Hàn Đông cũng biết rõ trong thành phố Ninh Hải nhất định có người vô
cùng bất mãn khi mình giữ chức chủ tịch thành phố. Nhưng lại không ngờ
rằng bọn họ lại dám ra tay trong cuộc tuyển cử của chính mình. Chẳng lẽ
bọn họ không suy xét đến tiền đồ của bản thân hay sao?
Thử
nghĩ, Hàn Đông không đủ số phiếu bầu trong cuộc tuyển cử vào tháng 2,
hắn không chỉ ủ rũ rời khỏi thành phố Ninh Hải, mà còn phải có lời giải
thích hợp lý với lãnh đạo tỉnh Giang Việt và lãnh đạo thành phố Ninh
Hải, mà trong đó hiển nhiên là bí thư thành ủy Ninh Hải Lam Nghiệp và
chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố Ninh Hải Tạ Minh Huy.
Mặt khác xảy ra chuyện thế này rốt cuộc là do ai giở trò sau lưng, đến khi đó chắc chắn cũng phải có xử lý tương ứng.
Ở Trung Hoa, nếu một khi nhà nước nghiêm túc điều tra thì không có
chuyện gì tra không ra. Mà việc Hàn Đông không trúng tuyển quan trọng
thế này, cho dù là ai lập kế hoạch thực hiện cũng không thể không để lộ
ra một chút thông tin gì.
Thế nhưng dù thế nào chăng nữa, Hàn Đông cũng không cho phép cuộc tuyển cử của mình xảy ra chuyện gì.
Nếu lần tuyển cử chủ tịch thành phố lần này bị làm nhầm lẫn, thì đây
chính là vết nhơ lớn trong sự nghiệp của Hàn Đông, ảnh hưởng không tốt
cho con đường phát triển sau này của hắn.
- Cậu phải chú ý chuyện này một chút, phải làm rõ chuyện này mới được.
Hàn Đông giao nhiệm vụ này cho Lâm Dũng, cậu ta là cục trưởng công an,
nếu muốn dò la tin tức chắc là không có vấn đề gì. Chỉ cần biết được rốt cuộc ai đang đứng đằng sau giở trò thì sự việc sẽ dễ giải quyết hơn.
Lâm Dũng vỗ vỗ ngực nói:
- Chủ tịch yên tâm, tôi nhất định nhanh chóng điều tra ra là ai đứng
sau vụ này, đến khi đó xem tôi trừng trị bọn chúng thế nào.
Hàn Đông lên tiếng:
- Hãy điều tra rõ ràng trước đã, những việc khác đừng nên làm càn.
- Dạ vâng, mọi thứ đều nghe theo lời chủ tịch.
Lâm Dũng nói.
Hàn Đông cảm thấy một âm mưu to lớn đang đến gần, đơn cử việc bổ nhiệm
cục trưởng cục sự vụ lần này chính là một sự khởi đầu.
Việc
hội nghị thường vụ thông qua, còn việc bổ nhiệm và miễn nhiệm của hội
đồng nhân dân lại không thể thông qua, một mặt có liên quan đến chủ tịch hội đồng nhân dân Tạ Minh Huy. Mặt khác chắc chắn có liên quan đến bí
thư thành ủy Lam Nghiệp, nếu không được sự chấp thuận của y, ít ra Tạ
Minh Huy cũng không làm như vậy.
Huống chi, Hàn Đông còn nghe nói mối quan hệ giữa Tạ Minh Huy và Lam Nghiệp cũng rất tốt.
- Xem ra thời gian hợp tác với Lam Nghiệp đã kết thúc rồi đây.
Hàn Đông buồn bã nghĩ thầm.
Mặt khác, phó bí thư thành ủy Vương Vĩnh Ninh đã đầu quân vào đối thủ
của Hàn Đông là Tô Xán. Vì thế chắc chắn y cũng đang đứng một bên quan
sát như hổ đói rình mồi, chuẩn bị tiến lên ra tay với Hàn Đông bất cứ
lúc nào. Nói không chừng trong báo cáo của Lâm Dũng cũng có tên Vương
Vĩnh Ninh giở trò trong đó.
