Người Cầm Quyền

Chương 349: Chương 349: Uy hiếp




Hàn Đông nghe vậy, lửa giận trong lòng lập tức bốc lên, nén phẫn nộ xuống nói:

- Xóa dự án như thế nào?

Thẩm Tòng Phi giận dữ nói:

- Chính miệng người phụ nữ này nói rằng cô muốn ký hợp đồng cung cấp sỏi đá, còn sửa sang lại Ủy ban nhân dân huyện và Huyện ủy cùng với những trụ sở làm việc liên quan khác. Cô ta còn nói đến lúc đó sẽ giới thiệu cho chúng ta làm quen với Bí thư Đàm. Nghe ý tứ của cô ta, nếu không giao dự án cho cô ta, tương lai của huyện Vinh Quang sẽ phiền toái.

Hàn Đông cười một tiếng, nói:

- Hừ, cô ta nghĩ cô ta là ai, Bí thư thành ủy sao? Chủ tịch Thẩm anh trả lời cô ta thế nào?

Thẩm Tòng Phi nói:

- Tôi nói với cô ta rằng chính sách trong huyện là bất cứ chuyện gì cũng phải tiến hành một cách công khai minh bạch, không qua đấu thầu thì không thể cho cô ta nhận bất cứ dự án nào. Nhưng tôi thấy ý của Trần Diễm Nhạn, dường như sẽ không từ bỏ ý đồ như vậy, cô ta còn nói chiều nay sẽ tìm anh bàn chút chuyện.

Hàn Đông lạnh lùng cười nói:

- Vậy cũng được, cứ để cô ta đến tìm tôi đi.

Trong lòng Hàn Đông quả thực rất căm tức, mặc dù không biết cô Trần Diễm Nhạn này có quan hệ gì với Đàm Ngưng Hào, nhưng từ sự kiêu ngạo của Trần Diễm Nhạn thì biết rằng cô ta chuyến này đến đây, Đàm Ngưng Hào nhất định biết, hơn nữa còn được Đàm Ngưng Hào ủng hộ.

Điều này làm cho Hàn Đông vô cùng phẫn nộ, Đàm Ngưng Hào đến đánh tiếng trước, sau đó cho người đến xáo trộn với việc cải tạo thị trấn cũ của huyện Vinh Quang giành tư lợi, hành vi như vậy, làm cho Hàn Đông càng không hài lòng, đồng thời cũng hạ quyết tâm, quyết không để cho Đàm Ngưng Hào toại nguyện.

Nếu Đàm Ngưng Hào chỉ trên phương diện công việc yêu cầu Hàn Đông, hoặc nếu có ý tưởng gì, Hàn Đông cũng có thể lý giải, nhưng hiện tại không ngờ lại cho người đến xáo trộn việc xây dựng thị trấn mới của huyện Vinh Quang, điều này Hàn Đông khó có thể chấp nhận được.

Mặc dù Hàn Đông hạ quyết tâm phải khiêm tốn, nhưng nếu Đàm Ngưng Hào thực sự thúc ép như vậy, Hàn Đông cũng không sợ. Dễ nhận ra Đàm Ngưng Hào chắc chắn không phải là con người trong sạch, y vừa mới đến nhận chức ở Vinh Châu, liền cùng Trần Diễm Nhạn đến nắm lấy dự án, chỉ sợ khi ở thành phố Tân Châu y càng làm càn. Chỉ có điều y vẫn có thể làm Bí thư thành ủy, đánh đổ cũng rất khó.

Buổi chiều Hàn Đông vừa làm việc, liền giao cho Tả Nhất Sơn một nhiệm vụ, đó chính là vạch ra một “Biện pháp quản lý đấu thầu công khai”, Hàn Đông quyết định để Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện bất luận đề cập đến giá mua trên năm nghìn đồng, dự án đều phải đặt vào quản lý đấu thầu, chỉ có thể thông qua chế độ hóa xây dựng, mới có thể ngăn chặn các hành vi đi cửa sau. Đương nhiên, chỉ có chế độ cũng không được, còn phải tăng cường giám sát, đối với những phần tử có gan lợi dụng sơ hở, những người liên quan đến việc phản đối thì phải nghiêm khắc xử lý, dưới sự quản lý đa chiều như vậy mới có thể bảo đảm thực hiện bình thường biện pháp quản lý.

