Người Cầm Quyền

Chương 844: Chương 844: Rắc rối phức tạp




Vương Tĩnh trở về văn phòng, lập tức gọi điện thoại cho Phó trưởng ban thư ký Khương Hi Bân phân công quản lý công tác cán bộ lão thành gọi đến phòng làm việc, nói:

- Hi Bân à, vừa rồi Chủ tịch Hàn và tôi nói qua một chút chuyện, anh ta đối với cuộc sống, sức khỏe của cán bộ lão thành vô cùng quan tâm, yêu cầu văn phòng tổ chức một lần hoạt động kiểm tra sức khỏe, việc này rất quan trọng, anh mau chóng thu xếp cho tốt, anh hình như ở bệnh viện nhân dân có một bạn học cũ à?

Khương Hi Bân gật đầu, nói:

- Vâng, bạn học của tôi ở bệnh viện Nhân dân sự nghiệp không tồi, đã lên trung tầng rồi.

- Ừ, vậy thì tốt, lần này việc kiểm tra sức khỏe cho cán bộ lão thành, vô cùng quan trọng, anh cần cùng người bạn cũ gặp mặt trước, đưa tình hình liên quan thông báo một chút.

Quan hệ giữa Vương Tĩnh và Khương Hi Bân không tồi, bởi vậy cũng muốn thông qua lần này, giúp Khương Hi Bân một chút, nếu như Khương Hi Bân có thể đem việc này làm tốt, thì đến lúc đó mình trước mặt Hàn Đông lại giúp anh ta nói một câu, vậy thì có thể thay đổi tiền đồ của anh ta không biết chừng.

Phó trưởng ban thư ký của Ủy ban nhân dân quá nhiều, có thể lọt vào tầm mắt của Chủ tịch Hàn, có lẽ không nhiều, bởi vậy ắt phải có một cơ hội thích hợp mới được, mà sự việc lần này đối với Khương Hi Bân mà nói là một cơ hội không tồi.

Khương Hi Bân nghe thấy Vương Tĩnh hai lần nói việc lần này vô cùng quan trọng, trong lòng cảm thấy nghi hoặc không hiểu rõ, cán bộ lão thành kiểm tra sức khỏe một chút, hình như chẳng có gì to tát cả.

- Trưởng ban thư ký, cụ thể sắp xếp thế nào, mong Trưởng ban thư ký nói rõ.

Khương Hi Bân mỉm cười nói.

Vương Tĩnh cười nói:

- Cái gì mà nói rõ, tháng hai sẽ mở Hội đồng nhân dân rồi, sắp xếp cho cán bộ lão thành kiểm tra sức khỏe một lần, cũng là quan tâm đối với bọn họ, các đồng chí lão thành công tác cả một đời, tổ chức không thể quên họ được, thông qua kiểm tra sức khỏe, cũng có thể kịp thời phát hiện vấn đề, giải quyết vấn đề đúng lúc, không thể đợi đến lúc thật sự xảy ra vấn đề gì mới đi bệnh viện kiểm tra, như vậy thường thường đã muộn rồi.

Mặc dù quan hệ của hai người rất tốt, nhưng có một vài việc, cũng không thể nói trắng ra được, chỉ có thể vòng vo ám chỉ như vậy mà thôi.

Khương Hi Bân cũng không phải đầu đất, nghe Vương TĨnh nói như vậy, trong đầu đã có ý hiểu ra, liên tưởng đến vừa rồi Vương Tĩnh cố ý nhắc tới việc đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân, anh ta liền hiểu rõ ngay việc gì.

- Trưởng ban thư ký an tâm, tôi sẽ thu xếp tốt, nhất định bảo bệnh viện nghiêm túc kiểm tra, không để phạm bất cứ sai lầm nào, nhất định đem sự quan tâm của tổ chức đối với các đồng chí lão thành đặt đúng chỗ.

