- Chủ tịch thành phố Hàn, nghe nói anh điều chỉnh một số công việc ở Ủy ban?
Hạ Kim Cường nói,
- Việc quan trọng như vậy sao lại không cho tôi biết một tiếng?
Hàn Đông ngạc nhiên, không ngờ Hạ Kim Cường nhanh chóng biết được công việc phân công điều chỉnh Phó chủ tịch thành phố, hơn nữa còn trực tiếp gọi
điện thoại qua hỏi tội.
Là chủ tịch thành phố, Hàn Đông mở cuộc
họp tiến hành phân công đối với Phó chủ tịch thành phố, điều này vốn dĩ
nằm trong phạm vi chức quyền của Hàn Đông.
Cũng có thể nói, điều chỉnh phân công chính là quyết định của tổ tập thể Đảng và chính phủ.
Hạ Kim Cường tuy là Bí thư Thành ủy, nhưng cũng không thể tùy tiện biết trước.
Dù sao đối với công việc tiến hành điều chỉnh Phó chủ tịch thành phố, không nhất định cần đến Ủy viên thường ủy.
Hàn Đông là nhân vật số một trong Ủy ban nhân dân thành phố, nếu chuyện gì
đều không thể làm chủ, cứ phải Ủy viên thường vụ quyết định, vậy một tí
quyền tự chủ cũng không có, vậy làm sao phát triển công việc chứ.
- Bí thư Hạ, Ủy ban nhân dân thành phố chỉ là tiến hành phân công đối với Phó chủ tịch thành phố, để tiện làm ra nhiều hiệu quả cao hơn.
Hàn Đông nói nhẹ nhàng, hắn biết Hạ Kim Cường gọi điện thoại đến, chính vì
muốn thể hiện quyền uy của Bí thư Thành ủy, tìm cơ hội nhúng tay vào
công việc của Ủy ban nhân dân thành phố, ngoài ra cũng vì muốn chống
lưng cho vài thân tín của y.
Tuy nhiên Hàn Đông cũng không nể
tình Hạ Kim Cường, dù sao Ủy ban nhân dân thành phố là địa bàn của Hàn
Đông, không thể để người khác nói khoác lác. Cho nên trong lúc trả lời
Hạ Kim Cường, Hàn Đông đặc biệt nhấn mạnh, đây là điều chỉnh do Ủy ban
nhân dân thành phố đưa ra, mà không phải hành vi của Hàn Đông.
Nghe được lời nói của Hàn Đông, sắc mặt của Hạ Kim Cường liền trầm xuống, nói:
- Chủ tịch Hàn, phân công các vị Phó chủ tịch thành phố, trước đây đều do hội nghị Thường ủy quyết định, chủ tịch Hàn muốn điều chỉnh, ít ra cũng nên nói trước và thương lượng với tôi.
Trong lòng Hàn Đông nghĩ tên này đã muốn cương với mình rồi, lập tức nói:
- Bí thư Hạ, chuyện này tôi biết làm thế nào, nếu cần đến điều chỉnh lớn, tôi sẽ triệu họp hội nghị Thường ủy.
Hạ Kim Cường không việc nên muốn tìm rắc rối cho mình, điều này khiến trong lòng Hàn Đông không thoải mái.
Hiện tại Hàn Đông đã nghĩ ra kế hoạch phát triển lớn cho thành phố Tân Châu, đúng lúc muốn chuẩn bị chiến đấu một trận, Hạ Kim Cường táy máy tay
chân khiến Hàn Đông vô cùng không thoải mái.
Nghe giọng điệu của Hàn Đông hơi lạnh nhạt, thậm chí có ý hơi bất mãn, trong lòng Hạ Kim Cường càng không tốt.
Hàn Đông quả thật không xem mình là Bí thư Thành ủy gì hết.
Từ trước đến nay, chỉ sợ hắn thực sự dám leo lên đầu của mình.
Tay giữ ống nghe hơi trầm lặng, Hạ Kim Cường không nói một câu, trực tiếp cúp máy điện thoại.
Thái độ của y rất tồi.
Tuy nhiên, hiện tại về cơ bản thì y đã trở mặt với Hàn Đông.
Tuy không hề công khai xung đột, nhưng hai người họ tự biết, mâu thuẫn giữa hai người, là không có cách nào hòa giải được.
Hàn Đông cười lạnh một cái, đặt điện thoại xuống.
