Người Chồng Yêu

Chương 247: Chương 247: Phiên ngoại 1




Bắt đầu từ chương này trở đi toàn là chuyện ngoài lề về đứa nhóc Hề Bảo của vợ chồng Úc Linh – Hề Từ, bắt đầu từ lúc sinh ra, lớn lên và đến tuổi để đi mẫu giáo nhà trẻ là kết thúc, mọi người cùng đọc và tìm hiểu về nhóc Hề Bảo này nhé.Giang vũ Thành nói phải tổ chức hôn lễ hoành tráng, thì nhất định phải hoành tráng và long trọng.

Úc Linh cũng không rõ họ bố trí thế nào, vì bị ảnh hưởng yêu cổ quấn thân, cô từ nhỏ đã là người vô cùng lười nhác, hơn nữa lại có một vận khí kỳ lạ, trong vượng có sát, thường thường biến chuyện tốt thành chuyện xấu, chuyện xấu thành thảm họa, lại càng khiến cho cô không muốn phiền phức, chẳng bằng cứ ngủ vùi ở ngôi nhà gần thiên hồ là được.

Trong mắt cô, việc vặt hôn lễ rất nhiều cũng là một loại phiền toái.

Từ sau khi đăng ký kết hôn với Hề Từ, cô tự giác quyết định chung thân đại sự, sẽ không tổ chức hôn lễ, với cô mà nói chẳng có ảnh hưởng gì, thậm chí không tổ chức cũng rất tốt. Từ nhỏ tới lớn, đã tạo nên tính cách không thích vui thế này rồi, khiến cô không có ý tưởng tốt đẹp linh tinh gì đó như một cô gái bình thường mơ ước tới một hôn lễ thần thánh.

Nhưng lúc này, không phải do cô ngại phiền phức, mà quá ngại cũng sẽ không có ai lại làm phiền người phụ nữ có thai cả.

Vì nguyên nhân cô hiện giờ mang thai, nên họ chỉ đành cho cô nghỉ ngơi, đợi lúc đến giờ, thì mặc chiếc áo cưới xinh đẹp vào rồi đi tham gia hôn lễ là được, vốn không phiền toái chút nào.

Sau khi mang thai, ngoài sức lực lớn ra, Úc Linh cảm thấy mình có nhiều thời gian rỗi lắm, có thể ăn ngủ, có thể chạy nhảy, tối nào lúc đi ngủ cũng sờ chiếc bụng phẳng của mình, để cô vốn không có cảm giác mang thai, thỉnh thoảng cũng bất cẩn quên mất chuyện này.

Vì thế lần đầu tiên chỉ có ba và Hề Từ không thể không theo sát cô, đề phòng mọi chuyện.

Do yêu nghịch thiên mà đi, tu luyện thành người, vì thế họ bình thường không có cha mẹ thân nhân, chỉ có người dẫn đường.

Tuy không có cha mẹ người thân, nhưng loài yêu và loài người cũng đều mang thai có đời sau của mình, loại đời sau này thường được gọi là bán yêu.

Hề Từ chưa từng nghĩ đến mình sẽ có đời sau, nhưng nếu người phụ nữ anh yêu sinh đời sau cho anh, anh lại cực kỳ vui mừng, chỉ hận muốn được đặt cô lên lòng bàn tay để chăm sóc bảo vệ, mãi cho đến khi cô bình an sinh ra đứa bé mới thôi.

Sau khi chắc chắn mang thai, Úc Linh cũng không gạt mà nói thẳng cho người bạn thân của cô.

Sau khi Du Lệ biết tin, vừa mừng vừa sợ, lập tức cam đoan, “Cậu yên tâm, hôn lễ của cậu nhất định mình sẽ tới, đợi sau khi cậu sinh cục cưng ra rồi, mình sẽ tặng một bao lì xì thật to cho nó. Đúng rồi, có thể cho mình được làm mẹ nuôi của nó không đây?”

“Chuyện đó nói sau đi…”

Úc Linh không đồng ý ngay, yên lặng nghĩ, Du Lệ còn không biết Hề Từ là yêu, đứa bé sinh ra là bán yêu, không biết có dọa đến cô nàng không nữa. Đối với người bạn thân Du Lệ này, Úc Linh tin tưởng, nói cho cô nàng thân phận Hề Từ cũng không sao, chỉ là hai năm nay, Du Lệ bận việc quá, cứ thường xuyên chạy ngược chạy xuôi, chẳng có cơ hội nào nói với cô càng, đợi lúc nào có thời gian thì sẽ nói cho cô nàng đi.

