Triệu Thần Khánh - Bí thư Huyện ủy Dao Sơn lúc này giống như là kiến bò trên chảo nóng, đi lại tại chỗ nhưng không nghĩ ra cách gì.
Chủ tịch thành phố mới đương nhiệm đến thăm huyện, đây vốn là một cơ
hội tốt đối với ông ta, nếu có thể để lại ấn tượng tốt trước mặt Tân Chủ tịch thành phố thì rất có lợi cho sự phát triển của ông ta về sau. Mặc
dù nói anh ta có người nâng đỡ đằng sau nhưng nếu có thể dành được thiện cảm của Chủ tịch thành phố, như vậy đối với tiền đồ của ông ta sau này
vô cùng có lợi.
“Cũng không biết Hàn Đông rốt cuộc gặp phải
chuyện gì mà lại tức giận như thế”. Triệu Thần Khánh buồn bực nghĩ, bây
giờ diều ông ta lo nhất chính là những việc của Công ty Đại Bằng mà con
trai ông ta làm đã bị Hàn Đông biết, nếu như vậy thì mọi việc trở nên
khó khăn hơn nhiều.
Nếu chỉ là một chút hiện tượng không tốt, hoặc nói về vấn đề quản lý đất trồng rau thì Triệu Thần Khánh có hàng
ngàn lý do để giải thích thoái thác, nhưng tình hình của công ty Đại
Bằng lại khác, đằng này việc này lại có quan hệ trực tiếp tới ông ta.
- Hai ngươi lại đây.
Triệu Thần Khánh vẫy tay gọi mấy tên cảnh sát đang đứng kính cẩn ở đó.
- Chào Bí Thư Triệu.
Mấy tên cảnh sát lao đến, cúi đầu khom lưng, nói.
Triệu Thần Khánh xanh mặt, trầm giọng, nói:
- Nói đi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
Nhìn thấy sắc mặt của Triệu Thần Khánh, viên cảnh sát thấp thỏm, trong
lòng như đang đánh trống, là một cảnh sát khu vực, anh ta đương nhiên
hiểu rõ tình hình của Công ty Đại Bằng, nếu không phải là công ty của
con trai Triệu Thần Khánh thì bọn họ cũng sẽ không thiên vị Đại Bằng như vậy. Còn chuyện hôm nay là do người của Công ty Đại Bằng gây nên, thấy
dáng vẻ của Triệu Thần Khánh như vậy, lần này người mà Công ty Đại Bằng
động tới thực không đơn giản, phen này Bí thư Huyện ủy như ông ta chỉ e
là khó mà ăn nói. Và là một cảnh sát hiện trường hiểu biết tình hình,
rất có khả năng sẽ trở thành đối tượng cho Triệu Thần Khánh trút giận.
- Bí thư Triệu, là…là thế này, chúng tôi nhận được tin báo nói ở đây có người bị đánh nên chạy đến, khi chúng tôi đến người bị thương đã không
thấy đâu, hiện trường ngoài nhân viên quản lý thị trường của Công ty Đại Bằng ra thì còn ba người khác, trong đó có một người là Trưởng phòng Sở Văn phòng Ủy ban nhân dân Thành phố, còn lại một nam và một nữ không rõ thân phận…
Mặc dù trong lòng rất lo lắng nhưng tên cảnh sát này vẫn kể rõ mọi sự tình.
Sắc mặt của Triệu Thần Khánh càng trở nên tối sầm. Tuy tên cảnh sát kể
không hẳn rõ ràng, nhưng vừa nghĩ tới việc Hàn Đông tận mắt nhìn thấy
nhân viên của Công ty Đại Bằng đánh người, chuyện đó cũng không ổn rồi.
Ở đất nước Trung Hoa, chuyện gì cũng sợ hai chữ “chăm chỉ”, một khi
chính phủ trở nên nhiêm túc thì có mạng quan hệ vững chắc đến đâu cũng
đều sẽ bị lật tẩy và bẻ gãy.