- Chủ tịch Hàn, Bí thư Hạ quản quá nhiều chăng, Ủy ban nhân dân thành phố điều chỉnh công việc, y cũng muốn can thiệp, vậy cần đến Ủy ban chúng
ta để làm gì?
Phí Nguyệt Phi giận dữ nói.
Lúc Hàn Đông
nghe điện thoại, cô ta ngồi bên cạnh nghe thấy, đương nhiên hiểu được Hạ Kim Cường vì lần Hàn Đông điều chỉnh công việc mà hỏi tội, đương nhiên
cô ta đứng về phía Hàn Đông.
Hơn nữa lúc nãy Hàn Đông đã cho cô
ta một số lợi ích, hiện tại Hạ Kim Cường lại nhúng tay vào, điều này
không phải cũng trở mặt với cô ta sao?
Hàn Đông cười nhẹ nói:
- Chuyện của Ủy ban, chúng ta nên nắm bắt tốt, đây là trách nhiệm của chúng ta mà.
Ý trong câu nói đã rất rõ, chính là công việc của Ủy ban, không thể để người khác xen vào.
Nghe lời của Hàn Đông, trong lòng Phí Nguyệt Phi vô cùng vui vẻ, hiển nhiên
Hàn Đông sẽ đối đầu với Hạ Kim Cường, như vậy cái lợi của mình chắc chắn có thể giữ lại.
Cùng trò chuyện một hồi với Hàn Đông, Phí Nguyệt Phi liền quay về phòng làm việc.
Nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy niềm vui của cô ta, Hàn Đông hơi mỉm cười.
Xem ra đem Cục giáo dục giao cho cô ấy, lại cho cô ta phụ trách quỹ khuyến
học, chắc chắn có thể khiến cô ta vô cùng vui mừng, sau này làm việc
cũng sẽ nghiêm túc hơn.
Hoặc như vậy, Phí Nguyệt Phi sẽ một mực làm việc cho mình thôi.
Thật ra Hàn Đông cũng có thể đoán được suy nghĩ của Phí Nguyệt Phi, người đàn bà này vẫn còn chút dã tâm và theo đuổi.
Điều này cũng tốt, có người theo đuổi, đồng ý tự nguyện làm việc, hơn nữa khi làm việc, ắt hẳn không thể bỏ qua.
Lúc này Trương Tự Miễn gõ cửa vào, báo cáo là Tạ Thị Duy tới.
Hàn Đông nói khẽ:
- Mời chủ tịch Tạ vào.
Tạ Thị Duy đi vào, cũng chủ yếu muốn tiến thêm một bước cám ơn Hàn Đông,
ngoài ra báo cáo công việc công trình của đường Tân Giang.
Hiện giờ, trong lòng Tạ Thị Duy đã có chủ ý, sau này sẽ đi theo Hàn Đông.
Dù sao trong thể chế, đứng một phe là khó tránh khỏi, từ hiện tại mà xem,
đi theo Hàn Đông có không ít ích lợi, mình tại sao lại phải do dự chứ.
- Không tồi, Tạ Thị Duy hiện tại cũng xem như thật lòng dựa dẫm vào.
Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng.
Hàn Đông cũng tìm hiểu qua tên Tạ Thị Duy này, tổng thể mà nói, người này
vẫn còn khả năng nhất định, hơn nữa cũng không có khuyết điểm gì, người
như vậy Hàn Đông đương nhiên sẽ nhận.
- Hừ, chết tiệt.
Buổi trưa, Hạ Kim Cường quay về nhà, trong lòng vẫn không tốt.
- Chuyện gì vậy, ai khiến anh giận dữ thế.
Vợ của Hạ Kim Cường nhìn thấy dáng vẻ của anh ta, liền biết tâm trạng của anh ta không tốt.
Hạ Kim Cường phẫn nộ nói:
- Còn ai nữa? Đều là tên nhóc Hàn Đông tùy tiện điều chỉnh phân công công việc của Ủy ban, không ngờ ngay cả chào hỏi cũng không nói với anh một
tiếng, anh gọi qua hỏi, không ngờ hắn cãi lại, nói là sẽ có cách sắp
xếp.
- Tên nhóc này quá ngang tàng, ba, ba nhất định phải dạy dỗ hắn mới được.
Hạ Nhất Minh từ trong phòng đi ra, vẻ bất bình nói:
- Tên này còn có phụ nữ ở ngoài nữa chứ?
- Con nói gì?
Hạ Kim Cường kinh ngạc hướng về phía con trai.
- Hàn Đông cùng với cháu gái của Phí Nguyệt Phi có quan hệ, chính mắt con thấy.
