Theo nhiều người thấy, chỗ dựa vững chắc nhất của Hàn Đông là Triệu
Nhạc, về việc bí thư tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện tán thưởng Hàn Đông, đó
cũng chủ yếu là vì Triệu Nhạc, chỉ là một hành động để tiến thêm một
bước nữa lôi kéo Triệu Nhạc mà thôi. Nếu Triệu Nhạc vừa đi, cho dù là
thăng chức, nhưng chỉ cần không ở tỉnh Tây Xuyên rồi, vậy sự ủng hộ đối
với Hàn Đông sẽ yếu đi không ít, dù sao quan huyện không bằng hiện quản, chỉ sợ đến lúc đó thái độ của Nguyên Hằng Kiện đối với Hàn Đông cũng
thay đổi chút ít. Bởi đối với những người này mà nói, Triệu Nhạc vừa đi, Hàn Đông sẽ không thể kiêu ngạo đắc ý như trước nữa, những ngày tiếp
theo chắc chắn sẽ không dễ chịu gì.
Người bên Hạ Kim Cường, đều rất phấn khởi, tựa hồ giống như cuối cùng mây đen tan đi lại thấy ánh sáng vậy.
Trong tay Khâu Thụy Hòa cầm chén trà, đi đến văn phòng Hạ Kim Cường, sự phấn khởi trong ánh mắt không che dấu được.
Hạ Kim Cường ném cho anh ta một điều thuốc, hai người đốt thuốc hút một lúc, cuối cùng Khâu Thụy Hòa không nhịn được nói:
- Chủ tịch Hạ, nghe nói Triệu Nhạc sẽ thăng chức rồi, cũng không biết ai sẽ tiếp nhận chức trưởng ban tổ chứ cán bộ tỉnh ủy à.
Hạ Kim Cường tựa lưng vào ghế, mắt lim dim, bộ dạng bí hiểm, một lát sau mới nói:
- Bất luận là ai tiếp nhận, chúng ta vẫn tiếp tục công việc như trước.
Khâu Thụy Hòa gật đầu nói:
- Đó là đương nhiên, làm tốt công việc của mình là chức trách của chúng ta, giai đoạn hiện giờ chính là làm tốt chế độ đào thải cán bộ lãnh đạo vị trí cuối.
Hạ Kim Cường không muốn nói quá nhiều chuyện ở phòng làm việc, liền nói:
- Lão Khâu, buổi tối chúng ta đến Mục Mã đi, kêu thêm lão Ngụy, mọi người uống vài chén.
Lập tức trước mắt Khâu Thụy Hòa hiện lên một thân thể trắng nõn mềm mại, trên mặt không nín được nụ cười, nói:
- Được thôi, tôi gọi điện cho lão Ngụy.
Mà lúc này, trong văn phòng của Hề Hiểu Kiến, ủy viên thường vụ thành
ủy, trưởng ban thư ký thành ủy Hầu Hoa Đông ngồi trước mặt Hề Hiểu Kiến, anh ta đem một ít công việc cuả văn phòng thành ủy cẩn thận báo cáo một lúc, sau đó rất tùy ý nhắc đến việc điều chỉnh lãnh đạo tỉnh ủy.
Hề Hiểu Kiến đương nhiên cũng nghe nói Triệu Nhạc sắp rời khỏi tinh Tây Xuyên, hơn nữa ở tỉnh đã điều chỉnh phó trưởng ban của ban tổ chức cán
bộ tỉnh ủy, phỏng chừng đây cũng là để sắp xếp công việc sau khi Triệu
Nhạc rời đi. Khi Hề Hiểu Kiến mới nghe được tin tức này, cũng có chút
giật mình, tuy nhiên sau đó rất nhanh liền bình tĩnh trở lại. Ông ta
nghĩ thông rồi, cho dù Triệu Nhạc đi rồi, nhưng ở tỉnh Hàn Đông còn có
chỗ dựa khác, không nói sự tán thưởng của bí thư tỉnh ủy Nguyên Hằng
Kiện đối với anh ta, còn có chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Uông Kỳ Tài, đó
cũng thêm chiếu cố với Hàn Đông. Mặt khác, thiếu một chỗ dựa vững chắc
cho Hàn Đông ở tỉnh, vậy mình có thể thế nào chứ, so bối cảnh thì mình
vẫn thua kém, mà ở thành phố Tân Châu Hàn Đông khống chế 6 phiếu ủy viên thường vụ, bản thân mình vẫn không thể làm gì hắn.
