Người Cầm Quyền

Chương 809: Chương 809: Tinh thần lung lay




- Chủ tịch thành phố, trong thời gian này công việc thu được hiệu quả không tồi, xóa sạch một loạt những nhân vật lũng đoạn, bắt giữ hơn 130 người bị tình nghi phạm tội, đồng thời căn cứ tài liệu chúng tôi cung cấp Ủy ban Kỷ luật cũng bắt giam mấy cán bộ.

Trợ lý chủ tịch thành phố, Cục trưởng cục Công an thành phố Lâm Dũng ngồi trước mặt Hàn Đông báo cáo chiến tích của cục công an trong thời gian này cho Hàn Đông nghe.

Sau khi được chỉ thị của Hàn Đông, Lâm Dũng dùng toàn tâm sức mình huy động toàn bộ lực lượng cho nên mới có được hiệu quả tốt như vậy.

Đương nhiên rồi, giai đoạn này Lâm Dũng cũng chịu nhiều áp lực, điện thoại đến từ các phương diện làm anh thấy rất phiền có thể gọi điện thoại tới chỗ anh chắc chắn không nhẹ nhàng, nếu không không thể trực tiếp gọi điện thoại của anh.

Mà Lâm Dũng đương nhiên là khéo léo từ chối hết, bây giờ anh mới đứng về phía Hàn Đông, trong thời gian cần thể hiện này phải làm tốt công việc Hàn Đông giao cho, còn về những thứ khác đều là vấn đề nhỏ.

- Ừ, nói chung sức chiến đấu của cục công an vẫn là tốt.

Hàn Đông thản nhiên nói

- Tuy nhiên công việc của cục công an nhất định phải làm kiên định, mà không chỉ là làm vận động, làm hình thức là xong đâu. Đặc biệt là những hành vi lũng đoạn này có thể đối với nhiều người là vấn đề nhỏ nhưng lại liên quan đến cuộc sống của những người dân bình thường, liên quan đến lợi ích của họ, đó không phải là chuyện nhỏ rồi, công việc như vậy phải làm đến nơi đến chốn, mà không được làm qua loa.

Lâm Dũng gật đầu nói:

- Cục công an đã nghiên cứu chuẩn bị thành lập một tổ chuyên môn, chuyên phụ trách việc này, đồng thời tăng cường điều tra, kết hợp quan sát ngầm để thực thi nhiệm vụ này, giao trách nhiệm tới từng người.

Đối với sự sắp xếp của Lâm Dũng Hàn Đông rất hài lòng nói:

- Ừ, sắp xếp như vậy là ổn rồi, tóm lại, chỉ cần là có lợi cho công việc thì phải liều thử làm.

- Chủ tịch thành phố, tôi sẽ nỗ lực.

Lâm Dũng nói, trong lòng lại thêm chút kiên định, từ lời nói của Hàn Đông anh cũng hiểu được cho dù cuộc họp bí thư tuần trước Hàn Đông có thể bị đám người Lam Nghiệp liên kết áp chế nhưng không thể làm Hàn Đông chịu thua dễ dàng, chỉ sợ Hàn Đông đã nghĩ kế sách đối phó.

Lâm Dũng vẫn rất tin tưởng Hàn Đông, giai đoạn này anh nói chuyện nhiều với Nghiêm Kiến Sơn, qua Nghiêm Kiến Sơn anh biết nhiều tư liệu liên quan đến Hàn Đông, mặt khác bản thân anh cũng tìm hiểu nhiều tư liệu liên quan đến Hàn Đông trước đó.

Anh thấy Hàn Đông có thể đi tới ngày hôm nay tuyệt đối không phải dựa vào may mắn, cũng không chỉ là dựa vào thế lực đằng sau mà đạt được.

“Chủ tịch Hàn có được như ngày hôm nay căn bản là dựa vào bản thân anh không ngừng dốc sức cố gắng, từ con đường phát triển của anh mà thấy rất nhiều phương diện chỉ sợ các lão đại Hàn gia cũng cảm thấy ngạc nhiên.”

Lâm Dũng người này, có năng lực phân tích điều tra manh mối rất mạnh, đối với lai lịch của Hàn Đông, tiến hành phân tích kỹ lưỡng, kết hợp với tin tức từ chỗ Nghiêm Kiến Sơn tiến hành đánh giá Hàn Đông một cách chỉnh thể, biết bản thân có thể có cơ hội cùng hắn ta làm việc tuyệt đối là một việc vô cùng may mắn vì thế sau này nhất định phải kiên định đứng về phía Hàn Đông.