Nói đến đây, Khương Hi Bân lại hạ giọng nói:

- Sức khỏe của các đồng chí lão thành dù nhiều dù ít cũng có chút bệnh, chỉ cần cẩn thận kiểm tra, vậy thì chắc chắn tìm ra được, hơn nữa, coi như không có vấn đề cũng cần kiểm tra ra vấn đề, đến lúc đó cho bọn họ nhập viện tiến hành thêm một bước xét nghiệm… dọa thì phải dọa chết bọn họ.

Khương Hi Bân sở dĩ nói vế sau rõ ràng như vậy, chủ yếu là có hai ý, một là cho thấy anh ta đã hiểu rõ ý của Vương Tĩnh, hai là thông qua các này thể hiện thiện ý với Vương Tĩnh, hoặc nói đây là một cách tiến thêm một bước nhờ vả.

Vương Tĩnh oán trách cười nói:

- Cái đồng chí này, sao có thể nói về các đồng chí lão thành như vậy được chứ, thu xếp kiểm tra sức khỏe các đồng chí lão thành, là vì sức khỏe của bọn họ mà nghĩ, sau này Ủy ban nhân dân cần hình thành thông lệ, định kỳ mời mọi người tiến hành kiểm tra sức khỏe. Ừm, việc này giao cho anh tôi yên tâm, năng lực công tác của anh, tôi cũng tương đối hiểu rõ,tin tưởng hoạt động kiểm tra sức khỏe lần này, anh nhất định sẽ làm tốt.

Khương Hi Bân vừa nghe trong lòng dấy lên niềm vui mừng, Vương Tĩnh nói như vậy kỳ thực đã đồng tình những thứ anh ta nói lúc trước, anh càng thêm khẳng định lần này thu xếp kiểm tra sức khỏe các vị cán bộ lão thành chính là bước ngoặt mới, vậy chính là cần dọa một vài người, di chuyển sự chú ý của bọn họ, chỉ cần thuận lợi vượt qua đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân lần này, vậy thì nhiệm vụ kiểm tra sức khỏe lần này coi như là viên mãn hoàn thành.

“Chỉ cần đưa việc này làm cho tốt, đến lúc đó chắc chắn sẽ cho chủ tịch Hàn lưu lại ấn tượng tốt, như vậy tương lai lọt vào tầm nghắm của Hàn Đông cũng không phải là việc khó rồi.”

Khương Hi Bân trong lòng có chút hưng phấn mà nghĩ đến.

Vương Tĩnh tạm thời cũng không đưa đối tượng đặc biệt cần chú ý trong đợt kiểm tra sức khỏe này nói cho Khương Hi Bân, cho dù thời gian vẫn còn rất sớm, muốn kiểm tra cũng cần đợi một thời gian, nếu nói quá sớm cho dù anh muốn thông qua đợt kiểm tra sức khỏe để bác sĩ làm chút tiểu sảo, vậy thì rất nhanh sẽ bị tra ra.

- Ừm, thu xếp kiểm tra sức khỏe lần này, chính thức bắt đầu, tốt nhất sắp xếp và tuần đầu của tháng hai, trước đó, cần cùng nhiều đồng chí lão thành nói qua một chút, đem tinh thần của Ủy ban nhân dân tuyên truyền đúng chỗ.

Vương Tĩnh chậm rãi mà nói

- Về phần chi phí, anh cũng không cần suy nghĩ quá nhiều, chỉ cần là có lợi đối với sức khỏe của các đồng chí lão thành, cần chi thì cứ chi.

Khương Hi Bân gật đầu nói:

- Tôi rõ rồi, sau này tôi đem lịch trình sắp xếp một chút, đến lúc đó mong Trưởng ban thư ký đóng dấu cho.

- Ừm, vất vả cho anh rồi.