Lần trước Hàn Đông yêu cầu Tả Nhất Sơn viết bài liên quan đến vấn đề bố trí ổn định dân chúng ở khu mới, sau khi Hàn Đông xem qua, rất hài lòng về bài viết của Tả Nhất Sơn, sau một lượt biên tập sửa chữa liền đưa cho Thẩm Tòng Phi, yêu cầu anh ta đi thực hiện bố trí cụ thể.

“Năng lực của Tả Nhất Sơn rất tốt. Lại được thông qua rèn luyện, là một người rất được việc.”

Trong lòng Hàn Đông thầm nghĩ.

Tả Nhất Sơn vừa nãy vừa mới ra ngoài lại quay lại, y nói:

- Bí thư, bên ngoài có một cô tên Trần Diễm Nhạn muốn gặp anh.

Hàn Đông nghĩ thầm người con gái tên Trần Diễm Nhạn này đến nhanh thật. Hàn Đông đang chuẩn bị định ra ngoài, tránh người phụ nữ này đến quấy rầy.

- Để cô ta vào đi.

Hàn Đông nói, nếu Trần Diễm Nhạn đã đến rồi, vậy thì nói chuyện thẳng thắn, để tránh cô ta chưa từ bỏ ý định.

Tả Nhất Sơn gật đầu, lập tức đi ra ngoài. Rất nhanh có tiếng gõ cửa, Hàn Đông ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy bên ngoài có một người đang đứng, một cô gái xinh đẹp, dáng người không cao không thấp, có chút béo, sắc mặt trắng, xem ra có đánh chút phấn, nói chung, người con giá này sắc đẹp chỉ vào dạng trung, cũng không biết có quan hệ gì với Đàm Ngưng Hào.

Trần Diễm Nhạn cũng giật mình về độ tuổi của Hàn Đông, người thanh niên này không ngờ là Bí thư huyện ủy, xem ra còn quá trẻ tuổi nhỉ? Nhưng vào lúc này Trần Diễm Nhạn cũng cảm thấy việc lần này cũng dễ giải quyết, nói như vậy, người trẻ tuổi dễ đối phó hơn nhiều, dù sao người trẻ tuổi theo đuổi cô rất nhiều. Nếu Hàn Đông cần tiền, cô có thể cho hắn mấy trăm ngàn, nếu cần quyền lực cô có thể giới thiệu hắn với Đàm Ngưng Hào, nếu cần gái đẹp, cô có thể tìm một người con gái xinh đẹp để hắn hài lòng.

- Bí thư Hàn quả nhiên tuổi trẻ tài cao

Trần Diễm Nhạn cười dài nói:

- Để tôi tự giới thiệu, tôi tên là Trần Diễm Nhạn, đến từ thành phố Tân Châu, làm phiền Bí thư Hàn rồi. Mong Bí thư Hàn thứ lỗi.

Khuôn mặt tươi cười, Hàn Đông khách sáo nói:

- Chào cô, mời ngồi.

Hắn cũng không đứng dậy, điều đó có nghĩa là muốn Trần Diễm Nhạn đến chiếc ghế trước mặt hắn ngồi, bộ dạng Trần Diễm Nhạn như vậy giống như những người cấp dưới đến báo cáo công tác.

Trong lòng Trần Diễm Nhạn có chút không vui, nhưng lập tức lại bình tĩnh trở lại, một người trẻ tuổi lại có thể nhanh chóng ngồi ở vị trí Bí thư Huyện ủy, nhất định là có hậu thuẫn, thái độ kiêu căng một chút cũng là bình thường.

