Tối thứ sáu cùng Lữ Nam Phương, Ngưu Chí Không hát hò, sau đó lại đi ra ngoài ăn khuya, lại uống chút rượu.
Sáng hôm sau Hàn Đông ngủ thẳng một lèo đến mười giờ rưỡi mới rời khỏi
giường, đứng lên rửa mặt, sau đó gọi điện cho Hồng Tiến Phong, Tôn Hải
Quần và Trần Dân Tuyển, hẹn bọn họ buổi trưa cùng nhau ăn cơm.
Hồng Tiến Phong là Phó trưởng ban thư ký Ủy ban tỉnh, cán bộ cấp Giám
đốc sở, còn Tôn Hải Quần là Phó giám đốc sở Công an, đó cũng là nắm
trong tay thực quyền. Trần Dân Tuyển bây giờ là Phó cục trưởng phòng Cán bộ Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, tuy rằng cấp bậc thấp nhất, nhưng anh ta đang ở tuổi trung niên, phát triển lực lượng hậu bị cũng rất lớn.
Sở dĩ đưa Trần Dân Tuyển đến cùng một chỗ, Hàn Đông cũng là xây dựng
mạng lưới quan hệ cho Trần Dân Tuyển, như vậy công tác ở tỉnh của hắn sẽ đi lên, cũng có nhiều thuận lợi.
Hàn Đông mời khách
đến một gian phòng ở Sư Tử lầu, Trần Dân Tuyển đến đầu tiên, anh ta là
cán bộ công tác ở Ban tổ chức Tỉnh ủy một thời gian ngắn, người lộ ra vẻ trầm ổn, biết được Hàn Đông mời được Hồng Tiến Phong và Tôn Hải Quần,
anh ta vô cùng hứng thú.
Không bao lâu Tôn Hải Quần cũng tới, anh ta vừa vào cửa nhân tiện nói:
- Hàn Đông cậu lâu không tìm chúng tôi uống rượu, hôm nay có gì vui vậy?
Hàn Đông cười nói:
- Không có việc gì không thể tìm anh Tôn uống rượu sao?
- Ha ha, thật ra tôi hy vọng cậu thường xuyên tìm tôi uống rượu, tuy nhiên cậu là người rất bận rộn
Tôn Hải Quần nói.
Hồng Tiến Phong lúc này cũng tới rồi, trên mặt anh ta tràn đầy nụ cười, đảm nhiệm Phó trưởng ban thư ký ở Ủy ban nhân dân tỉnh, lại được Phó
chủ tịch thường trực tỉnh Phạm Đồng Huy tin tưởng, cùng phục sự Phạm
Đồng Huy, cấp bậc cũng được đề bạt là cấp giám đốc sở rồi, so với trước
đây ở Vinh Châu đảm nhiệm Trưởng ban thư ký Thành ủy, quả thực là cách
biệt một trời. Mà qua lần đó, đều không cắt đứt quan hệ với Hàn Đông,
nếu không phải Hàn Đông giúp đỡ ông ta, hiện tại không biết ông ta giờ
đang dưỡng lão ở địa phương nào, dù sao một triều vua một triều thần,
Đàm Ngưng Hào đến Vinh Châu đảm nhiệm Bí thư Thành ủy, nhất định sẽ
không dễ dàng tha thứ cho Trưởng ban thư ký Thành ủy không một lòng với
mình.
Mấy người cơm nước xong xuôi, lại đi uống trà,
Tôn Hải Quần đề xuất buổi tối mời Hàn Đông ăn cơm, tuy nhiên bị Hàn Đông từ chối.
- Hai ngày nay tôi có chút việc, hôm nào sẽ lại gặp nhau.
Hàn Đông cười nói,
- Chúng tôi là cán bộ cơ sở đến tỉnh, cần phải thăm hỏi rất nhiều cửa ngõ.
