- Những chiếc xe phía dưới kia là thế nào đây?
Hạ Kim Cường sầm mặt hỏi Chu Kiệt Trác.
Vừa nãy ông ta nhìn ra bên ngoài cửa sổ, thấy hàng loạt những chiếc xe hơi
sang trọng đỗ ở dưới sân của Ủy ban thành phố, trong đó phần lớn là xe
đua. Xem màu sắc bề ngoài của những chiếc xe này, liền biết được đây
tuyệt đối là xe tốt, vì vậy trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
Chu Kiệt Trác đứng lên nói:
- Bí thư, để tôi đi xem thế nào.
Ông ta gọi điện cho bảo vệ hỏi, rất nhanh liền quay vào báo cáo:
- Bí thư, bảo vệ nói những chiếc xe này là của những vị khách mà Chủ tịch thành phố Hàn mời tới thành phố khảo sát đầu tư.
- Tôi biết rồi.
Hạ Kim Cường trầm mặt nói. Bây giờ đối với mọi thứ thuộc về Hàn Đông, tận đáy lòng ông ta luôn cảm thấy khó chịu.
Mà hiện tại, Hàn Đông lại có thể mời tới ngần đấy người đến đây, càng khiến cho Hạ Kim Cường buồn bực.
Trong lòng bực bội, Hạ Kim Cường gọi điện cho ông chủ của Mục Mã Sơn Trang,
bảo ông ta sắp xếp một chút, sau giờ làm việc Hạ Kim Cường sẽ tới đó.
Mục Mã Sơn Trang là cứ điểm trọng yếu nhất của Hạ Kim Cường. Ở đấy ông ta
có phòng riêng, lại có hai chị em sinh đôi phục vụ tận tình, cứ như chốn an lạc.
Hạ Kim Cường vốn rất có tiếng nói. Giờ đây làm việc ở thành phố Tân Châu hết sức buồn bực, tự nhiên không tự thoát ra được.
Đối với bà vợ luống tuổi ở nhà, ông ta không có bao nhiêu hứng thú, hơn nữa bà ta cũng không dám quản việc của chồng.
- Thế nào, Hàn Đông, những người mà tôi đưa tới không tệ đấy chứ.
Lộ Lợi Dương cười nói với Hàn Đông.
Hàn Đông vui vẻ nói:
- Cám ơn anh Lộ, tối nay tôi nhất định phải mời mọi người vài ly.
Lộ Lợi Dương nói:
- Bọn họ đều là những người làm việc thực tế, đợi lát nữa tôi sẽ giới thiệu cho anh vài người anh em.
Hàn Đông biết, những người trẻ tuổi đi cùng Lộ Lợi Dương, về cơ bản đều là
những người có thân thế. Họ tập trung lại như vậy, quả là một thế lực
không nhỏ. Tuy họ đều làm kinh doanh, nhưng thế lực đằng sau họ, có lẽ
không nhỏ.
Hơn nữa họ lại là những người đã được Lộ Lợi Dương
chọn lựa, đoán chừng cũng không phải dạng người ham chơi quá, vì vậy Hàn Đông tràn đầy kì vọng.
Chỉ cần những người này đúng như lời anh ta nói, thì Hàn Đông cũng bằng lòng hợp tác, giao lưu với bọn họ.
Tuy rằng sau lưng bọn họ có thể là những thế lực khác nhau, nhưng trên những phương diện nhất định đều có lợi ích chung.
“Tay Lộ Lợi Dương này, quả thực là có chút bản lĩnh. Không ngờ có thể liên lạc với nhiều người như vậy.” Hàn Đông nghĩ thầm.
Đối với những người mà Lộ Lợi Dương đưa tới, Hàn Đông coi trọng nhất chính
là người của Tập đoàn Thủ Cương và Tập đoàn Hoa Điện. Nếu như có thể nắm được hai tập đoàn này, thì bây giờ Ủy ban nhân dân thành phố có muốn
làm việc gì lớn thì cũng có đầu mối rồi.