Hạ Nhất Minh cắn răng nói.
Trong lòng Hạ Kim Cường đột nhiên nghĩ đến một cách tốt để đối phó với Hàn Đông, anh ta nói:
- Rốt cuộc là chuyện gì, con nói rõ cho ba biết nào.
Hạ Nhất Minh biết muốn dựa vào mình đối phó Hàn Đông, vẫn còn chưa được,
do đó liền nghĩ đến cách nói thị phi thêm dầu thêm lửa trước mặt ba - Hạ Kim Cường. Dù sao anh ta cũng biết ba mình và Hàn Đông đối đầu nhau,
trước đó Hạ Kim Cường thường xuyên tức giận trong nhà, đối tượng đều là
Hàn Đông. Cho nên y tin chắc, chỉ cần mình nói vài lần, cung cấp thêm
thông tin, ba nhất định sẽ nghĩ cách đối phó Hàn Đông.
Hiện tại nhìn thấy sắc mắt cẩn trọng của Hạ Kim Cường, trong lòng Hạ Nhất Minh liền hứng khởi, xem ra mình đoán chính xác.
Lập tức y liền dựng thêm vào mối quan hệ của Hàn Đông và Ngô Thu Khiết, lại nói Ngô Thu Khiết là do Phí Nguyệt Phi giới thiệu cho Hàn Đông.
Hạ Kim Cường tuy cũng biết con trai mình lúc nào cũng không có việc làm,
nhưng hiện tại nghe Hạ Nhất Minh nói, lại liên hệ đến việc Hàn Đông điều chỉnh công việc Ủy ban vào sáng nay, đem hệ thống giáo dục giao cho Phí Nguyệt Phi quản lý, hai bên rất khớp, trong lòng anh ta liền tin lời
con trai Hạ Nhất Minh.
- Hì hì, xem ra Hàn Đông cũng không thể phản kích lại rồi.
Trong lòng Hạ Kim Cường nghĩ.
- Nếu có thể có vài tấm hình, đến lúc đó tên nhóc này không thể nào chối luôn.
Tuy nhiên, trong lòng anh ta nghĩ vậy, vẻ mặt lại không có thay đổi, trợn mắt nói:
- Con đừng nói xằng bậy, chuyện gì đều phải có chứng cứ hết.
Hạ Nhất Minh mừng thầm trong lòng, y hiểu được ý của Hạ Kim Cường, chính là mình phải có được chứng cứ thật thì sau này mới nói.
- Hừ, lời con nói đương nhiên có chứng cứ rồi.
Hạ Nhất Minh nói, trong lòng nghĩ chỉ cần mình tìm người suốt ngày đi theo Ngô Thu Khiết, nhất định có thể chụp được hình hẹn hò của ả với Hàn
Đông, đến lúc đó giao cho ba, tất cả mọi chuyện đều giải quyết xong.
Hiện giờ Ngô Thu Khiết đã cắt đứt quan hệ với anh ta, điều này khiến trong
lòng Hạ Nhất Minh vô cùng phẫn nộ, do đó đã hạ quyết tâm phải cho cô ta
biết tay. Ngoài ra, đối với việc Hàn Đông đã thay đổi Ngô Thu Khiết,
trong lòng anh ta vẫn đau khổ, nếu có thể lật đổ Hàn Đông, cũng xem như
hả giận.
Hàn Đông đương nhiên không biết hai cha con Hạ Kim Cường lại dùng chiêu này để đối phó mình, tuy nhiên dù Hàn Đông biết cũng chỉ cười nhạt, vì giữa Hàn Đông và Ngô Thu Khiết căn bản không hề có liên
quan gì. Hàn Đông tổng cộng gặp qua Ngô Thu Khiếtt hai lần, một lần là
dùng cơm cùng với Phí Nguyệt Phi, một lần khác là lúc Hạ Nhất Minh giằng co với Ngô Thu Khiết. Hai người thậm chí ngay cả thời gian gặp mặt
riêng cũng không có, sao lại có thể xảy ra những chuyện khác.
Trên thực tế, Hàn Đông tuy không xác thực thông tin này, nhưng cũng biết tên Hạ Kim Cường tại Mục Mã sơn trang cũng không làm ra chuyện gì tốt lành.
Gần đây Mục Mã sơn trang lại càng thêm nổi, thậm chí còn lan truyền tin ở đây có tám đóa kim hoa.