Huống hồ Triệu Thần Khánh chỉ là một cán bộ cấp Cục trưởng mà thôi, nếu Hàn Đông thực sự bất mãn với gã, muốn lọai bỏ gã, việc đó chẳng có gì khó khăn.
Ninh Hải là
một thành phố cấp Phó tỉnh, được phân thành hai huyện, ba thành phố cấp
huyện và sáu quận, trong đó sáu quận thuộc đơn vị cấp Phó giám đốc sở,
còn ba thành phố hai huyện đều là đơn vị cấp Cục trưởng, chẳng qua trong tình hình bình thường, lãnh đạo chính của hai huyện cấp Thành phố đó
đều là cán bộ cấp cao, là cán bộ cấp Phó giám đốc sở. Còn hai huyện thì
cũng giống như các huyện bình thường khác, chính là đơn vị cấp Cục
trưởng. Bí thư Huyện ủy, Chủ tịch huyện, Chủ tịch Hội đông nhân dân, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc huyện đều là cán bộ cấp Cục trưởng, những người
này đối với quan lớn cấp Thứ trưởng mà nói chỉ là những tiểu quan mà
thôi.
Sắc mặt của Triệu Thần Khánh lúc trắng bạch lúc xanh
lét, trong lòng không ngừng mắng đứa con trai Triệu Ba, tiểu tử này gây
ra họa lớn cho mình rồi, phen này không biết nên thu dọn thế nào đây.
Mặc dù gã cùng với Phó bí thư Thành ủy Vương Vĩnh Ninh là bà con xa,
trong quá trình phát triển sự nghiệp của gã cũng là nhờ sự đề bạt giúp
đỡ của Vương Vĩnh Ninh mà từng bước trưởng thành, nhưng hiện nay Hàn
Đông đến thành phố Ninh Hải nhậm chức, quan mới nhận chức 3 đống lửa vẫn chưa đốt, hơn nữa đã phát hiện ra vấn đề ở huyện Dao Sơn nhất định sẽ
rất mạnh tay, lần này chỉ sợ là không phải việc mà Vương Vĩnh Ninh có
thể ngăn cản được.
- Đi.
Triệu Thần Khánh ngây người tại chỗ một lúc, vung tay rồi lên xe con của mình, lập tức bảo lái xe quay về Huyện ủy.
Hàn Đông đã tỏ thái độ cực kỳ bất mãn, ngay cả cơ hội giải thích cũng
không cho, vì vậy Triệu Thần Khánh cũng biết mình không có khả năng mở
ra đột phá từ chỗ Hàn Đông.
Hi vọng duy nhất của Triệu Thần
Khánh bây giờ là Vương Vĩnh Ninh, nếu Vương Vĩnh Ninh có khả năng chống
đỡ Hàn Đông, nói không chừng chuyện này vẫn còn đường sống.
Đến nước này sắc mặt của Triệu Thần Khánh tái mét.
Ông ta cầm điện thọai gọi cho Phó bí thư Thành ủy Vương Vĩnh Ninh.
- Alo, vị nào…
Rất nhanh, trong điện thoại truyền đến giọng nói nghiêm nghị của Vương Vĩnh Ninh.
- Chào Phó bí thư Vương, tôi là Triệu Thần Khánh, không làm phiền công việc của anh chứ.
Triệu Thần Khánh kính cẩn nói. Tuy là bà con xa nhưng địa vị Vương Vĩnh Ninh cao hơn anh ta nhiều, vì thế trước mặt Vương Vĩnh Ninh anh ta luôn cung kính khách khí.
- Tiểu Triệu à, có việc gì không?
Mặc dù trên thực tế Triệu Thần Khánh hơn Vương Vĩnh Ninh một tuổi,
nhưng Vương Vĩnh Ninh gọi một tiếng Tiểu Triệu, trong lòng ông ta không
có chút nào không vui.