Còn về phía ủy ban nhân dân thành phố, phó chủ tịch thường trực Tống Kiến Quốc chắc chắn chỉ mong sao
cuộc tuyển cử của mình xảy ra chuyện, như thế nói không chừng y lại có
cơ hội. Dù cho bây giờ y không đứng phía sau giở trò, nhưng đến khi xảy
ra chuyện rồi, y nhất định thừa cơ hội đục nước béo cò, tuyệt đối sẽ
không giúp đỡ mình.
- Hình như đối thủ không ít nhỉ.
Hàn Đông khẽ thở dài một cái.
Vài ngày sau đó, Lâm Dũng liền đến văn phòng của Hàn Đông báo cáo chi tiết tình hình cậu ta đã điều tra được cho hắn
- Thưa chủ tịch, qua mấy ngày điều tra, chúng tôi đã tìm ra lai lịch
những kẻ này. Trong số bọn chúng, kẻ hoạt động tích cực nhất chủ yếu có
hai tên, một tên là cựu phó chủ tịch thường trực thành phố Kim Hồng
Tường. Tên này vì chuyện công việc của con trai nên luôn tỏ ra bất mãn
với phía ủy ban nhân dân thành phố. Tên kia là phó chủ tịch hội đồng
nhân dân tiền nhiệm Lỗ Khiết An. Tên này chủ yếu là do trước khi nghỉ
hưu không thể tiến xa hơn nữa nên tỏ ra bất mãn. Hai người bọn họ khắp
nơi lôi kéo các cán bộ lão thành, trên danh nghĩa lo cho sự phát triển
của thành phố Ninh Hải. Bọn họ cho rằng thành phố Ninh Hải cần phải phát triển ổn định trước đã, việc này đòi hỏi một người hiểu rõ tình hình
thành phố Ninh Hải, vả lại phải chững chạc làm chức chủ tịch ủy ban nhân dân thành phố…
Mặc dù Lâm Dũng chưa nói dứt lời, nhưng Hàn
Đông cũng hiểu rõ bọn người Lỗ Khiết An chính vì phương diện tuổi tác mà bôi nhọ gièm pha mình.
- Lấy cớ này trái lại rất tồi. Chả lẽ tuổi tác lại tỉ lệ thuận với năng lực làm việc hay sao. Chả lẽ tuổi
càng lớn thì càng chững chạc sao.
Hàn Đông cười khinh bỉ nói.
Lâm Dũng gật đầu nói:
- Bọn người này toàn là mắt mở to nói lời xằng bậy. Trước đây Chủ tịch
Hàn đã có rất nhiều thành tích trong công việc khiến người khác không
thể sánh bằng, hơn nữa khi vừa đến thành phố Ninh Hải liền làm ra được
mấy việc hệ trọng.
Hàn Đông khoát tay nói:
- Những
chuyện này chúng ta không cần ở đây tự tâng bốc mình. Bây giờ vấn đề
chúng ta cần giải quyết là làm sao khiến các lão đồng chí này dừng ngay
những hành động vi phạm nghiêm trọng đến tổ chức pháp luật.
Lâm Dũng nhíu mày nói:
- Chuyện này quả là nan giải. Bọn người này vốn không lo gì đến vấn đề tiến thân, đánh thì không được, nhốt cũng chả xong.
Hàn Đông tức giận trừng mắt nhìn cậu ta một cái, nói:
- Những ý tưởng sai lệch này đừng nghĩ đến nữa. Hãy nghĩ đến những biện pháp thực tế một chút. Bây giờ đã biết được những kẻ đang giở trò, vậy
thì việc tiếp theo là theo dõi hành động của bọn chúng mọi lúc. Bên cạnh đó cũng cần chú ý đến phương pháp và cách thức làm việc, không được làm ảnh hưởng đến cuộc sống của các lão đồng chí, cũng không được kích động tinh thần bất mãn của bọn họ.