“Hàn Đông mới 30 tuổi, mà đã là thứ trưởng rồi, thành tựu tương lai chắc còn hơn thế nữa, mà Hàn lão hiện tại mặc dù đã lùi về tuyến hai rồi nhưng ở Trung Hoa vẫn như mặt trời ban trưa, sức khỏe còn rất tốt, chưa biết chừng còn có thể sống được 10 năm nữa, vậy thế lực của Hàn Đông dưới sự quan tâm của ông cụ tương lai chắc chắn sẽ phát triển tới trình độ khó có thể ngờ tới.”

Trong lòng Lâm Dũng có phán đoán to lớn như vậy đó chính là sợ Hàn gia hiện tại xem Hàn Đông là nhân vật số một, lấy thế lực của Hàn Đông bây giờ vững bước đi tiếp cũng là việc thuận lý thành chương.

Chính vì điều này Lâm Dũng mới càng kiên định đứng về phía Hàn Đông.

Lại nói tiếp tuổi của Lâm Dũng cũng không phải là lớn lắm, nếu có thể được sự trọng dụng của Hàn Đông thì tiền đồ của anh không nghi ngờ gì nữa sẽ tiến xa hơn nhiều.

“Đi cùng bước đi của Hàn Đông mới là cách đáng tin cậy nhất và đơn giản nhất.”

Lâm Dũng trong lòng nghĩ.

Còn về hành động của cục công an lần này gây phản cảm cho nhiều người, một số lãnh đạo thành ủy dường như có ý liên kết lại để hành động, mà nghe nói cuộc họp hội nghị ngày kia sẽ tiến hành điều chỉnh nhân sự của cục công an thành phố, mấy lời đồn này Lâm Dũng cũng nghe nói rồi, mặc dù cũng coi trọng nhưng anh tin Hàn Đông nhất định có cách ứng phó.

Hàn huyên một hồi, Lâm Dũng liền đứng dậy cáo từ.

Sáng sớm ngày 23, bí thư thành ủy Lam Nghiệp tới văn phòng làm việc, xem báo đặt trên bàn theo thường lệ.

Hằng ngày đi làm việc đầu tiên chính là xem mấy mục báo quan trọng, đây là thói quen Lam Nghiệp không bao giờ thay đổi, thư ký của anh cũng biết thói quen này vì thế luôn chuẩn bị báo từ sớm.

Lam Nghiệp chỉ xem báo khoảng 5 phút, trong đó 3 phút là phần tin của trung ương, hai phút là tin về tỉnh Giang Việt và thành phố Ninh Hải, cơ bản anh đã nắm được sự việc của thành phố tỉnh trung ương, để phán đoán chính xác các phương diện chính sách

Lam Nghiệp vừa uống trà thư ký pha vừa lướt nhanh tin tức, anh đọc báo có một thói quen đó là xem các thông tin lướt qua một chút, xem nội dung đại khái sau đó mới xem nội dung chi tiết.

Bỗng nhiên ánh mắt Lam Nghiệp nhíu lại, ánh mắt dừng lại.

Đây là nhật báo Hoa Hạ, tin tức trên trang thứ tư của báo có một đoạn thông tin liên quan đến thành phố Ninh Hải.

Tiêu đề là “Vì dân phục vụ, bắt đầu từ chuyện nhỏ, cục công an thành phố Ninh Hải hành động mùa đông.”

Nhìn thấy tiêu đề này Lam Nghiệp trong lòng đầy nghi hoặc, cục công an thành phố Ninh Hải lại có cái gì mà hành động mùa xuân hành động của đông, sao mình không thấy nghe nói.

Xem một cách cẩn thận Lam Nghiệp rất nhanh đã hiểu ra vấn đề, cái gọi là hành động mùa đông của cục công an Ninh Hải chính là chỉ hành động thời gian trước của cục công an, theo sự bố trí sắp xếp để loại bỏ và trọng điểm thời gian trước của cục công an, nhanh chóng hành động, bắt giữ những người lũng đoạn, quấy nhiễu nhân dân, sự việc thành công được rất nhiều sự tán dương của nhân dân thành phố Ninh Hải, nhân dân đều đốt pháo ăn mừng một số con sâu đã bị cục công an bắt. Văn chương đánh giá cao cách làm của cục công an, chỉ ra rất nhiều nơi, nhân dân bị một số cán bộ quấy nhiễu nhưng lại không có được sự giải quyết có hiệu quả mà thành phố Ninh Hải rất coi trọng việc này, không chỉ dốc hết sức chỉnh đốn mà còn chuẩn bị thành lập một phòng chuyên môn thực hiện cơ chế trách nhiệm phải nắm bắt không ngừng.