“Hiện tại thế lực Hàn Đông đã lớn rồi, ít nhất là ở thành phố Tân Châu,
nếu mình cãi nhau với hắn mà trở mặt, đối với mình có hại mà không có
ích, sao không tiếp tục mối quan hệ hợp tác chứ.”
Hề Hiểu Kiến
đã quyết định biện pháp, tuy hiểu ý tứ của Hầu Hoa Đông, nhưng vẫn không có động tĩnh gì, và nói vài câu với Hầu Hoa Đông.
Hầu Hoa Đông từ văn phòng của Hề Hiểu Kiến đi ra, trong lòng có chút khó chịu
“Xem ra Hề Hiểu Đông bị Hàn Đông làm cho sợ rồi, làm một chút cũng
không muốn, sau này đi theo Hề Hiểu Kiến, chỉ sợ sẽ không có phát triển
gì.”
Anh ta vừa đi không lâu, ủy viên thường vụ thành
ủy, trưởng ban tuyên giáo Trịnh Thị Vĩ liền đến văn phòng của Hề Hiểu
Kiến, anh ta cung kính mà nói:
- Bí thư Hề, gần đây thành ủy
toàn diện thi hành chế độ đào thải cán bộ lãnh đạo vị trí cuối, anh xem ở công tác tuyên truyền, có phải nên tăng cường thêm một chút.
Hề Hiểu Kiến thản nhiên nhìn anh ta một cái, nói:
- Công tác tuyên truyền đương nhiên rất quan trọng, anh là trưởng ban
tuyên giáo, tăng cường công tác tuyên truyền của thành ủy, là chức trách của anh.
Trong lòng ông ta rất khinh miệt đối với con
người Trịnh Thị Vĩ, lúc đầu thế thế lực của Hàn Đông lớn, liền lập tức
sát lại, bây giờ thấy chỗ dựa của Hàn Đông có thay đổi, liền lập tức đến chỗ mình báo cáo công tác, nhân phẩm người này thật sự có chút vấn đề.
Thời gian trước, Trịnh Thị Vĩ thường xuyên đến văn phòng của Hàn Đông,
mà ít đến văn phòng Hề Hiểu Kiến, điểm này Hề Hiểu Kiến cũng biết, nên
ông ta vô cùng phản cảm đối với hàn vi của Trịnh Thị Vĩ, thái độ đương
nhiên vô cùng lãnh đạm.
Trịnh Thị Vĩ dường như không hề cảm thấy thái độ lãnh đạm của Hề Hiểu Kiến vậy, ở văn phòng ông ta đến
khoảng mười phút, rồi mới cáo từ đi về.
Hàn Đông đang ngồi ở văn phòng xem tài liệu, lúc này Tả Nhất Sơn đi vào rót nước sôi, tiện thể nhắc một câu:
- Vừa rồi trưởng ban Trịnh đến văn phòng cuả bí thư Hề.
Hàn Đông ngẩng đầu lên cười nhạt, rồi lại cúi đầu xem tài liệu. Theo
Triệu Nhạc bị ban tổ chức trung ương khảo sát, về thông tin ông ta sắp
rời khỏi tỉnh Tây Xuyên bị truyền ra, Hàn Đông biết có vài người sẽ đứng ngồi không yên, chỉ là tên Trịnh Thị Vĩ cũng khẩn trương chút ít.
- Trời sắp mưa rồi, mẹ phải lấy chồng, để mặc anh ta đi
Hàn Đông trong lòng thầm cười lạnh, mà trên thực tế Hàn Đông vẫn không
coi Trịnh Thị Vĩ là người của mình, hiện giờ xem ra là nhìn đúng người
này rồi.