- Xin chủ tịch cứ yên tâm. Tôi sẽ nhắc thuộc hạ chú ý.
Lâm Dũng ưỡng ngực nói.
Hàn Đông gật gù, đồng thời trong lòng cũng có chút căm phẫn. Những lão
già này không ngờ lại hung hăng như vậy, chắc chắn còn có người đứng sau bọn họ.
Thế nhưng vấn đề của các đồng chí lão thành này lại
rất nhạy cảm. Hàn Đông không thể cương với họ, nếu có một hành động
không đúng khiến cho người khác cảm thấy hắn không thân thiện với các
đồng chí lão thành, thì đối với hắn tuyệt đối cũng không phải là chuyện
tốt.
- Thưa chủ tịch, nếu không còn việc gì nữa, tôi xin phép cáo từ.
Lâm Dũng đứng dậy nói.
Cậu ta biết rõ nhiệm vụ chủ yếu bây giờ của mình chính là điều tra rõ ràng sự việc, đồng thời tìm cách giải quyết.
Hàn Đông gật đầu, cũng không đứng dậy tiễn.
Một lúc sau, thư ký của Hàn Đông là Vương Lập Bình gõ cửa bước vào, sau khi châm trà vào ly cho hắn, nói với Hàn Đông một cách thận trọng:
- Thưa chủ tịch, tôi nghe nói dạo gần đây có một số đồng chí không an
phận, mục tiêu của bọn họ đều nhằm vào hội nghị đại biểu hội đồng nhân
dân lần này.
Hàn Đông uống một ngụm trà, ngẩng đầu hỏi:
- Cậu đã nghe được những gì rồi?
Vương Lập Bình trả lời:
- Cũng không cụ thể lắm, nhưng mà đối với hành vi của những đồng chí
lão thành này, tôi có một cách không chín chắn lắm, xin nói ra để chủ
tịch chỉ bảo thêm.
- Cậu có cách gì thì mau nói ra đi.
Hàn Đông cười bảo.
- Có chuyện gì đừng cứ giấu mãi như thế, cũng đừng sợ nói sai.
Vương Lập Bình gật đầu nói:
- Bọn họ bây giờ tụ họp cùng một chỗ có rất nhiều trở ngại. Nếu lại bị
người có dã tâm xúi giục, thì tình hình càng nghiêm trọng hơn. Tôi nghĩ
là văn phòng ủy ban nhân dân thành phố có thể mở một hoạt động khám sức
khỏe miễn phí cho các cán bộ lão thành, khi đó chúng ta sẽ làm việc
riêng với bên bệnh viện, nếu sức khỏe của những người hung hăng nhất có
vấn đề gì, e là đến lúc đó bọn họ cũng không còn tâm trạng nào lo chuyện khác nữa.
Hàn Đông mỉm cười, đồng thời cũng hiểu ý của Vương Lập Bình, bảo:
- Tên tiểu tử này, đầu óc cậu cũng nhanh nhạy thật đấy. Uhm, chúng ta
thật sự cần quan tâm nhiều hơn đến tình trạng sức khỏe của các đồng chí
lão thành. Cần kiểm tra sức khỏe định kỳ cho họ, đó là hành động có
trách nhiệm với họ. Các đồng chí lão thành đã có công lao hiển hách đối
với sự phát triển của thành phố, chúng ta không thể chỉ vì hiện giờ họ
đã về hưu mà giảm đi sự quan tâm đối với họ.
Nhìn thấy Hàn Đông đồng ý cách làm của mình, trong lòng Vương Lập Bình rất vui sướng.
Lúc này Hàn Đông mới nói:
- Uhm, việc này phải nhanh chóng thực hiện. Tiểu Vương, cậu đi mời trưởng ban thư ký đến đây.
