Lam Nguyên Ninh lên thay, như vậy có thể nắm chắc thành phố cấp 3 Vinh Châu quan trọng này trong tay.

Thành phố Vinh Châu theo đà phát triển mấy năm nay, đã chiếm vị trí vô cùng quan trọng ở tỉnh Tây Xuyên, Bí thư Thành ủy cũng trở thành mục tiêu quan trọng cấp 1 trong bàn cờ của tỉnh.

Hàn Đông cười, nói:

- - Không cần phải thông báo với tôi, tôi tin rằng tỉnh Tây Xuyên nhất định có thể xử lý tốt chuyện trong tỉnh.

Nghe hai người nói chuyện, Lâm Phương Tri và Hà Hải Vân đều âm thầm khiếp sợ, trong lòng nghĩ thầm chắc chắn đã xảy ra chuyện gì quan trọng, chỉ e không phải là chuyện tốt. Hàn Đông đến thành phố Vinh Châu thị sát chắc chắn không phải đến một mình, những nhân viên theo hắn đến phỏng chừng là gặp phải chuyện gì rồi.

“Xem ra trong thành phố lại sắp có thay đổi rồi.”Lâm Phương Tri trong lòng nghĩ thầm, lập tức lại thở dài một hơi, “Chẳng qua mình tạm thời còn chưa có cơ hội, nhưng chỉ cần nắm bắt cơ hội lần này cũng đủ rồi.”

Khi trong thành phố xảy ra vấn đề, nếu huyện Phú Nghĩa có thể làm nên điểm sáng, thậm chí có thể làm thành mô hình mới như Hàn Đông nói, sẽ thực sự giúp cho con đường làm quan của Lâm Phương Tri.

Dưới sự tháp tùng của Lâm Phương Tri và Hà Hải Vân, Hàn Đông và Hồng Tiến Phong lại đến thăm hai doanh nghiệp khác, tìm hiểu một chút tình hình sản xuất của bọn họ, và tiến hành giao lưu với mấy ông chủ nhỏ, động viên bọn họ làm lớn mạnh hơn, cống hiến sức mình cho sự phát triển của quê nhà.

Buổi tối hôm đó, Hàn Đông ăn cơm ở huyện Phú Nghĩa, buổi tối ở lại khách sạn Phúc Đạt, đây là khách sạn tốt nhất hiện nay ở huyện Phú Nghĩa.

Vốn Phong Tân Lâm cũng muốn chạy tới huyện Phú Nghĩa, nhưng Hồng Tiến Phong lại không khách khí từ chối.

Lúc Hồng Tiến Phong gọi điện thoại, Hàn Đông ở bên cạnh cũng không nói gì thêm.

Tuy rằng không nói gì, nhưng thái độ lại thể hiện rõ, Hồng Tiến Phong lại càng hiểu rõ suy nghĩ của Hàn Đông.

Hàn Đông ở trong căn phòng lớn nhất ở tầng cao nhất của khách sạn, đứng ở ban công rộng rãi, gần như có thể quan sát toàn cảnh huyện Phú Nghĩa, phóng tầm mắt nhìn ra xa, bốn phía tràn ngập ánh sáng đầy màu sắc, hai con đường lớn dọc ngang xen kẽ giống như một con rồng đầy mầu sắc uốn lượn.

Hàn Đông có chút cảm thán, mấy năm nay huyện Phú Nghĩa phát triển không ngờ nhanh đến thế, thay đổi như vậy, đừng nói là ở các tỉnh phía Tây, đến các tỉnh phía Đông cũng coi là rất lớn rồi.

Huyện Phú Nghĩa có thể phát triển nhanh như vậy, ngoài liên quan đến Hàn Đông đã tạo cơ sở vững chắc trước đó ra, còn có sự cố gắng của ban lãnh đạo mấy nhiệm kỳ sau đó.

Hàn Đông rất có cảm tình với huyện Phú Nghĩa, nơi này để lại ký ức rất sâu sắc, nhìn thấy huyện Phú Nghĩa có thể phát triển lên, Hàn Đông cảm thấy vui mừng từ tận đáy lòng.

Sau khi ăn cơm xong Hàn Đông và Hồng Tiến Phong ngồi trò chuyện một hồi, nói chuyện lần này không còn là chuyện trên quan trường nữa.

Phát triển của Hồng Tiến Phong có quan hệ rất lớn với Hàn Đông, nếu không phải Hàn Đông, dựa vào tình hình của Hồng Tiến Phong lúc đó căn bản không thể gia nhập phe cánh nhà họ Hàn, cũng không thể có địa vị ngày hôm nay.

Cho tới nay giữa Hàn Đông và Hồng Tiến Phong vẫn duy trì liên hệ chặt chẽ, Hàn Đông vẫn rất yên tâm về Hồng Tiến Phong.

Có thể nói tỉnh Tây Xuyên là căn cứ trọng yếu của Hàn Đông, nơi này có rất nhiều đồng nghiệp, bạn bè từng làm việc với hắn, trong đó rất nhiều người Hàn Đông cảm thấy rất có tiềm lực phát triển, trải qua rèn giũa mấy năm nay đã có không ít người đi đến cấp Giám đốc sở, cấp Phó giám đốc sở, tiếp theo Hàn Đông hy vọng có thể rèn luyện từng lớp người này, như vậy tương lai bọn họ thực sự trưởng thành chính là trợ lực lớn nhất của Hàn Đông.

Đang lúc suy nghĩ, di động của Hàn Đông vang lên, đây là điện thoại riêng của Hàn Đông, người biết không nhiều, hơn nữa người biết cũng không tùy tiện loan truyền.

Hàn Đông mỉm cười nhận điện thoại.

- - Chào Phó chủ nhiệm Hàn, tôi là Lam Nguyên Ninh, không quấy rầy anh nghỉ ngơi chứ.

Trong điện thoại Lam Nguyên Ninh khách khí, nói.

- - Haha, tôi đang thưởng thức cảnh đêm ở huyện Phú Nghĩa đây, mấy năm nay huyện Phú Nghĩa phát triển rất tốt.

Hàn Đông cười, nói.

Hắn thật ra đã sớm đoán được Lam Nguyên Ninh sẽ liên hệ với mình, hơn nữa nhất định có thể tìm được số điện thoại của mình, chỉ là không ngờ ông bạn này có thể nhịn được đến bây giờ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.