Sau khi An Như nghe nói cô mang thai, trong lòng vừa cao hứng vừa bối rối.

Vì nguyên nhân sức khỏe Nhiếp Ung Hòa, nên đời này cả hai vợ chồng họ cũng không thể có con, điều này khiến bà thấy nuối tiếc, nhưng cũng không hối hận. Cũng bởi vì thế, bà rất thích trẻ con, nghe bảo Úc Linh mang thai, bà dĩ nhiên cao hứng, nhưng cao hứng rồi lại nhớ tới thân phận cha của đứa bé…

Đây tuyệt đối là phải chú ý!

“Hề Từ là yêu… Đến lúc đó sẽ sinh ra thứ gì đây? Chắc không phải sẽ là nửa người nửa yêu đi?” Vẻ mặt An Như lo lắng thì thào với chồng Nhiếp Ung Hòa, hình tượng nửa người nửa yêu đã đủ bổ não rồi, càng nghĩ càng thấy lo.

“Sẽ không đâu” Nhiếp Ung hòa khẳng định, “Anh có hỏi qua Tiếu Đát rồi, con người và yêu sinh ra con sẽ là bán yêu, lúc sinh ra là vóc dáng con người, trên người có yêu văn của người cha, đợi nó trưởng thành, có thể tự mình tiến hóa thành yêu thể, nhưng điều này cũng cần phải có lực lượng huyết mạch cực cường đại mới được”

Cuối cùng An Như yên tâm, nhưng bà lại bị chú ý đến cái khác, ngạc nhiên hỏi, “Tiếu Đát nói ư?”

Nhiếp Ung Hòa gật đầu, sau khi nghe nói Úc Linh mang thai, vẫn tị không thấy Nhiếp Tiếu Đát liên lạc với ông, Nhiếp Ung Hòa nhân cơ hội hỏi rất nhiều chuyện.

Là một người bình thường, tuy ông vô duyên với giới thần quái kia, nhưng cũng biết một chút ít chuyện gì đó.

An Như không kìm được thở dài, “Tiếu Đát luôn quan tâm Úc Linh, trước kia anh em chúng rất có tình cảm, tiếc là…”

Tiếc là vào thời điểm họ không biết, con nuôi không ý thức bắt đầu bất hòa với họ, thậm chí còn xuất ngoại du học, hoàn toàn rời xa họ. Bảo không đau lòng là gạt người, dù sao đã mất nhiều tâm tư nuôi dưỡng đứa bé, vốn tưởng là giống cuộc sống người bình thường, vĩnh viễn cùng nhau, cuối cùng lại phát hiện ra vận mệnh mỗi người đều khác.

Mấy thứ bộ tộc thông linh và giới thần quái ấy, cách họ xa vời vợi, cứ như là thế giới đó, là thế giới mà họ cả đời không cách nào dính vào, cho dù có khổ sở lo lắng cũng không làm được gì.

An Như thở dài, mai sẽ bố trí công tác cho Úc Linh vậy. Nếu mang thai rồi, dĩ nhiên không thể đóng phim được, đề phòng mọi chuyện.

An Như vốn muốn Úc Linh hiện giờ ngừng đóng phim, dù sao mới đóng không lâu, đổi nhân vật chính cũng dễ, rồi đền tiền vi phạm hợp đồng, nhưng Úc Linh không đồng ý.

Cô mới mang thai có hơn một tháng, hơn nữa sức mạnh và kỹ năng cực lớn, hiện giờ là giai đoạn thân thể không thể nào tốt hơn, tiếp tục đóng phim cũng không ảnh hưởng gì. Huống chi cô là một người có trách nhiệm, không thể bỏ dở bộ phim này giữa chừng được, chẳng bằng thừa lúc bụng chưa to thì đóng cho xong phim này đi.

An Như đành để cô tiếp tục đóng, dặn dò cô cẩn thận, đợi sau khi đóng xong bộ phim này, thì quyết định không bố trí công tác cho cô nữa, mà trước tiên sinh ra đứa trẻ bình an đã rồi nói sau, sau này cô có muốn đi đóng phim nữa hay không thì tùy cô.

Tuy thật muốn nâng đỡ lên ảnh hậu, nhưng hiện giờ An Như cũng hiểu ra, đại tiểu thư chỉ lấy giới giải trí ra thành nơi đùa chơi thôi, yêu trách thì trách đi, không thể ép buộc được.