Tôn Hải Quần nói:
- Hàn Đông cậu nói như vậy là không thật rồi, cậu là cán bộ trẻ tuổi
thực quyền cấp Phó giám đốc sở toàn tỉnh Tây Xuyên, thậm chí toàn nước
Trung Hoa, cậu là lãnh đạo Thành Ủy, đây mới thực sự là lãnh đạo. Tuy
nhiên cậu công vụ bề bộn, vậy danh đợi lần sau tụ họp vậy
Buổi tối, Hàn Đông lại liên lạc với Hách Nhận Quốc, Lưu Bị Tuyên, đám
người Vương Trung Lộ lúc trước quen biết ở trường đảng tỉnh ủy, mời bọn
họ cùng nhau ăn cơm. Những người này hiện taị cũng đã được để bạt thích
hợp, tuy nhiên tổng thể mà nói, đều không thể so sánh với Hàn Đông,
không nói cấp bậc, chính là vị trí, Hàn Đông đường đường là một Phó bí
thư thành phố cấp 3, nhân vật số ba, không chỉ có phân công quản lý công tác Đảng và quần chúng, hơn nữa còn phân quản công tác phát triển kinh
tế.
Mọi người hiển nhiên khẳng định Hàn Đông không
giống người bình thường, chỉ sợ không chỉ là người của Trưởng ban Tổ
chức cán bộ Tỉnh ủy Triệu Nhạc, bởi vậy mọi người cũng nguyện ý cùng có
quan hệ tốt với Hàn Đông. Trên thực tế, một tác dụng trọng yếu nhất của
trường đảng là để cho người ta tích lũy càng nhiều mạng lưới quan hệ
hơn.
Giữa trưa chủ nhật, Hàn Đông thử liên lạc với thư
ký của Nguyên Hằng Kiện là Lã Tuấn Khải, gặp dịp Nguyên Hằng Kiện không
có bố trí gì, Lã Tuấn Khải liền được nghỉ. Hàn Đông gọi điện thoại, Lã
Tuấn Khải không nói gì, liền thẳng thắn đi.
- Hàn Đông
các anh thực hiện chế độ đào thải vị trí cuối ở Tân Châu rất rốt, ông
chủ vô cùng khen ngợi, chuẩn bị chờ các cậu làm thí điểm rồi, rồi mở
rộng toàn tỉnh.
Lã Tuấn Khải cười nói:
- Tôi nói Hàn Đông này, ý tưởng của cậuthật là không ít, dù đi đến nào, luôn có thể làm ra đại sự.
Hàn Đông cười nói:
- Việc này không chỉ có riêng công lao của tôi.
Lã Tuấn Khải nhấp một hớp bia, nói:
- Đúng rồi, Hàn Đông cậu có biết chứ, ở tỉnh có khả năng muốn nhúc nhích.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Tôi đã biết, sau này còn muốn anh Lã chiếu cố nhiều.
- Giữa chúng ta không cần khách khí như vậy.
Lã Tuấn Khải nói,
- Hàn Đông cậu có khả năng là người đắc lực của ông chủ chúng tôi, kỳ
thật cũng không đến phiên tôi chiếu cố, sau này nói không chừng còn cần
cậu chiếu cố nhiều cho tôi.
Hàn Đông hơi ngẩn ra, lập tức nói:
- Vậy thì chúng ta giúp đỡ lẫn nhau đi.
Tuy rằng Nguyên Hằng Kiện không có sắp xếp gì, Lã Tuấn Khải tương đối
mà nói là khá tự do, tuy nhiên làm thư ký của Bí thư Tỉnh ủy, Lã Tuấn
Khải bất cứ lúc nào đều phải đợi lệnh, bởi vậy giữa trưa cũng chỉ uống
một chai bia. Sau khi ăn xong hai người cùng uống trà nói chuyện phiếm,
theo lời Lã Tuấn Khải, Hàn Đông hiểu rằng ở tỉnh đoán chừng trước khi
Triệu Nhạc đi sẽ cho điều chỉnh phương diện nhân sự tương quan một chút, tuy nhiên những cái này cách Hàn Đông khá xa, dù sao tạm thời khả năng
thăng chức của Hàn Đông là không có.
Thứ hai về tới Tân Châu, Hàn Đông vừa vào làm, Khương Tùng Thần liền tới báo cáo công tác.
- Bí thư Hàn, trưởng ban Triệu chỉ thị chúng ta phải làm tốt công tác
thí điểm toàn diện, tôi thấy có nên đề nghị mở hội nghị thường vụ, thống nhất sơ đồ bố trí không
Khương Tùng Thần nói.