Sau khi ngồi xuống ghế, khuôn mặt Trần Diễm Nhã mang một nụ cười thân mật nói:

- Bí thư Hàn, tôi lần này đến đây, chủ yếu là…

- Nhất Sơn, sao vẫn chưa mang trà đến?

Hàn Đông nghiêm khắc gọi to, trực tiếp cắt đứt câu nói của Trần Diễm Nhạn.

Tả Nhất Sơn đi theo Hàn Đông bao nhiêu năm trời, bởi vậy tính khí của Hàn Đông y rất hiểu. Y sớm đã nhìn ra Hàn Đông không thích người phụ nữ này, nghe Hàn Đông nói vậy y liền nói:

- Bí thư, có ngay đây ạ.

Hàn Đông cười cười, nói với Trần Diễm Nhạn:

- Thật ngại quá, thư ký của tôi có lúc thật chẳng có năng lực, cô đợi chút, anh ta sẽ mang trà lên.

Trong lòng Trần Diễm Nhạn cực kỳ tức giận, cô không phải đến chỉ để uống trà, hơn nữa trong câu nói của Hàn Đông lộ ra ý mắng khéo, cô không phải không nghe ra, trong lòng cô thật không vui chút nào, cô cũng biết rõ rằng Thẩm Tòng Phi nhất định đã nói thân phận của cô cho Hàn Đông biết, không ngờ tên tiểu tử này lại không để thể diện cho cô như vậy.

- Không phải khách sao, Bí thư Hàn, tôi lần này đến đây chủ yếu vì…

- Bí thư, trà đã pha xong rồi.

Lúc này Tả Nhất Sơn bưng một bình trà vào, vẻ mặt cung kính nói, lại vừa lúc cắt lời Trần Diễm Nhạn.

Hàn Đông gật đầu nói:

- Ừ, lần sau chú ý phải thông minh một chút, khách đến rồi, phải lập tức đi pha trà. Đừng để tôi phải nhắc nhở!

Tả Nhất Sơn bộ dạng sợ sệt, gật đầu nói:

- Tôi xin lỗi, Bí thư, lần sau tôi sẽ nhớ kỹ.

- Nhỡ kỹ là một chuyện, phải biết thực hiện nó, nếu không thể thực hiện, chỉ nói mồm là nhớ mà không làm thì còn có nghĩa gì nữa?

Ngay trước mặt Trần Diễm Nhạn, Hàn Đông bắt đầu chỉ giáo Tả Nhất Sơn một trận.

Tả Nhất Sơn cũng phối hợp diễn trò, nói:

- Bí thư, anh yên tâm, lần này tôi nhất định nhớ rõ.

Trần Diễm Nhạn bắt đầu hết sức bực bội, thiếu chút nữa là phẩy áo bỏ đi. Con người Hàn Đông này rõ ràng là đang diễn kịch với mình. Nhưng sau cô lại nghĩ lại, liền nhận nhịn xuống, vẻ mặt mỉm cười nhìn Hàn Đông.

“Trời, người đàn bà này đúng thật biết giữ bình tĩnh.”

Trong lòng Hàn Đông buồn bực nghĩ, liền xua tay nói:

- Được rồi, chỗ này không có việc của anh nữa rồi, anh ra ngoài đi.

- Dạ vâng, Bí thư.

Tả Nhất Sơn cung kính nói.

Hàn Đông nói:

- Thật ngại quá, người thư ký này của tôi thật không hiểu chuyện, tôi đã nói với anh ta bao nhiêu lần rồi, lúc nào cũng không nhớ.

Trần Diễm Nhạn cười dài nói:

- Ha ha, không ngờ Hàn Đông không chỉ làm quan được, mà diễn kịch cũng rất tốt.

- Diễn kịch?

Hàn Đông cười cười nói:

- Tôi từ trước đến giờ chưa diễn kịch bao giờ, chỉ đi xem kịch thôi.

- Có đúng không vậy?