Vương Tĩnh nói

Từ văn phòng của Vương Tĩnh đi ra, Khương Hi Bân trở lại phòng làm việc của mình, lập tức bấm gọi số điện thoại của bạn học cũ nói:

- Lưu Thông, tôi Phó chủ tịch thành phố Khương Hi Bân, có bận không?

Lưu Thông là trưởng phòng phòng bệnh của bệnh viện nhân dân thành phố, về quan hệ của các phương diện bệnh viện nhân dân thành phố duy trì không tồi. Đương nhiên, anh ta vẫn rất để ý đến người bạn cũ Khương Hi Bân này, dù sao Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân ở rất nhiều mặt, còn có một chút quyền lực, bởi vậy quan hệ của hai người quả rất tốt.

- Ha ha, tôi còn có thể làm gì, cũng không giống lãnh đạo các cậu có nhiều chuyện lớn bận rộn.

Lưu Thông ha ha cười nói:

- Trưởng ban thư ký đại nhân, lâu rồi không đi tụ tập, khi nào có thời gian tiếp tiểu dân một chút à.

Khương Hi Bân nói:

- Cậu cái tên này, cả ngay tâm tư đều đặt ở trên mặt các hộ sĩ, còn có thời gian gặp người bạn học cũ này à, nếu có thời gian, tối nay cùng ăn cơm?

- Trưởng ban thư ký đại nhân sắp xếp, tiểu nhân nào dám không tuân theo.

Lưu Thông cười cợt nhả nói.

- Vậy tốt, quyết định như thế đi, đến lúc đó có chút chuyện muốn nói với cậu.

Cúp điện thoại, Khương Hi Bân liền hưng phấn nghĩ, nhất định phải đưa chuyện này làm cho hoàn thiện hoàn mỹ, mình ngồi ở vị trí Phó trưởng ban thư ký văn phòng này đã làm quá lâu rồi, được lên cấp Cục trưởng cũng đã bốn năm rồi, nếu như lần này có thể dựa vào Hàn Đông, vậy thì không biết chừng không bao lâu nữa có thể giải quyết cấp Phó giám đốc sở rồi, nếu thật sự không được, chí ít có thể điều chỉnh đến vị trí tốt hơn.

Ngày mười năm đến ngày mười bảy tháng một, hội nghị toàn thể Ủy viên kiểm tra kỷ luật Trung ương Trung Hoa lần thứ tư tổ chức tại Yến Kinh.

Tổng bí thư Long Chính Bang đến hội nghị phát biểu quan trọng, từ vấn đề nghiêm trị Đảng tiến hành trình bày đi sâu, ông ta chỉ ra:

- Một, toàn bộ Đảng phải nhận thức đầy đủ ý nghĩa trọng đại của sự nghiêm ngặt quản lý Đảng dưới tình thế mới; hai, phải kiên quyết thực hiện phương châm nghiêm ngặt quản lý của Đảng; ba, cần duy trì trong chế độ bảo đảm quán triệt thực thi phương châm theo nghiêm ngặt quản lý Đảng.

Ngày mười tám, tinh thần hội nghị lần này liền chuyển sang khu vực các thành phố trong tỉnh.

Ngày mười chín, Hàn Đông liền nhận được điện thoại của Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban thư ký Thành ủy Dương Lợi Đông nói buổi chiều ngày hai mươi trong phòng hội nghị Thành ủy mở cuộc họp hội nghị thường vụ Thành ủy, học tập thực hiện tinh thần văn kiện Trung ương, đồng thời thảo luận làm như thế nào các cấp cơ quan trong toàn thành phố tăng cường thích hợp lãnh đạo của Đảng.

“Xem ra Lam Nghiệp lần này muốn mượn cơ hội này tăng thêm một bước mở rộng mức ảnh hưởng của Thành ủy.”

Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, về phần tăng cường lãnh đạo của Đảng, quả là một cớ rất tốt, chỉ sợ mục đích chân chính của Lam Nghiệp, đó là danh chính ngôn thuận nhúng tay vào Ủy ban nhân dân bên này,

“Hừ, việc đấy cũng vô tác dụng, hắn nghĩ đơn giản vậy sao, cứ coi như anh ta lấy được ủng hộ của Vương Vĩnh Ninh, vậy thì đã làm sao, mọi việc của Ủy ban nhân dân thành phố cũng không thể tùy ý cho anh ta nhúng tay vào, hơn nữa mình có thể giao lưu trước một chút với Tống Kiến Quốc, dù sao Tống Kiến Quốc cũng không thích để cho Lam Nghiệp nhúng tay vào công việc của Ủy ban nhân dân thành phố quá nhiều.”

Đúng lúc đó, Thư ký Vương Lập Bình đi vào báo cáo:

- Chủ tịch, Phó chủ tịch thành phô Lôi đến.

Hàn Đông hơi sững người lại nói:

- Mời ông ta vào.

Lôi Văn Hạ làm ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thành phố, có quan hệ với Phó chủ tịch thường trực thành phố Tống Kiến Quốc tương đối gần, đối với Hàn Đông có thể nói bằng mặt không bằng lòng, bề ngoài quả là rất khách khí, nhưng Hàn Đông biết dù giao việc gì cho anh ta đi làm, anh ta chỉ sợ cũng không thể nghiêm túc đi chứng thực, cũng không biết anh ta chủ động đến gặp mình là vì việc gì.

Đợi đến lúc Lôi Hữu Hạ gõ cửa đi vào, Hàn Đông mới đứng lên đi về phía trước vài bước tiếp đón.

Lôi Hữu Hạ thấy thế, vẻ mặt cung kính, cũng nhanh tiến lên phía trước, đưa hai tay ra bắt tay Hàn Đông, nói:

- Chủ tịch, làm phiền anh rồi.

Hàn Đông thản nhiên nói:

- Có quấy rầy gì đâu, đồng chí Hữu Hạ ngồi bên này đi.

Sau đó Hàn Đông ở khu tiếp khách ngồi xuống, Lôi Hữu Hạ đợi Hàn Đông ngồi xong, lúc này mới ngồi xuống, sau khi đợi Vương Lập Bình pha trà lui ra ngoài, anh ta mới nói:

- Chủ tịch, tôi đến báo cáo với anh một chút công tác thông tin hóa của Ủy ban nhân dân thành phố, thông qua công tác trước đây, công tác thông tin hóa của thành phố ta đạt được thành tích rất tốt, có điều đầu tư vào phương diện thông tin hóa vẫn không đủ, tôi và các ban nghành liên quan gặp một chút khó khăn, thảo luận một phương diện, để tiến thêm một bước thúc đẩy công nghiệp thông tin hóa của thành phố chúng ta, mời anh xem xem

Nói xong, Lôi Hữu Hạ cầm kế hoạch công tác trong tay hai tay đưa cho Hàn Đông.

Hàn Đông nhận bản kế hoạch công tác, trong lòng có chút nghi hoặc, căn cứ theo sự việc, dường như cũng không có việc gì đặc biệt quan trọng, sao mà Lôi Hữu Hạ lại tự mình chạy đến đây báo cáo.

“Cũng không biết Lôi Hữu Hạ rút cuộc có chủ ý gì.”

Hàn Đông vừa lướt qua xem kế hoạch công tác trong tay, vừa suy nghĩ âm thầm trong lòng, đặc biệt là xem trong kế hoạch công tác của Lôi Hữu Hạ, có nhắc đến tăng đầu tư, kỳ thực cũng không dính dáng gì đến tài chính bao nhiêu, 100 ngàn cũng không đến, quả thực là số bé nhỏ không đáng kể, anh ta lại thận trọng chạy tới đây báo cáo với mình, điều này rất có chút không bình thường.