Trước kia là thành phố Tân Châu làm thí điểm ở khu vực cục bộ, mà hiện
tại thì không giống trước kia, toàn thành phố Tân Châu đã thành khu vực
thí điểm của tỉnh Tây Xuyên.
Như vậy từ các phương diện bố trí nhân viên cũng phải có chỗ điều chỉnh.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đúng là phải thống nhất bố trí, thời gian gấp, nhiệm vụ nặng, công tác chuẩn bị của các phương diện nhất định phải nắm chặt.
Hai người cùng đi đến văn phòng Hề Hiểu Kiến, Hàn Đông mang chuyện gặp
Triệu Nhạc hôm thứ sáu ra nói một chút, Hề Hiểu Kiến biết được ở trên
tỉnh cố ý để thành phố Tân Châu làm thí điểm chế độ đào thải cán bộ lãnh đạo vị trí cuối rồi khai triển công việc, trong lòng vừa mừng vừa sợ.
Kinh ngạc là, công việc này lại gây sự chú ý và coi trọng của Ban tổ
chức cán bộ Tỉnh ủy, vui sướng chính là nếu thành công, thành phố Tân
Châu cũng coi như làm ra đại sự, mình ở tỉnh hẳn sẽ có được ấn tượng,
địa vị thì được củng cố, nói không chừng có thể tốt hơn so với trước
kia.
Tuy rằng trước đây Hề Hiểu Kiến không ôm hy vọng
gì với triển vọng của bản thân, nhưng hiện tại cùng Hàn Đông hợp tác,
mọi mặt đều hài lòng như ý, trong lòng lại bắt đầu nghĩ tới hy vọng xa
vời. Kỳ thật đại đa số người đều như vậy, hễ chỉ cần có một tia hy vọng, đều đem hết toàn lực đi thu hoạch.
- Nếu Ban tổ chức
cán bộ Tỉnh ủy đem thành phố Tân Châu làm thí điểm, chúng ta nhất định
phải toàn lực ứng phó làm tốt các hạng công tác, mau chóng mở rộng toàn
thành.
Hề Hiểu Kiến trầm ngâm, nhân tiện nói:
- Ban tổ
chức cán bộ phải nhanh đưa ra phương án, mặt khác kết cấu ở tổ chức trên cũng phải điều chỉnh tương ứng, để tôi đảm nhiệm làm tổ trưởng, bí thư
Hàn và Khương Tùng Thần đảm nhiệm Phó tổ trưởng, đây là cuộc thi quan
trọng của toàn thànhị, bởi vậy Thành ủy nhất định phải tăng cường lãnh
đạo.
Hàn Đông cười nói:
- Bí thư Hề, tôi đề nghị Phó tổ trưởng cần có thêm Chủ tịch thành phố Hạ nữa.
Hề Hiểu Kiến sững sờ, lập tức gật đầu nói:
- Bí thư Hàn nói đúng, vậy thì thêm Hạ Kim Cường.
Hạ Kim Cường là Phó bí thư Thành ủy, Chủ tịch thành phố, công tác trọng yếu bên trong khẳng định là khoác cái chức, lúc trước Hề Hiểu Kiến
không để ý đến anh ta, chủ yếu các sự việc cơ bản đều là Hàn Đông và Hề
Hiểu Kiến thương lượng quyết định, bởi vậy trong tiềm thức đã đem Hạ Kim Cường để sang một bên, lúc này nghe được Hàn Đông chủ động nhắc tới Hạ
Kim Cường, trong lòng Hề Hiểu Kiến vẫn hơi bất ngờ.
Buổi sáng thứ ba, thành phố Tân Châu lại mời dự họp hội nghị thường vụ,
tiến hành bố trí chế độ đào thải cán bộ lãnh đạo vị trí cuối. So với
công việc trước đây, thay đổi cũng không nhiều, chủ yếu là Thành ủy càng thêm coi trọng, lãnh đạo càng thêm đắc lực, phạm vi càng thêm mở rộng.
Hạ Kim Cường ở trong buổi họp nhìn thấy bộ dạng khí phách của Hề Hiểu
Kiến, trong lòng rất không thích, không lâu trước đó Hề Hiểu Kiến không
muốn mở hội nghị thường vụ, mà hiện tại lại chiếm được trợ thủ Hàn Đông, giống như uống được thuốc hưng phấn.