Trần Diễm Nhạn cười nhạt nói:

- Vậy thì tôi phải nói trắng ra, Bí thư Hàn, tôi lần này đến đây, chủ yếu muốn tham gia vào việc xây dựng cải tạo thị trấn mới của huyện Vinh Quang, dưới tay tôi có một công ty tên Công ty xây dựng Diễm Thu, rất nổi tiếng ở Tân Châu, xây dựng thị trấn mới của huyện Vinh Quang, nhất định phải cần đến cát đá, tôi có thể cung cấp, mặt khác công ty Diễm Thu cũng làm trang trí cho gói dự án này. Tôi hi vọng sau khi sửa sang lại trụ sở của Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện cũng như các trụ sở văn phòng liên quan, thì do công ty tôi đến trang trí nội thất. Đối với chất lượng của công trình thì Bí thư Hàn cứ yên tâm, chất lượng công trình của công ty chúng tôi luôn đứng đầu, nếu anh không yên tâm, cũng có thể đến thành phố Tân Châu khảo thực Đô Thống.

Vẻ tươi cười trên mặt Hàn Đông biến mất, khuôn mặt không chút biểu cảm nhìn Trần Diễm Nhạn nói:

- Cô nói xong rồi?

- Vẫn chưa?

Trần Diễm Nhạn lại nói:

- Tôi cũng sẽ không phụ sự giúp đỡ của Bí thư Hàn, tôi có quan hệ rất tốt với Bí thư Đàm, tôi có thể giúp anh diện kiến ông ta, mặt khác nếu như Bí thư Hàn còn có yêu cầu gì khác, cứ việc đề xuất. Bất luận là yêu cầu gì, tôi đều có thể đáp ứng.

Hàn Đông cười cười nói:

- Đối với cá nhân tôi mà nói, tôi không có yêu cầu gì. Về vấn đề chất lượng công trình của công ty cô, tôi cũng tin tưởng. Có điều cô nói vấn đề dự án, tôi cũng không làm chủ được, tôi mặc dù là Bí thư huyện ủy, nhưng ở phương diện quản lý dự án trong huyện, có những quy định tương ứng, bất kỳ một dự án nào đều phải thông qua đấu thầu công khai mới được. Hơn nữa, tôi nói cho cô hay, cung ứng vật liệu xây dựng thị trấn mới, chúng tôi chủ yếu là do công ty xây dựng giải quyết, về việc trang trí cho trụ sở làm việc lớn, đợi sau khi khánh thành trụ sở mới, tất nhiên sẽ mở đấu thầu theo quy định, nếu như công ty của tổng giám đốc Trần có hứng, đến lúc đó có thể tham gia đấu thầu mà.

- Ha ha, Bí thư Hàn, anh cũng không cần phải nói cạn lý như vậy.

Trần Diễm Nhạn vẫn chưa từ bỏ ý định:

- Tôi biết Bí thư Hàn có bản lĩnh, có hậu thuẫn, nhưng nếu như được sự ủng hộ to lớn của Bí thư Thành ủy, thì công việc của anh càng tốt hơn đúng không. Hơn nữa giữa chúng ta lại là cả hai cùng có lợi, anh giúp tôi, tôi tất nhiên sẽ làm anh hài lòng, thế nào, coi như kết giao bằng hữu đi, thêm một người bạn vẫn hơn thêm một kẻ thù mà!

- Ha ha…

Hàn Đông không nhịn được cười, người phụ nữ này dám đến đây uy hiếp mình, cô ta quá tự tin rồi.

- Xin lỗi. Tôi kết bạn cũng có chọn lựa. Đối với những người không có thành ý, tôi không có hứng kết bạn, tôi rất bận, bề bộn nhiều việc, Tổng giám đốc Trần mời tự tiện.

Đối với những người có gan uy hiếp hắn, Hàn Đông không khách sáo, người phụ nữ này chỉ dựa vào Bí thư Thành ủy Đàm Ngưng Hào mà kiêu ngạo như vậy, quả thực quá đề cao bản thân mình rồi. Hàn Đông không muốn phí lời với ả, vì vậy không chút khách khí truyền lệnh đuổi khách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.