Dựa theo phân công của Ủy ban nhân dân thành phố cho Phó chủ tịch, Lôi Hữu Hạ phụ trách công việc các mặt công nghiệp, khoa học kỹ thuật, an toàn sản xuất, giám sát chất lượng kỹ thuật, giám sát bảo quản thực phẩm dược phẩm, công nghệ thông tin. Phân quản công tác của các mặt kinh tế Thành ủy, Cục khoa học Kỹ thuật, Cục công nghệ thông tin, Cục giám sát chất lượng, Cục quản lý giám sát thực phẩm dược phẩm, Cục giám sát an toàn, liên hệ liên hiệp, Cục điện lực thành phố Ninh Hải, Cục hàng hải thành phố Ninh hải, Cục Bưu Chính, điện tín, di động.

Về mặt công tác thông tin, trong công tác phân quản của Lôi Hữu Hạ, cũng không có gì đặc biệt quan trọng, anh ta lại làm ra bản kế hoạch công tác như vậy, dường như mục đích gì cũng không viết lên trên này.

Lúc Hàn Đông xem, Lôi Hữu Hạ ở một bên giải thích một vài nội dung quan trọng trong đó.

Thái độ này của anh ta, càng khiến Hàn Đông thêm nghi hoặc.

- Uhm, kế hoạch rất tốt, đối với việc tăng cường công tác thông tin của thành phố chúng ta, có thể phát triển tác dụng thúc đẩy không nhỏ, mấu chốt là phải quyết định tốt. Chủ tịch Lôi là phân quản công việc về phương diện này, việc này thì mong Chủ tịch Lôi hao tâm vậy.

Hàn Đông xem xong bản kế hoạch thản nhiên nói, bất kể là Lôi Hữu Hạ có chủ ý gì, thì đối với bản kế hoạch này mà nói, căn bản không đáng để Hàn Đông nhúng tay vào, bởi vậy Hàn Đông cũng chẳng muốn nghĩ nhiều, trực tiếp đưa việc này giao cho anh ta đi xử lý. Nếu như sau này lại xuất hiện vấn đề gì, Hàn Đông bất cứ lúc nào cũng có thể kêu ngừng.

Lôi Hữu Hạ dường như sớm dự liệu được việc này, anh ta mỉm cười nói:

- Cảm ơn sự tín nhiệm của Chủ tịch Hàn, tôi sẽ đem hết sức mình làm tốt việc này.

Sau đó, Lôi Hữu Hạ lại từ từ báo cáo cho Hàn Đông một vài sự việc, chủ yếu là công việc của anh ta được phân.

“Nghe việc anh ta báo cáo, hình như cũng là vấn đề xảy ra gần đây.”

Hàn Đông vừa nghe , trong lòng vừa thầm cân nhắc,

“Nhưng anh ta rút cuộc là có chủ ý gì, lẽ nào anh ta lại trở mặt với Tống Kiến Quốc rồi.”

Nếu không như vậy, Hàn Đông rất khó nghĩ thông suốt Lôi Hữu Hạ sao mà đột nhiên báo cáo công việc với mình tốt như thế, trước đây Lôi Hữu Hạ cho dù có việc gì tìm Hàn Đông báo cáo, cũng không tỉ mỉ như vậy, và có bộ dạng giải quyết công việc chung.

- Chủ tịch, về mặt công tác, có vài chỗ làm không được hoàn thiện, cũng mong được Chủ tịch chỉ bảo.

Báo cáo một hồi, Lôi Hữu Hạ liền có thái độ thành khẩn mong Hàn Đông sau này chỉ bảo nhiều thêm.