Ngày mồng một tháng năm, hôn lễ của Chu Chính
và Viên Thanh Yến tổ chức tại khách sạn Kim Giang tốt nhất tại thành phố Tân Châu, Hàn Đông trước đấy đã đồng ý đi làm chứng cho anh ta, đồng
thời Hàn Đông cũng tặng anh ta bao lì xì một ngàn tám trăm tám mươi tám, giống với Vu Đại Lực.
Trong lòng Hàn Đông, cho dù Vu
Đại Lực chỉ là một lái xe, nhưng cũng coi như nhau, sẽ không vì triển
vọng không giống nhau mà phân tầng cao thấp, người bên cạnh là người bên cạnh, dù là người bình thường, Hàn Đông cũng đối đãi giống nhau.
Đương nhiên, trong mắt Hàn Đông, Chu Chính đương nhiên không giống Vu
Đại Lực. Lại nói tiếp, Vu Đại Lực dù thế nào cũng chỉ là lái xe, nhưng
Chu Chính được Hàn Đông tán thưởng, mới trẻ tuổi dã là cán bộ thực quyền cấp cục phó, tương lai tiềm lực phát triển không tồi, nên đương nhiên
người tham gia đám cưới của Chu Chính không ít. Ngoài Hàn Đông, còn có
ủy viên thường vụ thành phố Tân Châu Trương Vân Bình, Hoàng Văn Vận,
đồng thời cục trưởng công an thành phố Mã Vũ Kim và mọi người đều đích
thân đến chúc mừng, ngoài ra người của quận ủy và ủy ban nhân dân quận
Cao Bình trên cơ bản đều đến đông đủ.
Đây quả thật là
một sự kiên lớn của quận Cao Bình, ngồi cùng chỗ Hàn Đông, tất cả đều là cán bộ cấp cục trưởng trở lên, khiến mọi người thỉnh thoảng lại để ý
tới.
Chỗ Hàn Đông ngồi, bên cạnh mỗi người đều đã kết
hôn rồi, Hàn Đông trong lòng cũng có chút xúc động, nhoáng cái năm nay
đã trôi qua một nửa, dựa theo giao ước của hắn và gia đình, năm nay sẽ
tổ chức hôn sự của hắn và Lữ Nhạc, dựa vào tình hình hiện giờ, ước chừng phải sáu tháng cuối năm rồi.
Trong những người đang
ngồi, tuổi tác của Hàn Đông tuy nhỏ nhất, nhưng vì thân phận, cũng không có ai nhắc tới vấn đề cá nhân của hắn.
- Bí thư Hàn, tôi chúc anh một chén, cảm ơn sự bồi dưỡng của anh với Chu Chính.
Cậu của Chu Chính Kỷ Quốc Hùng hai tay nâng chén nói. Ông ta sớm đã
không phải là cục trưởng cục tài chính thành phố Tân Châu rồi, sau khi
Đàm Ngưng Hào nhậm chức, cùng với Dương Lâm Sâm, đem thành phố Vinh Châu điều chỉnh từ trên xuống dưới một lượt, Kỷ Quốc Hùng vì ở cùng đám
người Chu Khải Kiệt, nên đương nhiên là đối tượng bị điều chỉnh, hiện
giờ làm bộ trưởng ở cục khoa học kỹ thuật thành phố, không quyền không
tiền, cuộc sống kém xa so với khi làm ở cục tài chính, mà thấy Chu Chính lăn lộn được ở thành phố Tân Châu nhanh chóng phát triển, trong lòng
ông vô cùng bùi ngùi, bên trên có người quả nhiên thật tốt.
Hàn Đông nâng chén chạm với ông ta một câu, cười nói:
- Đây chủ yếu là do tự bản thân Chu Chính, chỉ cần người có thể làm được việc, cơ hội tự nhiên sẽ rất nhiều.
Kỷ Quốc Hùng cười nói:
- Vậy phải được lãnh đạo khen ngợi mới được.
Mặc dù lời Hàn Đông nói là lời nói thật, nếu một người năng lực không
được, có thêm người nâng đỡ cũng không được, nhưng có năng lực không
chắc chắn được đề bạt à.
