Vốn Hàn Đông nghĩ đến sự cố tai nạn xe ngày hôm đó có rất nhiều
người chứng kiến, hơn nữa cảnh sát giao thông cũng đến kịp lúc, hẳn là
không có vấn đề gì. Bây giờ xem ra sự việc không như mình nghĩ.
Không cần suy nghĩ nhiều, Hàn Đông cũng đại khái đoán được, nhất định
là có chuyện kỳ quái, nếu không thì người nhà của người bị hại đâu đến
nỗi phải đăng báo tìm kiếm.
Thở dài một hơi, Hàn Đông biết chuyện như vậy là thường gặp trong cuộc sống.
Một số người có quan hệ, có thân thế, xảy ra chuyện đương nhiên có thể
khai thông trên dưới trái phải, liền có thể tránh được sự trừng phạt của pháp luật.
Vào giờ làm việc buổi chiều, Hàn Đông mang theo
tờ báo đến văn phòng, giao tờ báo cho Lý Thiết Trụ, bảo anh ta lấy thân
phận của người chứng kiến liên lạc với người nhà của người bị hại.
Lý Thiết Trụ nhận được nhiệm vụ của Hàn Đông, tự giác đi bàn bạc với
Hứa Song một chút, sau khi được Hứa Song chỉ dẫn, bèn gọi đến số điện
thoại trên mục quảng cáo.
Đến hai giờ, Hàn Đông triệu tập hội nghị văn phòng Chủ tịch tỉnh, lần này đề tài chính của hội nghị chính
là thảo luận làm thế nào giải quyết công việc của vịnh thác nước.
Về chuyện này, Hàn Đông cũng trưng cầu ý kiến của rất nhiều người, sở
dĩ như vậy là để tìm kiếm được cách giải quyết tốt hơn.
Mặt khác, cách trưng cầu nhiều phương diện cũng là thể hiện sự coi trọng đối với chuyện này.
Mọi người tham gia hội nghị trước đó đã được Mã Hồng Thao thông báo,
biết được nội dung hội nghị cũng đã chuẩn bị trước, bởi vậy phát biểu
trong hội nghị cũng rất tích cực hăng hái.
Dù sao Hàn Đông
mới đến tỉnh Tây xuyên, dự án trạm thủy điện vịnh thác nước chắc chắn là vấn đề Hàn Đông nhất định phải giải quyết, cho nên đối với người đang
ngồi đây cũng là một cơ hội rất tốt, nếu như có thể khiến cho Hàn Đông
tôn trọng, nói không chừng con đường làm quan sẽ đón một thời cơ lớn.
Hội nghị vừa mới chấm dứt, Hàn Đông trở về văn phòng, còn chưa ngồi
được bao lâu, Hứa Song liền cầm di động bước vào, anh ta vừa bịt di động vừa nói:
- - Chủ tịch tỉnh, là Tổng giám đốc Tập đoàn thủy điện
Tạ Khánh Giang, ngày mai ông ấy đến tỉnh Tây Xuyên, hỏi anh có thời gian không, muốn nói chuyện cụ thể với anh về vấn đề dự án trạm thủy điện.
Hàn Đông mỉm cười, giơ tay đón lấy điện thoại nói vào trong ống nghe:
- - Chào Tổng giám đốc Tạ.
- - Chào Chủ tịch tỉnh Hàn, thật ngại quá, làm phiền công tác của anh.
Tạ Khánh Giang khách khí nói, nếu đối với Chủ tịch tỉnh bình thường ông ta chắc sẽ không khách khí như vậy, nhưng đối với Hàn Đông ông ta cũng
không thể không khách khí.
Hàn Đông nói:
- - Tổng giám đốc Tạ khách khí rồi.
- - Chủ tịch tỉnh Hàn, là thế này ngày mai tôi bay đến Thục Đô, chủ yếu là muốn nói chuyện về vấn đề dự án trạm thủy điện vịnh thác nước, hai
bên chúng ta là quan hệ hợp tác lâu dài, bây giờ xảy ra vấn đề như vậy,
chúng tôi cũng muốn thực sự chịu trách nhiệm, giải quyết xong vấn đề.
Tạ Khánh Giang trực tiếp bày tỏ mục đích của mình.
- - Tôi hy vọng quan hệ hợp tác của hai bên chúng ta không vì vậy mà bị ảnh hưởng.
Hàn Đông cũng rất hài lòng về thái độ của Tạ Khánh Giang, Hàn Đông cũng khách khí hơn nhiều, nói:
- - Tổng giám đốc Tạ nói rất hay, ánh mắt của chúng ta đều nhìn về phía trước, tin rằng hợp tác của chúng ta nhất định sẽ tốt đẹp.
Trong điện thoại, Hàn Đông mời Tạ Khánh Giang ngày mai xuống máy bay trực tiếp đến văn phòng của mình để nói chuyện.
Để điện thoại xuống, Hàn Đông nghĩ thầm thái độ của Tạ Khánh Giang tốt
hơn nhiều so với thái độ của tên Phó tổng trước kia, xem ra đây mới là
người thực sự thức thời.