“Việc của nhân dân không phải là việc nhỏ, công việc của Đảng và chính phủ không thể xa rời nhân dân mà phải nghĩ cho dân, vất vả vì dân...”

Tin tức này đánh giá rất cao hành động của cục công an thành phố Ninh Hải.

Xem cẩn thận hết bài báo này sắc mặt Lam Nghiệp trở nên khó coi khác thường.

- Đang lúc mấu chốt này đưa ra bài viết này tung hô hành động của cục công an thành phố, đây chính là hậu chiêu của Hàn Đông sao?

Mặc dù xem xong bài viết nhưng ánh mắt của Lam Nghiệp vẫn ở trước mặt bài văn.

Báo Hoa Hạ là tiếng nói của Trung Ương, cho dù bài báo, bài văn trên chưa chắc là có khuynh hướng chính trị nhưng có thể lên báo này bản thân đã nói lên vấn đề.

Bài báo này đánh giá cao cách làm của cục công an thành phố Ninh Hải, thậm chí còn hô hào các địa phương khác học tập làm theo.

Bởi vậy thành ủy Ninh Hải nếu bỗng nhiên điều chỉnh nhân sự của cục công an thì nói không được rồi.

Chính vì Trung ương, mà Lam Nghiệp mới đau đầu.

Bài báo này trong chốc lát đã làm hỏng kế hoạch của anh, lần trước việc họp bí thư đã quyết định, xem ra phải điều chỉnh một chút mới được.

Cho dù đây chỉ là một bài báo dường như cũng không có uy lực nhiều nhưng có thể lên được báo Hoa Hạ điều này có thể thấy quyết tâm của Hàn Đông là rất lớn, đó chính là bảo vệ cục công an.

Lam Nghiệp thấy bài báo này chắc chắn là do Hàn Đông tìm người làm mà trong quá trình Hàn Đông trưởng thành dường như cũng thích thông qua báo chí để đạt được mục đích của mình.

Đúng lúc này thư ký thông báo phó bí thư Vương Vĩnh Ninh tới.

- Mời anh ta vào.

Lam Nghiệp nói, trong lòng hiểu mục đích tới của Vương Vĩnh Ninh là gì, chắc Vương Vĩnh Ninh bây giờ cũng rất buồn bực.

Rất nhanh Vương Vĩnh Ninh vào, sau khi ngồi xuống liền nói:

- Bí thư Lam, báo Hoa Hạ ra ngày hôm nay anh xem rồi đúng không?

Lam Nghiệp gật đầu không nói gì.

Vương Vĩnh Ninh nói:

- Cũng không biết phóng viên kia phỏng vấn thế nào mà lại đưa tin như vậy, bài báo như vậy ban tuyên giáo Thành ủy làm thế nào mà lại không biết.

Mặc dù lời anh nói nghe có vẻ như trách cứ ban Tuyên giáo nhưng trên thực tế lại là không hài lòng với người tòa báo Hoa Hạ viết bài báo đó

Lam Nghiệp làm thế nào cũng không phải nhưng không hài lòng cũng là không có cách, vì họ có khả năng đi nữa cũng không thể tới chỗ báo Hoa Hạ.

- Bí thư Lam, tôi cảm thấy bài báo này của báo Hoa Hạ có rất nhiều chỗ cũng không đúng, ví dụ như tình hình cụ thể của cục công an Ninh Hải, anh ta không biết, cũng không điều tra sâu sắc hậu quả mà hành động lần này của cục công an mang lại.

- Phóng viên cũng không phải cái gì cũng viết rõ ràng.

Lam Nghiệp thản nhiên nói, anh hiểu ý của Vương Vĩnh Ninh, vẫn muốn kiên trì quyết định của hội bí thư lần trước, ngày mai mở cuộc họp thường vụ điều chỉnh cục công an thành phố, chẳng qua chỉ là tìm cớ mà thôi.

Lam Nghiệp trải qua cơn tức giận trước bây giờ đã hạ quyết tâm, không thể vì bài báo này mà tinh thần lung lay, việc cần làm vẫn phải tiếp tục làm.

Đúng lúc này điện thoại Lam Nghiệp để trong ngăn kéo kêu lên, đây điện thoại cá nhân riêng của anh, người bình thường không biết.

Cầm điện thoại ra nhìn thấy số gọi đến sắc mặt Lam Nghiệp có chút biến đổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.