Hôm nay bởi vì bàn Hàn Đông
ngồi có ba ghế lãnh đaọ thành ủy, bởi vậy có tư cách, có dũng khí đến
mời rượu cũng không nhiều, đó cũng khiến bọn Hàn Đông vui vẻ yên tĩnh
một chút. Nhưng cho dù như thế, người ngồi cùng bàn mời rượu, cũng khiến Hàn Đông uống không ít.
Ngày quốc tế lao động qua chưa lâu, việc điều chỉnh nhân sự ở tỉnh đều được xác định hết rồi.
Ủy viên thường vụ tỉnh ủy, trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh Tây Xuyên
Triệu Nhạc được bổ nhiệm làm phó trưởng ban tổ chức trung ương, được xếp hạng thứ 4 trong 7 phó trưởng ban, vừa đúng ngay giữa, so với ông dự
đoán lúc trước cao hơn chút. Tuy tạm thời Triệu Nhạc vẫn là cấp thứ
trưởng, nhưng so với vị trí trước đây, cũng tốt hơn mấy lần, nên vị trí
này với tỉnh Tây Xuyên không thể so sánh nổi.
Sau khi
biết được tin tức này, Hàn Đông gọi điện cho Triệu Nhạc bày tỏ chúc
mừng, vì biết Triệu Nhạc trước khi rời khỏi tỉnh Tây Xuyên chắc chắn rất vội, nên Hàn Đông cũng không đi Thục Đô gặp ông.
Cùng
lúc đó, bí thư thành ủy thành phố Phù Thành tỉnh Tây Xuyên Tiêu Vọng
Nhạc, được bổ nhiệm làm ủy viên thường vụ tỉnh ủy, trưởng ban tổ chức
cán bộ tỉnh Tây Xuyên.
Ngày mồng tám tháng năm, Triệu
Nhạc và Tiêu Vọng Nhạc giao công tác xong, liền rời tỉnh Tây Xuyên tới
Yến Kinh, chuẩn bị nhậm chức ban tổ chức trung ương.
Triệu Nhạc vốn là cán bộ từ ban tổ chức trung ương ra, trước khi ra ông
là cán bộ cấp giám đốc sở, nếu ở tỉnh Tây Xuyên làm vài năm, quay lại là lãnh đạo bên trong bộ rồi, cái lên xuống này, bước tiến của Triệu Nhạc
cũng thật nhanh đấy.
Ngày mồng 10 tháng 5. Tỉnh Tây Xuyên mời dự họp hội nghị thường vụ thảo luận vấn đề liên quan đến sự sắp xếp nhân sự.
Lã Tuấn Khải thư ký của bí thư Nguyên Hằng Kiện, được bổ nhiệm làm ủy viên thành ủy, bí thư thành phố Phù Thành.
Biết được thông tin này, Hàn Đông không khỏi nhớ đến ngày gặp mặt Lã
Tuấn Khải, lúc đó hình như Lã Tuấn Khải lộ ra một chút tin tức, chỉ là
lúc đó Hàn Đông không nghĩ đến điểm này mà thôi. Làm thư ký của Nguyên
Hằng Kiện, Lã Tuấn Khải đã là cấp phó giám đốc sở nhiều năm rồi, lần này được bổ nhiệm làm bí thư thành ủy Phù Thành, có thể thấy Nguyên Hằng
Kiện tán thưởng anh ta đến cỡ nào.
Hàn Đông gọi điện thoại cho Lã Tuấn Khải, điện thoại anh ta bận suốt, gọi mấy lần cuối cùng cũng gọi được, Hàn Đông cười nói:
- Bí thư Lã, chúc mừng anh nha.
Lã Tuấn Khải cưởi nói:
- Cảm ơn nha, Hàn Đông anh có thời gian không, hai ngày này đến Thục Đô một chuyến, tôi giới thiệu cho anh một người.
Hàn Đông biết Lã Tuấn Khải muốn giới thiệu cho mình thư ký mới của Nguyên Hằng Kiện, liền nói ngay:
- Vậy chiều mai tôi đến Thục Đô để chúc mừng anh
Lã Tuấn Khải nói:
- Được, anh đến liên lạc với tôi.