Hơn nữa ban đầu Hàn Đông cùng với Chu Khải Kiệt từ thành phố Vinh Châu đến
gặp Hạ Kim Cường, Hạ Kim Cường đã sắp xếp hai người họ vui chơi tại Mục
Mã sơn trang.
Thậm chí Hàn Đông lần đầu tiên đến tìm Hạ Kim Cường giúp đỡ dưới sự giới thiệu của Chu Khải Kiệt, lúc này Hạ Kim Cường vẫn
còn là Phó giám đốc thường vụ của cục giao thông, y liền sắp xếp cho Hàn Đông đến nhà khách giao thông mát xa gì đó.
Có thể nói, ấn tượng đầu tiên, đã khiến Hàn Đông hơi đề phòng Hạ Kim Cường.
Thậm chí Hàn Đông từng nghĩ qua, nếu sau này Hạ Kim Cường làm mình giận dữ,
vậy thì cho cục công an thừa cơ hội, dẫn đến Mục Mã sơn trang của Hạ Kim Cường, cho y một trận bắt gian tại trận, xem y còn dám ngạo mạn không.
Đương nhiên, chiêu này Hàn Đông không dễ dàng sử dụng, dù sao quan trường đấu tranh, vẫn nên có một chút lễ nghĩa, tranh quá hung dữ, sẽ lưu lại ấn
tượng không tốt cho các đối phương.
Hàn Đông dần dần cảm nhận
được, tại Trung Hoa, muốn trở thành một trong những người đứng đầu, vậy
thì không chỉ làm được việc, hơn nữa còn phải dựng nên một hình tượng
tốt, đây chính là điều cẩn trọng. Nếu không, anh quá kích tiến, người
khác sẽ cho rằng anh không cẩn trọng, không chín chắc, như vậy rất có
thể ảnh hưởng đến tiền đồ của mình.
Thăng chức trong quan trường, chính là lịch sử chiến đấu không ngừng giữa người với người, nếu trong
lúc chiến đấu thủ đoạn quá kịch liệt, người khác cũng sẽ không thích.
Tóm lại một câu, muốn đấu, nhưng cũng phải đấu có chừng mực.
Trừ phi đối phương là phần tử không an phận do mọi người công nhận, nếu không thủ đoạn cũng không thể quá mức kịch liệt.
Hàn Đông và Hạ Kim Cường hiện tại có thể là cây kim so với lúa mạch, tranh
đấu rất kinh khủng, hơn nữa xem ý của Hạ Kim Cường, cũng không chịu được bị Hàn Đông chén ép.
Có thể đoán được, giữa Hàn Đông và Hạ Kim Cường, quan hệ sau này cũng sẽ càng khẩn trương hơn.
Hôm nay Hạ Kim Cường gọi điện thoại đến, bị Hàn Đông chống đối một phen,
nói chưa hết một câu liền cúp điện thoại, có thể thấy được lúc đó anh ta giận đến cỡ nào.
Nhưng dù Hàn Đông biết trước mối quan hệ giữa
mình và Hạ Kim Cường sẽ ngày càng đối lập, phức tạp, nhưng cũng không dễ dàng nghĩ đến việc thông qua chụp hình ở Mục Mã sơn trang để chỉnh lý
anh ta.
Buổi trưa, sau khi Hàn Đông đi làm, liền gọi điện cho Phó Bí thư Bành Y Vinh, trong điện thoại trò chuyện một hồi với anh ta, chủ yếu nói về suy nghĩ của mình về vùng than đá ở huyện Vũ An, sau đó Bành Y Vinh cũng nói lên suy nghĩ về mặt nhân sự.
- Tên Bành Y Vinh rất biết nắm lấy thời cơ.
Cúp máy điện thoại, Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng.
Hàn Đông gọi điện cho anh ta, chủ yếu muốn nắm lấy quyền chủ động của vụ
than đá, như vậy phải cần Bành Y Vinh ủng hộ cho mình trong hội thường
ủy.
Bành Y Vinh hiển nhiên cũng nhận được điểm này, cho nên anh ta liền thừa cơ nhắc đến vài yêu cầu.
Tuy nhiên, tổng thể mà nói Bành Y Vinh vẫn biết tiến thoái, không hề đưa ra yêu cầu quá đáng, chỉ là cần ba vị trí của Phó giám đốc, Hàn Đông đương nhiên rất nhanh chóng đã đồng ý.
Thứ sáu, mười giờ sáng, Hàn Đông đúng giờ đến phòng họp Thành ủy.