Vì thế, sau khi hội nghị kết thúc, Hàn Đông liền cho gọi Tần Bạch Thần tới, cùng mọi người đi ăn cơm.
Lúc ăn cơm, những vị khách tới cùng Lộ Lợi Dương luân phiên đến chúc rượu
Hàn Đông. Còn Lộ Lợi Dương thì ngồi bên cạnh hắn làm công tác giới
thiệu, để Hàn Đông hiểu rõ thêm về từng người một, biết được người đứng
sau lưng họ là ai.
Thẩm Tòng Phi hết sức phấn khởi. Anh ta vốn đã thanh lọc, chỉnh lý mọi tư liệu cơ bản của các xí nghiệp gang thép quan trọng trên toàn quốc một lượt, chuẩn bị hai ngày nữa sẽ đưa người đi
một chuyến, hy vọng có thể nhanh chóng lập nên liên doanh than thép.
Không ngờ bạn của Hàn Đông lại dẫn theo người đại diện của Tập đoàn Thủ
Cương tới đây, với lại xem ý tứ của bọn họ có vẻ như rất có thành ý đầu
tư tại thành phố Tân Châu. Việc này quả là giúp anh ta bớt đi rất nhiều
công sức mà.
Phó chủ tịch thành phố Tần Bạch Thần cũng vô cùng
phấn khởi. Hàn Đông phân cho anh ta quản lý thủy điện, là có ý để anh ta quản lý việc khai thác thác thủy điện của thành phố Tân Châu. Có điều
thành phố tạm thời tập trung cho việc khai thác mỏ than huyện Vũ An,
trong một lúc không thể dồn tâm sức tập trung cho thủy điện. Thứ nữa
tiền đầu tư cho khai thác thủy điện là rất lớn, đừng nói là thành phố,
ngay đến tỉnh cũng không có nhiều tiền đến vậy. Chỉ có Bộ Thủy lợi hoặc
một số tập đoàn điện lực lớn ra mặt mới có thể triển khai dự án.
Mà lúc trước Hàn Đông cũng từng nói qua, bảo Tần Bạch Thần chuẩn bị trước, đợi hắn bận xong thời gian này rồi sẽ đưa y cùng đi một chuyến, xem xem có thể tìm được nhà đầu tư không. Tần Bạch Thần vốn cho rằng còn phải
đợi một thời gian nữa, không ngờ lần này bạn của Hàn Đông lại đưa người
của Tập đoàn Hoa Điện tới, xem ra công tác khai thác thủy điện đã có chỗ trông cậy rồi.
Tối hôm nay Hàn Đông là người chỉ huy. Không những được mọi người chúc rượu, mà hắn còn chủ động chúc rượu từng người một.
Suy cho cùng bọn bọ cũng là đến cổ động cho hắn. Vì thế Hàn Đông cũng phải nể mặt họ vài phần.
Sáng ngày thứ hai, Hàn Đông đã có sắp xếp, Tần Bạch Thần phụ trách tiếp đón
người của Tập đoàn Hoa Điện, Thẩm Tòng Phi, Hoàng Văn Vận và Hàn Đông
cùng dẫn theo những người khác tiến thẳng đến huyện Vũ An.
Cùng ngồi một xe với Hàn Đông, ngoại trừ Lộ Lợi Dương ra còn có Giám đốc ban đầu tư của Tập đoàn Thủ Cương Trịnh Kim Tư.
Còn Phó giám đốc ban đầu tư của Tập đoàn Thủ Cương thì do Thẩm Tòng Phi phụ trách.
Ở trên xe, Hàn Đông giới thiệu với Trịnh Kim Tư về tình hình mỏ than
huyện Vũ An và kế hoạch của Ủy ban nhân dân thành phố Tân Châu.
Trịnh Kim Tư mỉm cười, nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn, lần này tôi đi cùng với Tổng giám đốc Lộ tới
thành phố Tân Châu, trước khi đến Tổng giám đốc Vương của tập đoàn chúng tôi đặc biệt dặn dò, yêu cầu chúng tôi khảo sát cho cẩn thận. Nếu như
không phải vì quá bận, thì lần này Tổng giám đốc Vương cũng đích thân
đến ạ.