Hàn Đông nói:

- Chủ tịch Lôi trong quá trình làm việc ở thành phố Ninh Hải, đã làm rất nhiều công việc, tôi cũng tin tưởng vào năng lực công tác của Chủ tịch Lôi, công việc cụ thể tôi đương nhiên không thể chỉ huy bừa, dù sao Ủy ban nhân dân thành phố chúng ta là một chỉnh thể, đồng thời cũng là một chỉnh thể phân công công việc, trên cơ sở phân công, mọi người đồng tâm hiệp lực, cùng hoàn thành sứ mệnh trên vai chúng ta

- Chủ tịch Hàn nói quá đúng, chúng ta là một khối, bất kỳ công việc nào cũng là vây quanh mục tiêu công việc của Ủy ban nhân dân thành phố, phương châm tiến hành, , là dưới sự phân công, cũng cần đồng lòng rất nhiều.

Lôi Hữu Hạ dường như có chút xúc động nói.

“Xem ra giữa anh ta và Tống Kiến Quốc, chắc chắn là xảy ra vấn đề gì rồi, nếu không như vậy sẽ không xảy ra chuyện hôm nay.”

Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ nói:

“Nếu đã là như vậy, vậy thì quả thật là một việc tốt, nếu như anh ta quả thật có thể đứng về phía mình, vậy thì trên phương diện này mình đối với sức khống chế của Ủy ban nhân dân thành phố tăng lên rất nhiều rồi, ngoài ra mặt khác lại có thêm một phiếu thường ủy, lời nói trước mặt hội nghị thường ủy càng lớn.”

Nếu như đem Lôi Hữu Hạ kéo được về, vậy thì Hàn Đông bên này đã có năm phiếu, lại đem Bí thư Đảng ủy Công an Trình Dũng chuyện gì đều cũng đối đầu với Lam Nghiệp tính thêm vào, vậy thì Hàn Đông có sáu phiếu rồi, nếu đúng như vậy Hàn Đông trong cả thành phố NInh Hải quyền phát biểu tăng lên rất lớn rồi.

Bằng trực giác, Hàn Đông cảm thấy Lôi Hữu Hạ chắc là phát sinh chuyện gì không vui với Tống Kiến Quốc, nếu không như vậy, Lôi Hữu Hạ sẽ không có thái độ như vậy đối với mình.

Bất kể là như thế nào, Hàn Đông chắc chắn cần phải từ từ nắm bắt cơ hội lần này, bởi vậy trong lúc nói chuyện, rất nhiều lần nói đến lợi ích chung, các vấn đề hợp tác….

Mà phản ứng của Lôi Hữu Hạ, cũng dường như trong dự liệu của Hàn Đông, càng tăng thêm chắc chắn dự đoán của Hàn Đông.

Lôi Hữu Hạ ở trong phòng làm việc của Hàn Đông gần một tiếng đồng hồ, hai người quả thật nói rất nhiều chuyện, gần đến lúc tan làm, Lôi Hữu Hạ mới đứng dậy cáo từ.

- Tôi tiễn Chủ tịch Lôi.

Hàn Đông cười nói, đích thân tiễn Lôi Hữu Hạ đến bên ngoài hành lang.

- Chủ tịch Hàn xin dừng bước.

Lôi Hữu Hạ khôi phục dáng vẻ khách khí, sau khi cùng Hàn Đông bắt tay liền bước vững vàng xuống lầu.

Hàn Đông cười cười, quay người trở về văn phòng.

Lúc này, từ góc khuất của hành lang bên trái, một bóng người lén lút đi ra.

Người này là Phó trưởng ban thư ký Trương Thiếu Vinh, anh ta vừa mới lên lầu, vốn dĩ là chuẩn bị tìm Trưởng ban bí thư Vương Tĩnh kí một văn kiện, nhưng vừa mới lên, liền nghe thấy âm thanh nói chuyện của Hàn Đông và Lôi Hữu Hạ, anh ta liền nhanh chóng núp đến góc cua của hành lang, cẩn thận nghe lén.

“Hàn Đông đã tiễn Lôi Hữu Hạ ra đến bên ngoài.”

Trương Thiếu Vinh vẻ mặt kinh ngạc bất định,

“Hai người bọn họ rút cuộc đang làm gì?”