Mọi người đã có mặt đông đủ, Hàn Đông vừa bước vào, mọi người đều chào hỏi hắn.
Hàn Đông mỉm cười đáp lại, đi đến vị trí thứ hai và ngồi xuống.
Qua một lúc, Hạ Kim Cường liền nhanh chóng bước vào phòng họp.
Anh ta trầm mặt, lông mày hơi nhăn lại, dường như ai đã thiếu anh ta một đồng mà không trả.
Hàn Đông cười thầm trong lòng, hiểu được Hạ Kim Cường chắc chắn vẫn còn vì chuyện điều chỉnh phân công nhà nước.
- Hừ, chuyện của Ủy ban nhân dân, làm sao đến lượt Hạ Kim Cường ông khoa tay múa chân.
Hàn Đông cười lạnh trong lòng.
- Trưởng ban Thư ký, có mặt đông đủ chưa?
Hạ Kim Cường lành lạnh hỏi.
Trong lòng mọi người đều hiểu rõ, Trưởng ban Thư ký Hầu Hoa Đông, đã đứng
cùng phía với Hàn Đông, cho nên Hạ Kim Cường đối với Hầu Hoa Đông cũng
không khách sáo. Bên Thành ủy, có rất nhiều chuyện, Hạ Kim Cường đều
giao cho Phó thư ký Nhạc Gia An phụ trách. Nếu Hầu Hoa Đông không phải
ủy viên Thành ủy, cán bộ cấp Phó giám đốc, Hạ Kim Cường chỉ sợ sẽ khiến
cho Nhạc Gia An giành lấy vị trí.
Hầu Hoa Đông vẫn trầm mặt, nói:
- Đã đến đông đủ.
Hạ Kim Cường liền nói:
-Vậy được, bắt đầu cuộc họp, mọi người ắt hẳn đã biết, nhận được thông tin
chính xác, vùng than đá lớn nhất hiện nay của huyện Vũ An, lượng dự trữ
đạt đến bốn mươi tỷ tấn, hơn nữa đều là than không khói đạt chất lượng
cao, đối với chúng ta mà nói, là một tin tốt, buổi họp thường ủy hôm
nay, chính là muốn tiến hành bàn luận về việc sử dụng than đá của huyện
Vũ An. Than đá này, đối với thành phố Tân Châu của chúng ta mà nói, ý
nghĩa vô cùng quan trọng, do đó chúng ta nên quy hoạch toàn diện, thống
nhất lãnh đạo, sử dụng tốt nguồn tài nguyên, tranh thủ để trở thành trợ
lực mạnh nhất cho nền kinh tế của thành phố Tân Châu.
Hàn Đông nghe Hạ Kim Cường nói, hiểu được anh ta vẫn còn muốn nắm quyền sử dụng than đá.
Tuy nhiên Hàn Đông đã nghĩ rồi, chuyện này không thể để Hạ Kim Cường dựa theo ý của anh ta mà làm.
Dù sao đối với than đá của huyện Vũ An, trong lòng Hàn Đông đã có cách
tốt, hơn nữa hắn cũng rất tin vào bản thân, bởi vì cái gọi là việc nhân
đức không nhường ai, cho nên Hàn Đông tự nhiên giành lấy quyền chủ động, đây cũng chính là duyên cớ mà Hàn Đông nhắc với Bành Y Vinh.
Bành Y Vinh bởi vì gần nhất ở hội nghị thường vụ lần đầu tiên đã cùng Hạ Kim Cường tranh đầu một trận, cho nên trước mắt mà nói khả năng y cùng Hàn
Đông hợp tác khá lớn, bởi vậy Hàn Đông vừa liên hệ y, y liền không từ
chối, hai người rất nhanh đã thỏa thuận xong điều kiện hợp tác
Dù lần này chủ yếu thảo luận về than đá, nhưng lần xác nhận của cuộc họp
này, qua không lâu sau ắt hẳn lại mở thêm cuộc họp thường ủy, xác nhận
để sắp xếp nhân sự liên quan đến than đá.
Đến lúc đó, trao đổi của Bành Y Vinh và Hàn Đông, có thể thuận lợi hoàn thành rồi.
Bành Y Vinh đương nhiên hiểu rõ tình hình hiện giờ của thành phố Tân Châu,
tự nhiên sẽ hiểu được một mình mình, chỉ cần hợp tác với Hàn Đông hoặc
Hạ Kim Cường, mới có thể nhận được cái lợi nên có, hơn nữa còn không
được vội, chỉ có thể từng bước một mở rộng sức ảnh hưởng của mình.