Lộ Lợi Dương cười, nói:
- Đúng vậy, Tổng
giám đốc Vương là bạn tốt lắm. Ông ta vừa nghe tôi giới thiệu tình hình ở đây, liền bày tỏ muốn đến để khảo sát. Nhưng công việc bận rộn, nên lần này cho anh Trịnh đây đến. Tập đoàn gang thép những năm gần đây phát
triển mạnh mẽ, đang tiến hành kế hoạch mở rộng toàn diện. Lần này mỏ
than huyện Vũ An xuất hiện thật là đúng lúc.
Hàn Đông cười ha ha, nói:
- Xem ra vận may của tôi khá tốt.
Theo như lời của Lộ Lợi Dương, Hàn Đông hiểu ra một việc. Lần này Tập đoàn
Thủ Cương đến đầu tư, về cơ bản không có vấn đề gì lớn. Hơn nữa, Tổng
giám đốc Vương của tập đoàn này lại có quan hệ khá tốt với Lộ Lợi Dương.
Tập đoàn gang thép là doanh nghiệp lớn nhà nước, vị trí lãnh đạo là cán bộ
cấp Thứ trưởng. Nếu Lộ Lợi Dương không phải là cháu trai của Lộ Bác
Thạch, e rằng vị Tổng giám đốc Vương kia sẽ không nể mặt y như thế.
Trên thực tế, Lộ Lợi Dương cũng hiểu được, Tổng giám đốc của Tập đoàn gang
thép Vương Chí Song đang xin được cho xuống địa phương làm, hy vọng có
thể đến nhậm chức tại địa phương. Như vậy tự nhiên cần phải có người đề
bạt mới được. Mà ông ta đã lo xong cửa quan hệ với Lộ Bác Thạch, đoán
chừng vấn đề không lớn nên đối với Lộ Lợi Dương vô cùng khách khí. Hơn
nữa thông qua Lộ Lợi Dương, ông ta biết được thân phận của Hàn Đông nên
càng không từ chối.
Lãnh đạo của huyện Vũ An đương nhiên dốc toàn lực lượng ra nghênh đón Hàn Đông. Hàn Đông cho giữ lại vài người chủ
chốt, sau đó trực tiếp nghe bọn họ báo cáo tình hình.
Trịnh Kim Tư thoạt nhìn rất giống như đến để khảo sát, vừa nghe vừa cầm bút ghi chép vào sổ một cách cẩn thận.
Sau khi Hàn Đông bày tỏ ý kiến, Trịnh Kim Tư cũng đề cập đến hai điểm. Cho
rằng mỏ than Vũ An có trữ lượng lớn, chất lượng tốt. Tiến hành liên
doanh giữa gang thép và than đá là rất có triển vọng. Đương nhiên tình
hình cụ thể cần phải đợi anh ta quay về báo cáo cho tập đoàn, sau đó mới có thể xác định.
Hàn Đông đương nhiên không yêu cầu Trịnh Kim Tư đưa ra quyết định ngay lúc này, thêm nữa một việc lớn như vậy cũng
không đến lượt anh ta quyết định. Có điều hiện nay đối với việc Tập đoàn Thủ Cương đầu tư vào thành phố Tân Châu, trong lòng hắn đã nắm vài phần chắc chắn nên không cần vội vàng chút nào.
Lộ Lợi Dương cùng với những người đi cùng ở lại thành phố Tân Châu ba ngày. Trong thời gian
ấy, Hàn Đông đã tương đối quen thuộc với bọn họ.
Những người này
tới đây lần này, thực tế là muốn đến xem tình hình, nhân tiện muốn lưu
lại ấn tượng với Hàn Đông, có lợi cho việc kết giao sau này.
Về
việc đầu tư của họ ở thành phố Tân Châu, kì thực với thân phận của Hàn
Đông, cộng thêm nể mặt Lộ Lợi Dương, cho dù bọn họ không đến thì những
công ty mà họ khống chế cũng sẽ đến đầu tư.
