Người Cầm Quyền

Chương 1026: Chương 1026: Tham lợi trước mắt, quên họa sau lưng




Hàn Đông sửng sốt, nói:

- - Tôi là dân đi làm, làm gì có tiền nhàn rỗi để đầu tư cổ phiếu, xem xem mà thôi.

Lúc trước Hàn Đông giới thiệu với mọi người mình đang làm việc ở đơn vị sự vụ, lần này đến học tập cũng là không muốn lãng phí phúc lợi được cơ quan chi trả tiền học phí mà thôi.

Đối với hiện tượng này trong thể chế Trung Hoa, mọi người cũng đều quen rồi, ngược lại cảm thấy Hàn Đông nói khá chân thật, bởi vậy cũng không hỏi han nhiều. Hơn nữa người tham gia học lớp tiến sĩ tại chức này đều không phải người ngu, ai cũng không muốn hỏi chuyện người khác không muốn nói.

Ngụy Đào Hoa gật đầu, vẻ mặt tự tin, nói:

- - Ừ, tôi nói cho cậu biết, gần đây có một cơ hội rất tốt, cậu có thể thử xem, đảm bảo cậu kiếm được 50% không thành vấn đề.

Hàn Đông trong lòng rúng động, hỏi:

- - Thật sự có chuyện tốt như vậy sao?

- - Đương nhiên là thật, mấy ngày trước tôi đầu tư 650 nghìn tệ, đó là toàn bộ gia sản của tôi đấy.

Ngụy Đào Hoa không chút do dự nói,

- - Đương nhiên tin tức này chỉ giới hạn một vài người biết, tôi cũng là cơ duyên may mắn, giải thích được một nhân vật lớn và được nhân vật lớn đó ưu ái, mới biết được chuyện này, bây giờ nói với mọi người, cũng là nể chúng ta có duyên học cùng, mọi người phát tài phải mời ăn đấy.

- - Nói nhiều như vậy cậu còn chưa nói cho chúng tôi biết cụ thể là cổ phiếu nào.

Một người đàn ông trung niên ở bên cạnh tên là Tạ Văn Minh hiển nhiên cảm thấy hứng thú, dù sao có cơ hội kiếm tiền tốt như vậy, nếu là ai cũng sẽ động lòng.

Hàn Đông cũng có chút động lòng, nhưng hắn động lòng không phải là bởi chuyện kiếm tiền, mà là có hứng thú với chuyện Ngụy Đào Hoa nói ra. Theo đà phát triển của thị trường tư bản, một số chế độ, điều lệ không thích ứng với hình thức phát triển kinh tế dần dần lộ ra, một số chuyện lợi dụng kẽ hở pháp luật phi pháp vơ vét của cải, cụ thể trong thị trường cổ phiếu lại càng nhiều vấn đề, cố ý đầu tư cổ phiếu, lên ào ào hoặc là chèn ép giá cổ phiếu, thông qua con người thao túng mà có được món lời kếch sù, mà đa phần nhà đầu tư vừa và nhỏ lại chịu thiệt thòi trong quá trình này, thậm chí là bị nuốt chửng, rất nhiều người vì vậy mà tán gia bại sản.

Cho dù theo đà các ban ngành liên quan của quốc gia đã nhiều lần quy phạm, các phương diện thị trường tư bản nhà nước ta cũng dần dần hoàn thiện, nhưng vẫn tồn tại các vấn đề như cũ.

Hàn Đông làm Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách, đương nhiên vô cùng quan tâm đến tình hình trật tự vận hành của thị trường tư bản.