Dựa theo gợi ý của Hạ Kim Cường, anh ta chuẩn bị thành lập một tổ lãnh đạo
vùng than đá tổng hợp, sẽ do anh ta tự đảm nhận chức tổ trưởng.
Hàn Đông hơi nhăn mày, trong lòng nghĩ Hạ Kim Cường hoàn toàn muốn mình
trần ra trận, vùng than đá tuy là công trình trọng đại, nhưng vẫn là
công việc thuộc Ủy ban nhân dân thành phố.
Đợi Hạ Kim Cường nói xong, Hàn Đông bèn nói:
- Tôi xin nói vài câu. Sau khi nhận được tin tức, Ủy ban nhân dân thành
phố đã mở cuộc họp thảo luận. Tổng kết lại vài điểm, chủ yếu là vây
quanh than đá huyện Vũ An, tiến hành sử dụng tổng hợp, thực hiện công
nghiệp xanh. Thứ hai là tăng cường lãnh đạo, do Ủy ban đứng đầu, công
việc cụ thể do huyện Vũ An chấp hành...
Cách nói của Hàn Đông, tự nhiên là đem chuyện than đá, hoàn toàn quy hoạch trong phạm vi của Ủy ban
Hạ Kim Cường nghe vậy, liền chau mày nhiều hơn.
Anh ta biết Hàn Đông chắc chắn sẽ không dễ dàng từ bỏ quyền mở cửa vùng than đá.
Chỉ là anh ta cũng nghĩ qua, bản thân lấy cớ coi trọng để đảm nhận tổ
trưởng tổ lãnh đạo, để Hàn Đông đảm nhận Tổ phó, điều này căn bản không
hề bỏ qua Hàn Đông, nói vậy thái độ của Hàn Đông cũng không kiên quyết
được nhiều. Ngoài ra anh ta chuẩn bị sẽ kéo thêm vài ủy viên vào, thậm
chí là Bành Y Vinh cũng kéo vào, như vậy, khả năng phản đối của mọi
người tương đối ít.
Nhưng anh ta không thể ngờ Hàn Đông thẳng thắn đến nỗi đưa ra ý kiến bất đồng.
- Tên nhóc này, xem ra đã quyết tâm muốn trở mặt với mình rồi.
Hạ Kim Cường phẫn nộ trong lòng, sắc mặt trở nên khó xem hơn.
Sau khi Hàn Đông đưa ra những ý kiến khác, Bành Y Vinh cũng thẳng thắn đưa ra cách nghĩ của mình.
Anh ta kế thừa phong cách dám nói dám làm trong hôi nghị thường vụ lần đầu , nói chuyện không hề khách sáo.
Anh ta nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến của chủ tịch thành phố Hàn, dù sao với công việc
phát triển kinh tế, là trách nhiệm chính của Ủy ban, còn Thành ủy chủ
yếu nắm bắt tốt phương hướng từ phía khách quan, đồng thời sắp xếp tốt
nhân sự là được. Bí thư Hạ là nhân vật số một, hoàn toàn không cần đích
thân đảm nhận chức Tổ trưởng.
Vẻ mặt của Hạ Kim Cường dường như
liền chuyển màu xanh, anh ta hận đến nỗi muốn tát tên nhóc Bành Y Vinh
một cái. Lời của tên này quá thẳng thắn, khiến trong lòng anh ta không
thoải mái.
- Nếu mình có thể nắm quyền nhân sự, mình còn giành quyền điều khiển mở cửa vùng than đá làm gì?
Hạ Kim Cường phẫn nộ nghĩ,
- Tên Bành Y Vinh này, y là Phó Bí thư, không ngờ lại cấu kết với Hàn Đông, đúng là chết tiệt.
Phó Bí thư quản lý Đảng và quần chúng, cùng Trưởng ban tổ chức cán bộ đều
không phải người nhà, cộng thêm lại không được nắm quyền đại đa số Ủy
viên, chức Bí thư Thành ủy của Hạ Kim Cường xem ra rất bức bối, muốn làm chuyện gì đều không thể hoàn toàn dựa theo ý của mình để làm.
Sau khi Bành Y Vinh nói xong, các Ủy viên khác cũng lần lượt nói.
Tuy nhiên mọi người cũng hiểu, một khi Bành Y Vinh đứng ra ủng hộ Hàn Đông, đại cục xem như đã được định sẵn.