Ở trong thể chế, cái gì cũng là giả,
chỉ có cấp bậc và địa vị là thật nhất. Người có cấp bậc, địa vị khác
nhau thì có khác biệt rất lớn, cho dù là thân thích thì cũng không thể
suồng sã, vượt ngưỡng, nếu không, người khác mặc dù không nói nhưng
trong lòng nhất định là không thoải mái.
- Phó bí thư Vương, có một việc tôi muốn báo cáo với anh, hôm nay Chủ tịch thành phố Hàn Đông đến thị sát công tác ở huyện Dao Sơn, chuyên môn thăm khu đất
trồng rau, vì trước đó chúng tôi không nhận được bất kỳ thông báo nào,
đồng thời về mặt quản lý khu đất trồng rau thực sự tồn tại những điểm
không như ý chúng tôi, Hàn Đông rất bất mãn về công tác của chúng tôi,
ngay gặp mặt cũng không gặp đã đi rồi, tôi lo…
- Lo gì chứ?
Vương Vĩnh Ninh trầm giọng, nói.
- Cái thời gian lo này lo nọ, chi bằng hãy làm tốt công việc của mình,
trong công việc có vấn đề, có sai sót là rất bình thường, mấu chốt là
thái độ làm việc của chúng ta, phát hiện vấn đề có chịu khó kịp thời sửa đổi hay không, chứ không phải nghĩ ngợi lung tung, đoán xem lãnh đạo sẽ làm gì sẽ xử lý thế nào.
- Đúng, đúng, tôi nhất định lập tức sửa đổi, làm tốt công việc về khu đất trồng rau.
Triệu Thần Khánh mặc dù vẫn mồ hôi đầy mặt, nhưng trong lòng đã tĩnh tâm hơn nhiều so với lúc trước.
Bởi vì anh ta nghe thấy chút đầu mối từ chính miệng Vương Vĩnh Ninh, có lẽ chỉ cần bây giờ mình làm tốt mọi công tác chuẩn bị, đến lúc đó vấn
đề cũng không đến nỗi lớn.
“Ừ, ngoài việc đất trồng rau,
những công việc khác cũng vậy, ngoài những vấn đề mà lãnh đạo nhìn thấy
phải nỗ lực sửa đổi ra, còn phải làm tốt công tác tự mình kiểm điểm, sửa đổi, tận lực đem công việc làm đến hoàn mỹ, chỉ cần làm tốt công việc,
lãnh đạo sẽ để mắt tới.”
Triệu Thần Khánh gật đầu khom lưng,
trong lòng hiểu rằng Vương Vĩnh Ninh như này là đang chỉ cho gã một
chiêu, để anh ta đem tất cả những gì nên che đậy thì che đậy lại, chỉ có như vậy, khi bên trên ra tay bản thân mới không có vấn đề gì lớn.
Có lời nói của Vương Vĩnh Ninh, Triệu Thần Khánh yên tâm hơn nhiều, sắc mặt cũng nhẹ nhõm hơn hẳn.
Sau khi về tới Huyện ủy, anh ta ngay lập tức triệu tập cuộc họp Hội
nghị thường vụ, đầu tiên tiến hành tổng kết tình hình về những vấn đề
quan trọng mà Hàn Đông trong khi thị sát đất trồng rau ở huyện Dao Sơn
đã phát hiện ra, chỉ ra những việc mà Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện
nhất định phải tăng cường quản lý, xây dựng một môi trường lành mạnh,
đồng thời phải lấy đó làm bài học, chú ý đến những vấn đề tương tự, các
hành vi lũng đoạn thị trường.
Ngay khi Huyện ủy Dao Sơn diễn
ra cuộc họp, Cục Công an thành phố Ninh Hải đã sắp xếp những nhân viên
điều tra giỏi đến huyện Dao Sơn điều tra, họ phân làm nhiều ngả, bắt đầu tiến hành công tác điều tra bí mật.