Thật ra đối với một doanh nghiệp nhà nước mô hình lớn muốn kiếm tiền không khó, nhưng lại phải xử lý tốt
quan hệ ở mọi phương diện, nếu không thì người quản lý cấp cao rất có
thể vừa thức giấc, đã thấy cái ghế ở mông mình bị người khác cướp mất
rồi.
Đối với việc của trạm thủy điện vịnh thác nước, Hàn Đông muốn kiên trì quan điểm của mình, thì Tập đoàn thủy điện nhất định phải chịu toàn bộ trách nhiệm, phải nhanh chóng phụ trách sửa chữa công
trình.
Đây là vấn đề có tính nguyên tắc, cho dù bây giờ Hàn
Đông không phải là Chủ tịch tỉnh của tỉnh Tây Xuyên, chuyện này để cho
Hàn Đông phân xét, thì Hàn Đông cũng sẽ cho là như vậy.
Là
một doanh nghiệp có trách nhiệm cuối cùng đối với công trình, công trình xảy ra vấn đề, không có bất cứ lý do gì có thể nói.
5h
chiều, Thư ký của Phạm Đồng Huy gọi điện thông báo Hàn Đông 9h30 sáng
ngày mai đến phòng họp Thành ủy họp hội ý Bí thư, chủ yếu thảo luận vấn
đề nhân sự.
“Lần này chủ yếu nhất là muốn thực hiện hai mục
đích. Một là ứng cử viên Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh, hai là
ứng cử viên Bí thư Thành ủy thành phố Du Bình, những cái khác tạm thời
có thể xem xét rồi nói sau.” Hàn Đông vừa uống trà vừa suy nghĩ trong
lòng.
Chức Bí thư Thành ủy thành phố Du Bình, ứng cử viên
trong lòng Hàn Đông nghĩ tới là Chủ tịch châu A Sơn - La Lập Thanh, thời gian Hàn Đông và anh ta quen biết tương đối lâu, cũng khá hiểu rõ anh
ta, để cho anh ta nhậm chức Bí thư Thành ủy, Hàn Đông rất yên tâm, cũng
có thể yên tâm thúc đẩy giải quyết vấn đề của dự án trạm thủy điện vịnh
thác nước.
Về phần chức Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân
tỉnh, Hàn Đông tin là không có vấn đề gì, dù sao hắn là Chủ tịch tỉnh,
nếu ngay cả Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh cũng không thể thay
đổi theo ý của mình, thì mâu thuẫn trong tỉnh không biết sẽ kịch liệt
bao nhiêu nữa.
Hơn nữa điều Tô Chính Nguyên đến Ủy ban nhân
dân tỉnh, chức Chủ tịch thành phố Thiết Châu sẽ trống ra, Hàn Đông cũng
không muốn chiếm vị trí này cho mình, như vậy đối với người khác sẽ có
thêm cơ hội bố trí người của họ, bọn họ chắc chắn sẽ vui vẻ.
Đương nhiên về phương diện thành phố Thiết Châu, nếu có thể Hàn Đông
cũng muốn để cho Tả Nhất Sơn tiến thêm một bước, trở thành Phó bí thư
phụ trách Đảng và quần chúng.
Tiền đồ phát triển của Tả Nhất
Sơn cũng vô cùng ổn định, vững chắc, anh ta ở vị trí Phó chủ tịch thành
phố Thiết Châu làm được mấy năm rồi, cũng đến lúc thay cho anh ta một vị trí. Đương nhiên điều chỉnh nhân sự lần này vấn đề của Tả Nhất Sơn chỉ
là vấn đề thứ yếu, cũng không phải là không giải quyết không được.
Vấn đề lớn nhất đương nhiên là bổ nhiệm La Lập Thanh, trước đây khi
nhắc với Phạm Đồng Huy, thái độ của ông ta bình bình, cũng có vẻ không
tán thành lắm. Dù sao vị trí của Bí thư Thành ủy, Phạm Đồng Huy cũng
không dễ dàng buông tay.
Nhưng Hàn Đông sở dĩ muốn bố trí
người của mình, chủ yếu là xuất phát từ nhu cầu công việc, dù sao giải
quyết hậu quả và công tác xây dựng tiếp theo của trạm thủy điện vịnh
thác nước là phức tạp, không có người tin cậy ở thành phố Du Bình đỡ
đòn, trong lòng Hàn Đông cũng không yên tâm.
“Phó bí thư Đỗ
Trung Sâm chắc chắn sẽ không nói giúp mình, về phần Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ
luật Chu Lộ Lương cũng rất khó nói, tuy rằng trước đây cũng có quen
biết, nhưng không qua lại thân thiết, thái độ của ông ta còn chưa biết.
Mà Trịnh Như Dân kiêm nhiệm Bí thư Thành ủy Thục Đô cũng không đoán
được.” Hàn Đông trong lòng suy nghĩ kỹ một hồi về ba vị Phó bí thư khác
ngoài mình và Phạm Đồng Huy, dù sao Hàn Đông mới đến, rất nhiều tình
hình không phải một lúc có thể làm rõ ràng.
Nhưng sự việc có khó khăn, Hàn Đông cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua, đây không phải là tính cách của Hàn Đông.