Ngụy Đào Hoa đã thành công treo mồi đám người này rồi, lúc này mới thần bí nói:

- - Gần đây có mấy nhân vật lớn đang bao vây Công ty phát triển Thiên Địa, thời gian trước Công ty Phát triển Thiên Địa không phải đã truyền ra các loại tin tức, nói bị tra xét, Tổng Giám đốc bị Cục Công an bắt, thậm chí còn có vấn đề về chất lượng sản phẩm, dẫn đến giá cổ phiếu của công ty liên tục bị sụt giảm? Thật ra đây đều là do mấy nhân vật lớn liên kết bài bố, có thể sản phẩm của Công ty Phát triển Thiên Địa có một chút vấn đề, nhưng cũng không nghiêm trọng như vậy, phỏng chừng cũng không đến nỗi từ 27 đồng hạ xuống 6,5 đồng, bây giờ đã qua một khoảng thời gian dài rồi, cũng làm tiêu tan ý chí của rất nhiều người, phỏng chừng rất nhanh sẽ kéo lên, bây giờ nhanh chóng mua vào chắc chắn có thể thu hoạch tốt.

- - Liên kết chèn ép, thao túng cổ phiếu, làm như vậy không sợ xảy ra chuyện sao?

Hàn Đông làm bộ nghi hoặc, nói.

- - Có thể xảy ra chuyện gì chứ?

Ngụy Đào Hoa hỏi ngược lại.

- - Cậu có biết mấy nhân vật lớn kia đều là những ai không?

Thấy Hàn Đông lắc đầu, Ngụy Đào Hoa đắc ý cười, nói:

- - Nói cho cậu biết, đều là một đám Thái tử gia, trong đó còn có con cháu của Thái Thượng Hoàng, tên là Tam Thái Tử…

Tất cả mọi người đều biết Thái Thượng Hoàng theo lời của Ngụy Đào Hoa nói chính là Thủ tướng số một tiền nhiệm Long Chính Bang, mặc dù đã lui xuống rồi nhưng trong tay Long Chính Bang còn nắm giữ quân quyền, trước đó đã đề bạt một lớp thuộc hạ lên chức, bởi vậy tầm ảnh hưởng trong nước vẫn vô cùng lớn.

Về phần người gọi là Tam Thái Tử kia chính là người con thứ ba của Long Chính Bang là Long Diệu Quân, những người ngồi đây đều không hiểu rõ, Hàn Đông thực ra đã tiếp xúc vài lần với người này, hơn nữa hai bên còn rất vui vẻ.

Mấy người Tạ Văn Minh vừa nghe dính líu đến nhân vật như vậy, ai cũng kính nể hẳn lên, thậm chí thần sắc nhìn Ngụy Đào Hoa còn có vài phần thay đổi.

Ngụy Đào Hoa thấy thế trong lòng có chút đắc ý.

Trên thực tế, y cũng chỉ biết như vậy, cũng không từng gặp mặt Long Diệu Quân, vừa rồi cố ý đưa Long Diệu Quân ra là muốn đánh động mọi người, bây giờ thấy có được hiệu quả như dự tính trong lòng của gã ta đương nhiên vô cùng đắc ý.

Giờ lên lớp buổi chiều là bài giảng của một Giáo sư khác, Hàn Đông đều chăm chú lắng nghe.

Nhưng lúc nghỉ ngơi giữa giờ, Hàn Đông liền suy nghĩ vấn đề này, nếu đã biết Công ty Phát triển Thiên Địa bị người khác thao túng, nếu nói không quan tâm cũng không thể được, hơn nữa đây là một điển hình trong thị trường cổ phiếu, có thể mượn cơ hội này tiến hành một lần chính đốn đối với nhân vật thao túng lăng xê thị trường chứng khoán.

Chỉ có điều, nếu đúng như lời của Ngụy Đào Hoa nói, sự việc này dính líu đến Long Diệu Quân thì có chút phiền phức rồi.

Học mấy tiết xong, Hàn Đông cũng liền quyết định chủ ý, quyết định vẫn phải quan tâm đến chuyện này, thế là bèn gọi điện thoại cho Thư ký Hứa Song, bố trí anh ta đưa ra một phương án về chuyện này, dù sao Hứa Song trước đây cũng từng nói anh ta đang tự học về tài chính, cũng là để cho anh ta rèn luyện một chút.

Bữa cơm tối là cả lớp tụ họp.

Đối với những người đang học nghiên cứu sinh tại chức, học để kiếm lấy văn bằng là một phương diện, phương diện quan trọng hơn là nhân dịp này mở rộng mối quan hệ.