Dù sao bản thân Hàn Đông đã nắm được sáu phiếu ủy viên, cộng thêm một
phiếu của Bành Y Vinh, như vậy đã nắm được bảy phiếu, đã vượt qua một
nửa trong số mười ba ủy viên rồi.
Trong tình hình như vậy, trừ phi Hạ Kim Cường không chú ý đến thái độ của ủy viên, mà ngang tàng kiên trì ý kiến của mình thôi.
Tuy nhiên, mọi người cũng biết, Hạ Kim Cường mới vừa nhậm chức chưa lâu, cũng không có khả năng lớn như vậy.
Mọi người nói xong, phòng họp đột nhiên yên lặng hẳn.
Mọi người đều làm chuyện riêng của mình, có người cầm bút trong tay viết gì đó vào quyển sổ, có người cầm tách trà không ngừng xoay, dường như đây
là hành động nhiều ý nghĩa, còn có người nhìn vào bàn làm việc phía
trước mình, giống như đã khắc hoa trên đó.
Lúc này sắc mặt của Hạ Kim Cường thay đổi, trong lòng anh ta vô cùng phẫn nộ.
Mỗi lần mở hội nghị thường vụ, bản thân luôn không thể khống chế cục thế,
dù thân phận là Bí thư Thành ủy, trong lòng anh ta cũng rất giận.
- Khi là Chủ tịch thành phố, bản thân bị áp bức, hiện giờ là Bí thư Thành ủy, không ngờ vẫn như vậy, ngày tháng như vậy quá phẫn nộ rồi.
Trong lòng Hạ Kim Cường buồn bực nghĩ ngợi.
- Được rồi, nếu đã như vậy, việc mở cửa vùng than đá, sẽ do Ủy ban nhân dân thành phố phụ trách.
Hạ Kim Cường nói.
Hội nghị thường vụ như vậy, anh ta thậm chí giận quá, rất muốn đứng lên bỏ đi, tuy nhiên anh ta vẫn kiềm chế lại được.
Dù sao anh ta là Bí thư Thành ủy, nếu anh ta làm như vậy, uy tín của anh ta sẽ như thế nào.
- Hừ, tên nhóc Hàn Đông này không ngờ dám ép mình, vậy thì đừng trách ta
không khách sáo, đợi Nhất Minh lấy được chứng cứ, ta sẽ cho hắn thân bại danh liệt.
Hạ Kim Cường giận dữ nói trong lòng.
Vốn dĩ
anh ta cũng không muốn dùng thủ đoạn này đối phó Hàn Đông, tuy nhiên
hiện tại ngày tháng của anh ta thật sự vất vả, do đó bèn hạ quyết tâm,
phải thông qua thủ đoạn này để đối phó Hàn Đông. Nếu Hàn Đông gây ra tin đồn nào, hắn chắc chắn không thể tiếp tục ở lại làm việc tại thành phố
Tân Châu, như thế dù đổi ai đến, ngày tháng của Hạ Kim Cường cũng dễ qua hơn.
Tiếp theo, mọi người lại thảo luận đến những việc liên quan dến khai thác than đá.
Chẳng qua, lúc nãy đã mang việc này giao cho Ủy ban nhân dân thành phố chấp hành, cho nên mọi người cũng không nói nhiều.
Đặc biệt là nhóm người của Hạ Kim Cường, một chút tâm tư cũng không có, họ
biết được Hàn Đông lại ôm chuyện này trong tay, vậy không có khả năng để họ nhận được lợi ích nào hết.
- Cái này đúng là công trình thành tích cực lớn. Hơn nữa lợi ích quá nhiều, không ngờ Hàn Đông muốn chiếm
hết toàn bộ, quả thật rất quá đáng.
Một số người nghĩ thầm trong lòng.
Dựa theo yêu cầu của hội nghị thường vụ, bắt đầu từ bây giờ, huyện Vũ An sẽ không phê duyệt quyền khai quặng mỏ, thậm chí những mỏ than đang sở hữu quyền buôn bán, cũng phải lần lượt ngưng lại. Dù sao thành phố Tân Châu muốn tổng hợp lại mỏ than của huyện Vũ An, nếu lưu lại những mỏ than
nhỏ, ngược lại sẽ gây ra phiền phức.
Sau cuộc họp, văn kiện Thành ủy được đưa ra, huyện Vũ An bắt đầu hành động đóng cửa các mỏ than nhỏ.
…
- Chủ tịch Hàn, ngày mốt là nghi thức ký tên quỹ hỗ trợ học bổng Thịnh Thế, tôi muốn mời ngài đến chủ trì.