Những thành phần con
ông cháu cha này dựa vào đủ loại mối quan hệ gia đình, trong tay cũng
khống chế không ít tài nguyên, hơn nữa lần này cũng rất có thành ý.
Bởi vậy, lượng đầu tư mà họ đem đến lần này tổng cộng hơn 1.3 tỷ, gồm có
chín công ty, trong đó có vài người khống chế hai, ba công ty cùng một
lúc.
Nhìn từ điểm này, lần này những người mà Lộ Lợi Dương đưa đến quả là rất có thành ý đầu tư.
Nhưng Tập đoàn Thủ Cương và Tập đoàn Hoa Điện tạm thời chưa xác định mức đầu
tư cụ thể. Dù sao một khi họ đã đầu tư, thì con số không còn là vài chục triệu hoặc vài trăm triệu. Hơn nữa trình tự phải làm cũng rất nhiều.
- Chủ tịch thành phố Hàn, lần này bạn bè của anh trong một lúc đem đến
hàng tỷ vốn đầu tư. Cứ như vậy khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên
gần như có thể thành lập rồi. Nếu như Tập đoàn gang thép quyết định đầu
tư, nếu chúng ta lại đi xin cấp phép cấp Phó giám đốc sở thì trên tỉnh
có lẽ cũng sẽ đồng ý.
Hoàng Văn Vận vui vẻ nói.
Thẩm Tòng Phi cũng ngồi ở bên cạnh cười. Anh ta biết, việc Tập đoàn gang thép đầu tư không có vấn đề gì lớn.
Hàn Đông nói:
- Đây là chuyện tốt. Tuy nhiên những công ty này đều có bối cảnh khác
nhau. Tôi cũng đang đánh tiếng với bọn họ, hết thảy đều xử lí theo quy
củ. Đến lúc đó thành phố cũng phải quản lý tốt, nhất định phải tuân theo tôn chỉ của Khu công nghiệp Trường Giang Nguyên để quy hoạch các xí
nghiệp. Phía Cục Bảo vệ môi trường cũng cần phải tăng cường giám sát,
không được để đến khi mất bò mới lo làm chuồng, bảo đảm duy trì liên tục phát triển.
Đang nói, điện thoại của Hàn Đông báo có cuộc gọi tới. Chỉ nghe thấy một giọng nói ủ dột, nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn có phải không? Xin chào, tôi là Dương Huy Thần, thuộc Cục Công nghiệp than đá của tỉnh.
Hàn Đông hơi ngẩn ra, nói:
- Thì ra là Cục trưởng Dương, xin chào, không biết Cục trưởng Dương có chỉ đạo gì không?
Bởi vì Tần Vĩ Quân, Hàn Đông có hỏi thăm một chút tình hình của Cục Công
nghiệp than đá tỉnh. Biết được Tần Vĩ Quân chỉ là Phó cục trưởng thường
trực, còn Dương Huy Thần này mới là Cục trưởng, chỉ có điều hình như đã
bị Tần Vĩ Quân chèn ép rồi. Cũng không biết ông ta gọi điện là vì việc
gì.
- Chủ tịch thành phố Hàn, là thế này, Phó cục trưởng Tần của
Cục chúng tôi làm đội trưởng, nhờ sự quan tâm của Phó chủ tịch tỉnh Lý
thành lập Công ty đầu tư khai thác mỏ than Vũ An, chuyên phụ trách việc
khai thác mỏ than huyện Vũ An.
Hàn Đông không khỏi nhíu mày, điềm nhiên nói:
- Là vậy à. Tình hình cụ thể thành phố Tân Châu vẫn còn chưa biết cơ.
Dương Huy Thần cười ha ha, nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn có lẽ đã hiểu lầm rồi, tôi không phải là lấy danh nghĩa của tỉnh cục nói với anh chuyện này….
Hàn Đông vừa nghe, liền hiểu được ý tứ của Dương Huy Thần. Anh ta là lấy
danh nghĩa cá nhân để chào hỏi mình, để mình có thời gian chuẩn bị cho
sự việc này.