“Chuyện này có thể được Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy coi trọng, khẳng định có liên quan đến Hàn Đông”
Hạ Kim Cường nhìn lướt qua Hàn Đông, trong lòng rất không thoải mái.
Ủy viên thường vụ khác, cũng đều không chút do dự cho rằng công việc
này sở dĩ trở thành thí điểm toàn tỉnh, nhất định nguyên nhân là do Hàn
Đông tác động, trong lòng một trận bùi ngùi, Hàn Đông đi tới chỗ nào đều mang đến biến động thật lớn.
Trên hội thượng Thường
ủy, xác định tổ lãnh đạo công tác thí điểm, Hề Hiểu Kiến đảm nhiệm tổ
trưởng, Hàn Đông, Hạ Kim Cường, Khương Tùng Thần đảm nhiệm Phó tổ
trưởng, mà công tác cụ thể thì do Ban tổ chức cán bộ Thành ủy tiến hành.
Thời gian nửa tháng trôi qua rất nhanh, chế độ đào thải cán bộ lãnh đạo vị trí cuối ở toàn thành đã được trải rộng ra.
Ngày hai mươi năm tháng tư, Tỉnh ủy mời dự họp hội nghị thường vụ thảo
luận một loạt nhân sự, Phó Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Thầm Hàm
Thần đảm nhiệm Phó trưởng ban thường trực, mà Phó trưởng ban thường trực Tạ Á Băng trước đây thì được sắp xếp đến Hội đồng nhân dân tỉnh làm
tuần tra viên rồi, mặt khác một số bộ phận ở tỉnh cũng có thay đổi tương ứng, trong đó vị trí của Tôn Hải Quần được dịch thêm một bước trở thành Phó giám đốc sở Công an thường vụ.
Thẩm Hàm Thần nhậm
chức ngày thứ ba, liền tới thị sát công tác thí điểm chế độ đào thải cán bộ lãnh đạo vị trí cuối ở thành phố Tân Châu, ở trong phòng họp Thành
ủy, Hề Hiểu Kiến, Hàn Đông cùng nhau gặp mặt Thẩm Hàn Thần, còn Trưởng
ban tổ chức cán bộ Thành ủy Khương Tùng Thần thì chuẩn bị tỉ mỉ báo cáo, sau đó Thẩm Hàm Thần cho chỉ thị tương ứng.
Ngày hai
mươi chín tháng tư, cán bộ của ban Tổ chức trung ương tới, dẫn đội chính là Phó trưởng ban thường trực, sau khi cùng Nguyên Hằng Kiện đàm phán
một phen, nhân viên công tác Ban Tổ chức trung ương khảo sát ủy viên
thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Triệu Nhạc cùng với Bí thư
Thành ủy thành phố Phù Thành Tiêu Vọng Nhạc.
Ban Tổ
chức Cán bộ trung ương vừa mời đi, rất nhanh tin tức Triệu Nhạc sắp rời
khỏi tỉnh Tây Xuyên được truyền ra. Tin tức này truyền đi rất nhanh,
không bao lâu liền có nhiều người gọi điện cho Hàn Đông để chứng thực.
Nhưng thật ra Hàn Đông đã sớm biết chuyện này, cũng không sao cả, nhân
lúc hắn có thể mượn cơ hội này quan sát người khác. Cho nên đối với việc gọi điện để chứng thực, Hàn Đông không nói rõ, chỉ nói nhìn rồi sẽ
biết.
Người gọi điện thoại chứng thực, đại bộ phận là
xuất phát từ quan tâm, dù sao chỗ dựa vững chắc của Hàn Đông ở tỉnh Tây
Xuyên là Triệu Nhạc. Mà đổi lại là một số người ngoài, mặc dù không gọi
điện, lại âm thầm mừng thầm. Trong chuyện này bao gồm đám người của Chủ
tịch thành phố Hạ Kim Cường, khi bọn chúng nhìn thấy chỗ dựa vững chắc
nhất của Hàn Đông là Triệu Nhạc phải rời khỏi Tây Xuyên, như vậy hắn sẽ
không kiêu ngạo đắc ý được như trước, làm cho trong lòng bọn họ thở phào nhẹ nhõm, cũng bắt đầu kế hoạch hành động tiếp theo rồi.