Sau khi nhận được chỉ
thị của Hàn Đông, Trợ lý Chủ tịch thành phố, Cục trưởng Cục Công an Lâm
Dũng vô cùng coi trọng công việc đầu tiên mà Hàn Đông giao phó, lập tức
triệu tập cuộc họp Đảng ủy cục tiến hành bố trí sắp xếp một cách chu đáo bí mật, thành lập đội chuyên án, nhân sự cũng rất nhanh được tập hợp
đông đủ. Lâm Dũng làm việc ở Cục Công an đã nhiều năm, nắm rõ Cục Công
an như lòng bàn tay, ngay cả Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy
Công an Trình Dũng cũng không chỉ huy được Cục Công an.
Mặt
khác, Cục Công an thành phố cũng từng nhận được thư tố cáo liên quan đến một số vấn đề ở huyện Dao Sơn, sau khi chỉnh lý xong, Lâm Dũng đem một
số tình hình về cơ bản có thể tin tưởng được tổng kết lại, sau đó gọi
điện cho Hàn Đông báo cáo chi tiết một hồi.
Sau khi nghe báo cáo của Lâm Dũng, Hàn Đông chỉ nghiêm khắc nói: “Điều tra kỹ lưỡng.”
Từ những việc tìm hiểu được ở huyện Dao Sơn khiến Hàn Đông đưa quyết
định, trước tiên không cần nói gì hết, thân là Chủ tịch thành phố, mặc
dù tạm thời không nắm được đại cục ở thành phố Ninh Hải, nhưng mình nắm
Cục Công an trong tay thì có thể để Cục Công an làm một số việc có ích
trước đã, tiến hành chỉnh đốn mạnh mẽ nhằm vào các hành vi gây rối thị
trường, để công tác trị an của toàn thành phố được nâng lên một bậc, như vậy cũng tốt.
Mấy ngày kế tiếp, Hàn Đông chiếu theo sự sắp
xếp của Vương Tĩnh, đi điều tra xem xét các huyện, khu vực, phần lớn là
đi thăm thực tế các cơ sở, tìm hiểu tình hình từ việc tiếp xúc với quần
chúng nhân dân ở cơ sở.
Mà cũng chính ở giai đoạn này, Cục
Công an thành phố Ninh Hải đã khởi động cuộc chiến chỉnh đốn môi trường
trị an toàn thành phố, trước tiên là mở màn ở huyện Dao Sơn, qua sắp xếp cẩn mật, điều tra kỹ lưỡng của Cục Công an, rất nhanh đã điều tra ra
một số thành phần bất chấp pháp luật gây rối ở huyện Dao Sơn, khiến dân
địa phương vỗ tay ăn mừng.
Đặc biệt là khi cái được gọi là
Dao Sơn tam hổ ở huyện Dao Sơn trong cùng 1 ngày bị Cục Công an thành
phố bắt giữ, ở huyện Dao Sơn thậm chí có người đốt pháo ăn mừng.
Đương nhiên, hành động của Cục Công an thành phố Ninh Hải không chỉ
giới hạn ở huyện Dao Sơn, ngoài ra một số quận huyện khác cũng gần như
đồng thời triển khai hành động. Để bổ sung về mặt thiếu nhân sự, Cục
Công an thành phố đã đặc biệt tuyển chọn một số cán bộ từ các huyện, khu vực, thông qua phương thức hành động chéo, triển khai đợt hành động
lớn.
Theo đà đi sâu triển khai hành động của Cục Công an thành phố, Thành ủy có một số người ngồi không yên.
Sáng sớm hôm nay, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tuyên giáo
Vương Đại Vĩ đã đến văn phòng của Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp, vẻ mặt
trầm trọng, nói:
- Bí thư Lam, hành động lần này của Cục Công an
có chút quá rồi, đã thu hút sự chú ý của giới truyền thông bên ngoài,
điều này có ảnh hưởng không tốt tới công việc của toàn thành phố, tôi
thấy không thể cứ như vậy hoài, nghe nói hành động của Cục Công an là sự sắp xếp của Chủ tịch thành phố Hàn, rốt cuộc hắn muốn làm gì, làm thế
này là phá hoại cục diện tốt đẹp của toàn thành phố chúng ta.