Trong lúc Vương Lập Bình đi mời Vương Tĩnh, Hàn Đông ngồi đó thận trọng nghĩ về ý kiến của Vương Lập Bình, càng nghĩ càng cảm thấy đây là một
cách hay. Cần biết rằng các đồng chí lão thành sau khi nghỉ hưu, thời
gian tự do nhiều hơn, vấn đề mà họ quan tâm nhất chính là sức khỏe của
mình, nếu không phải thế thì sáng sớm ngoài đường cũng không có nhiều
ông lão bà lão tập thể dục đến thế.
Đến lúc đó, để văn phòng
tổ chức khám sức khỏe cho các cán bộ lão thành. Sau đó làm việc trước
với phía bệnh viện, trong lúc kiểm khám giở tí thủ đoạn, vậy thì không
khó để khám ra bệnh tình của một số người rồi. Tiếp đến có thể tiến hành kiểm tra kỹ hơn, hoặc dứt khoát chuyển họ ra ngoài kiểm tra sức khỏe,
tùy tiện tìm ra cái cớ đưa nhưng người sức khỏe có vấn đề đi Yến Kinh,
Thượng Hải tiến hành kiểm tra tỉ mỉ hơn. Cứ thế kéo dài thời gian là có
thể dễ dàng kéo qua thời gian tuyển cử của Hội đồng nhân dân. Đợi chuyện lớn đã thành rồi mới đưa họ trở về, chắc chắn bọn họ cũng không thể nói gì được nữa.
Trưởng ban Thư ký ủy ban nhân dân thành phố Vương Tĩnh rất nhanh đã đến, cô cười mỉm chi nói:
- Thưa chủ tịch, ngài có việc gì cần dặn dò ạ?
Hàn Đông cười bảo:
- Trưởng ban Thư ký, chuyện là thế này, vừa nãy tôi nghĩ đến một
chuyện, đó là năm mới đã đến, ủy ban nhân dân thành phố nên quan tâm
nhiều hơn nữa đến sức khỏe của các cán bộ lão thành, văn phòng có thể tổ chức một hoạt động khám sức khỏe cho họ, chi phí đều do ủy ban nhân dân thành phố lo. Đây cũng được xem như phúc lợi dành cho các cán bộ lão
thành trong năm mới vậy.
Hai mắt Vương Tĩnh tỏa sáng nói:
- Chủ tịch cũng thật là quan tâm đến sức khỏe của các đồng chí lão thành. Tôi nghĩ họ cũng rất vui vì việc này.
Hàn Đông cười nói:
- Bởi thế cho nên trưởng ban thư ký phải nhanh chóng sắp xếp cho xong
việc này, nên tìm bệnh viện đáng tin cậy tiến hành khám sức khỏe.
Vương Tĩnh cảm thấy hơi lạ, không biết cụ thể Hàn Đông muốn làm gì. Nếu chỉ là khám sức khỏe thôi, Hàn Đông chắc là không cần làm rầm rộ đến
thế. Lẽ nào muốn thừa dịp này lôi kéo các cán bộ lão thành sao. Điều này cũng hơi khó, suy cho cùng những cán bộ lão thành này hiện giờ cũng
không dễ dàng gì, cho dù ủy ban nhân dân thành phố cho họ khám sức khỏe
miễn phí, họ cũng cho rằng đây là chuyện phải làm, cũng chả ghi nhận
lòng tốt của ai cả.
Hàn Đông nói:
- Việc này cần phải làm thật tốt, có vấn đề gì, trưởng ban thư ký cứ việc liên hệ với Vương Lập Bình bất cứ lúc nào.
Vương Tĩnh gật đầu, bước ra khỏi phòng làm việc của Hàn Đông, hỏi ngay
Vương Lập Bình, liền hiểu ra là chuyện gì. Trong lòng không nén nổi cảm
thán Hàn Đông đúng thật biết cách xoay sở mà.