Cho nên mọi người cũng vui vẻ lợi dụng cơ hội lên lớp để tụ họp.

Hàn Đông bởi vì thể hiện trong buổi sáng, sớm đã được mọi người tán đồng, mọi người cũng đều biết hắn, lúc ăn cơm không ít người đến cụng ly với hắn.

Cơm nước xong, mọi người bèn đi uống trà ca hát.

Hàn Đông không muốn hát, bèn gọi một cốc trà, trên tầng cao nhất của phòng trà ngoài trời nhìn ngắm bầu trời đêm.

Chuông điện thoại reo lên, Hàn Đông lấy ra xem, là Hàn Mạn Lương gọi tới.

- - Tiểu Đông đang bận gì đấy?

Hàn Mạn Lương nói có vẻ vui mừng trong điện thoại.

Hàn Đông nói:

- - Không bận gì, hôm nay tụ họp cùng các bạn học, em đang uống trà trên lầu.

- - Ồ, cậu lại đi học chuyên sâu à.

Hàn Mạn Lương nói,

- - Đây là chuyện tốt, tôi sẽ nói ngắn gọn thôi, nếu cậu có tiền nhàn rỗi, có thể đầu tư mua cổ phiếu, có một cơ hội tốt.

Hàn Đông sửng sốt, nghĩ thầm đây là chuyện gì vậy, sao Hàn Mạn Lương cũng muốn mình đầu tư cổ phiếu, dường như thị trường chứng khoán cũng không phải đặc biệt nóng.

- - Anh bây giờ cũng bắt đầu chú ý tới thị trường chứng khoán hả?

Hàn Đông hỏi.

- - Tôi thật ra cũng không chú ý lắm, nhưng có mấy người bạn đang chuẩn bị làm lớn một phen.

Hàn Mạn Lương nói.

- - Cổ phiếu của Công ty Phát triển Thiên Địa cậu biết chứ, thời gian trước có người cố ý chèn ép, giá giảm xuống bảy phần, người giật dây không ngờ là Long Diệu Quân, anh ta và người khác làm mấy trăm triệu, muốn vớt một món tiền lớn. Nhưng lại bị mấy người bạn của tôi theo dõi, bọn họ ba tháng trước đã bắt đầu không ngừng dùng đạn nhỏ ăn hàng, không ngừng thu thập tiền bạc, không vội vàng chút nào, cũng không lộ ra dấu vết để lại, đến lúc đó đợi Long Diệu Quân bọn họ kéo đến giữa đường liền xuất hàng thì bọn họ được ăn rồi, mặt khác thằng nhãi Mã Bình Nguyên cũng gần gũi với Long Diệu Quân, chuyện lần này Mã Bình Nguyên cũng dính líu vào trong đó.

Hàn Đông thật là hết chỗ nói, không ngờ sự việc lại khúc chiết như vậy, không chỉ Long Diệu Quân, Mã Bình Nguyên dính líu vào trong đó, thậm chí đến cả bạn của Hàn Mạn Lương cũng tham gia vào trong đó.

- - Bọn họ làm như vậy không sợ các ban ngành liên quan tra xét sao.

Hàn Đông nói.

- - Thế thì sao chứ, dù sao chính bọn họ cũng không ra mặt, sao có thể tra ra bọn họ được, hơn nữa bọn họ tin tức nhanh nhạy, bên trên muốn tra bọn họ đã sớm rút tiền ra rồi, cho nên tra hay không tra, bọn họ đều không bị thua thiệt, nhưng lần này bọn họ lại không biết là ham lợi trước mắt mà quên họa sau lưng.

Hàn Mạn Lương có vẻ vui vẻ, nói:

- - Tôi đã nghĩ rồi, dù sao tôi vừa mới chuyển nhượng công ty rồi, trong tay đang có một món tiền nhàn rỗi, đem đi kiếm một chút tiền cũng tốt, thuận tiện xem bộ dạng kinh ngạc của Long Diệu Quân, Mã Bình Nguyên.

Hàn Đông nói:

- - Công ty của anh thật sự chuyển nhượng rồi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.