Phí Nguyệt Phi đến văn phòng làm việc của Hàn Đông nói.
Tình hình của hội nghị thường vụ Thành ủy, trên cơ bản mọi người đều hiểu,
hiện tại Hàn Đông đang nắm quyền chủ động khai thác mỏ than của huyện Vũ An, trong lòng nhiều người liền phân tâm, nghĩ đến nếu như được Hàn
Đông xem trọng, tham gia vào việc này, như vậy tiền đồ sau này của mình
sẽ tích lũy được một số thành tích cực lớn.
Dù sao mọi người đều
nhìn thấy sức hút làm việc của Hàn Đông. Trước đây thành phố Tân Châu
cái gì cũng không có, Hàn Đông có thể dựng lên một ngành kinh doanh
thành phố có tiếng, hiện giờ có thêm vùng than đá này, chắc chắn động
tác Hàn Đông sẽ thực hiện lớn hơn.
Đương nhiên, Phí Nguyệt Phi không nghĩ đến việc tham gia vào công việc than đá này.
Cô ta cũng biết không nên vội, thành tích từ từ tích lũy cũng được.
Hiện tại chỉ cần nắm giữ Hàn Đông, dựa theo lời căn dặn của hắn mà làm là được.
Lần này tập đoàn Thịnh Thế thành lập quỹ hỗ trợ học bổng Thịnh Thế, còn là
Hàn Đông giao cho cô ta, đương nhiên cô ta sẽ dành cơ hội ra mặt này cho Hàn Đông. Ngoài ra, đến lúc đó mình cùng Hàn Đông cùng tham gia vào
nghi thức ký tên, cũng có thể tuyên truyền với thế giới bên ngoài, quan
hệ giữa mình và Hàn Đông thân thíết như vậy.
Theo cô ta, Hàn Đông tuy là Chủ tịch, không phải Bí thư Thành ủy, nhưng so với tên Bí thư
Thành ủy Hạ Kim Cường thì có nhiều tiềm lực phát triển hơn.
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Ừm, cũng được, đến lúc đó tôi sẽ tham gia.
Trong nghi thức ký tên, đài truyền hình thành phố Tân Châu, nhật báo Tân Châu cũng đến để truyền hình trực tiếp.
Ngoài ra tập đoàn Thịnh Thế còn mời đài truyền hình tỉnh, báo tỉnh đến phỏng vấn chuyện này.
Hàn Đông nhìn thấy cảnh này, trong lòng nghĩ tập đoàn Thịnh Thế cũng dự tính chuẩn bị thông qua việc này để làm quảng cáo.
Trong lúc ra về, Hàn Đông đặc biệt nhắc đến việc hỗ trợ và xem trọng sự
nghiệp ngành giáo dục của Phạm Đồng Huy đối với thành phố Tân Châu, lại
bày tỏ cám ơn đối với tập đoàn Thịnh Thế, đồng thời bày tỏ Ủy ban nhân
dân thành phố nhất định sẽ dùng tốt số học bổng, đưa ra cung cấp cần
thiết cho học sinh nghèo của thành phố Tân Châu, đồng thời hứa hẹn sẽ
thông báo kế hoạch viện trợ tương ứng nhanh nhất, chấp nhận để công
chúng kiểm nghiệm và giám sát.
Chuyện này, Hàn Đông trước đó đã
nghĩ ra, dù sao muốn dụng tâm đảm bảo cho phạm vi viện trở này, ngoài
bản thân phải giám sát tốt, còn phải nhận được dân chúng chấp nhận và
truyền thông giám sát, để quỹ hỗ trợ này được vận hành công khai, vấn đề xảy ra cũng sẽ ít đi.
- Ha ha, xem ra tên Hàn Đông này đúng là một lòng làm việc đây
Phương Thế Nguyên cười híp mắt khi nghe Hàn Đông nói, tự nói thầm trong lòng,
- Hắn trẻ tuổi như vậy, sức thu hút lại không nhỏ, hơn nữa có thể kiềm
chế được cám dỗ, kiên trì quan điểm của bản thân, vô cùng tuyệt, quả
nhiên là nhân vật nổi tiếng, xem ra sau này mình phải dùng cách khác để
đối phó hắn, tuy nhiên hiện tại cũng xem như có được cái căn bản tốt,
quỹ hỗ trợ học bổng này, xem như là mức đầu tư thứ nhất, hì hì, tin chắc trong lòng Hàn Đông sẽ biết rõ hơn.