Trương Thiếu Vinh có thể lên làm Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố, hoàn toàn là dựa vào đề bặt của Phó chủ tịch thường trực thành phố Tống Kiến Quốc, nói cách khác, anh ta căn bản không thể nhanh như vậy làm đến cấp bậc Cục trưởng. Bởi vậy anh ta đối với Tống Kiến Quốc vô cùng trung thành, anh ta đối với tình hình bây giờ của Ủy ban nhân dân thành phố đương nhiên rất rõ, hiểu được ngày tháng của Tống Kiến Quốc kỳ thực cũng không dễ chịu gì, trong các Phó chủ tịch của Ủy ban nhân dân thành phố, rất nhiều người đã hướng về Hàn Đông. Mà bây giờ, anh ta lại gặp phải việc như vậy, trong lòng thay Tống Kiến Quốc lo lắng, bối rối.

Lúc này, Trương Thiếu Vinh cũng bất chấp mọi thứ, đạp mạnh chân xuống lầu, đến văn phòng của Tống Kiến Quốc.

- Chủ tịch Tống, vừa mới rồi lúc tôi lên lầu, gặp chủ tịch Lôi, anh ta vừa mới từ văn phòng làm việc của Hàn Đông đi ra, Chủ tịch Hàn còn đưa anh ta đến đầu bậc thang.

- Thật sao?

Lông mày của Tống Kiến Quốc chau lại,

- Anh nhìn thấy rõ chứ?

- Tuyệt đối không sai, tôi lúc đó đứng ở một phía nghe, bọn họ còn đi trên hành lang nói chuyện một hồi, xem ra dáng vẻ rất tâm đầu.

Vì muốn Tống Kiến Quốc tin lời mình, Trương Thiếu Vinh quả thật không tiếc nói phét lên một chút.

Tống Kiến Quốc vừa nghe, sắc mặt càng trở nên rất khó coi.

- Ừ, tốt lắm, việc này tôi đã biết rồi.

Tống Kiến Quốc nói,

- Thiếu Vinh anh đi làm việc của anh đi.

Trương Thiếu Vinh đoán Tống Kiến Quốc lúc này tâm trạng rất buồn bực, ông ta cũng không nói nhiều, dù sao anh ta chính là đến mật báo.

- Tên kia, đúng là không biết xoay chuyển.

Tống Kiến Quốc buồn bực nghĩ đến, anh ta hiểu rõ Lôi Hữu Hạ vì sao lại đi đến chỗ Hàn Đông báo cáo công việc,

“Bây giờ kẻ địch lớn nhất không phải ai khác, chính là Hàn Đông, sao mà không thể bỏ qua một chút ân oán như vậy nhỉ. Lại nói, việc giữa con cái, người lớn luôn nhớ cũng không có ý gì.”

Dưới sự chủ động liên hệ của Phó bí thư Vương Vĩnh Ninh, Tống Kiến Quốc và Vương Vĩnh Ninh cùng đi ăn một bữa cơm, có một vài chuyện cần giao lưu sâu hơn, hai bên quả thật đạt được bước đầu hiệp nghị hợp tác. Nhưng Tống Kiến Quốc không ngờ được là, mình đem việc này để lộ cho Lôi Hữu Hạ, đã nhận được bất mãn quyết liệt của Lôi Hữu Hạ, đoán chừng điều này chính là nguyên nhân chủ yếu của việc Lôi Hữu Hạ đột nhiên đi đến chỗ Hàn Đông.

“Lôi Hữu Hạ như vậy, hoàn toàn là không phân rõ mâu thuẫn lần này à.”

Tống Kiến Quốc buồn rầu cau mày,

“Bây giờ mục đích chủ yếu là loại bỏ Hàn Đông, cùng Vương Vĩnh Ninh hợp tác tạm thời thì có sao cơ chứ, không ngờ ông ta cứ mãi ghim sự việc trước đây, đúng là đồ cứng nhắc.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.