Huống chi, là người bộ tộc thông linh, hai chân đã đặt vào giới thần quái Đông Phương, đoán chừng sau này cũng không có thời gian mà đi đóng phim linh tinh gì nữa.

Mặc dù hơi đáng tiếc, cuối cùng An Như cũng tôn trọng để Úc Linh tự chọn.

Scandal giới giải trí vĩnh viễn là nơi lan truyền rất nhanh, chưa tới nửa ngày chuyện ngôi sao nữa có bạn trai chuẩn bị kết hôn đã lan truyền ra ngoài,..

Trên mạng, trên báo chí, các đài truyền thông đều đưa tin, náo nhiệt đưa tin khắp nơi trong mười ngyaf, cuối cùng cũng tuôn ra thân phận ngôi sao nữ, là đại tiểu thư linh tinh của một tập đoàn lớn, bất giác gây náo nhiệt vô cùng.

Úc Linh mặc kệ bên ngoài ồn ào náo nhiệt tới mức nào, có mấy thứ không lọt vào tai cô, cô cứ tiếp tục đóng phim trong bộ phim hiện giờ, vừa chờ đợi hôn lễ sắp tới.

Sau khi thân phận bại lộ, có rất nhiều phóng viên muốn phỏng vấn cô, đều được trợ lý Nguyễn chắn đỡ, không làm phiền đến cuộc sống của cô.

Không thể phỏng vấn cô được, bên ngoài nuối tiếc mãi, có ít phóng viên vì muốn thu hút, mà nói linh tinh bóng gió chuyện gây thu hút, nhưng rồi báo đó nhanh chóng bị người ta dập tắt, cũng để cho người ta biết, vị đại tiểu thư này không còn là nghệ sỹ như trước nữa, có thể mặc ai tùy tiện bịa đặt chuyện lung tung trên báo được.

Hôn lễ được định vào trung tuần tháng chín. Cuối cùng úc Linh cũng đóng xong bộ phim và hôn lễ cuối cùng cũng tới.

Lúc này, cô đã mang thai ba tháng rồi.

Mang thai ba tháng, chỉ thấy bụng hơi nhô lên chút, mặc quần áo vào vốn không nhìn ra cái gì. Úc Linh xem qua thấy phụ nữ mang thai ba tháng bụng to, thể chất con người khác nhau, vì thế có to có nhỏ, bất giác cũng không thể chắc chắn mình bây giờ có đúng không, nhưng đi kiểm tra thì thấy rất khỏe mạnh.

Úc Linh quay đầu hỏi đại yêu từ lúc cô mang thai đến giờ vẫn canh giữ bên cạnh mình, “Ngoài khí lực mạnh ra thì lúc mang thai, em còn có đặc thù gì nữa không?”

Hề Triển Vương do dự, “Hẳn là không còn có gì nữa…”

Úc Linh nhìn anh, hiểu ra giọng điệu này của đại yêu, thực ra chính anh cũng vốn không biết sao?

Hề Triển Vương dĩ nhiên không thể nói trước kia mình là đại yêu thanh cao đến tận trời được, khiến người ta có ý tưởng loại này, vì thế chưa bao giờ để ý đến yêu và nhân loại khác thế nào. Vì không cho cô cảm thấy bản thân mình là kẻ không biết gì, sau lưng vội vã gọi điện thoại cho Lâm Đạt, bảo anh ta đi tìm một ít đứa bé bán yêu do người và yêu sinh ra hỏi tình hình chút xem sao.

Lâm Đạt là một cấp dưới cực kỳ năng động, sớm đã có chuẩn bị, nghe nói thế xong bảo, “Ngài yên tâm đi, tôi đã hỏi qua rồi, điều chỉnh chút ít tài liệu về nữ nhân loại mang thai, có thể đưa ngài bất cứ lúc nào”

Vì thế, anh ta đã sớm đợi ở nhà chờ lão đại nhà mình hỏi tới, ai ngờ ngài ấy vẫn bình chân như vại, hại anh ta còn tưởng Hề Triển Vương thực ra cái gì cũng biết hết, cảm thấy Hề lão đại mới lợi hại thật chứ.

Hề Triển Vương yên tâm đi, bảo anh ta nhanh chóng chuyển tới luôn.

Có phần tư liệu do Lâm Đạt chuẩn bị đầy đủ này, Hề Triển Vương không bao giờ không biết vợ mình hỏi gì mà không trả lời được nữa.

Hôn lễ đúng hạn cử hành.

Người đến tham gia hôn lễ rất đông, có thể nói, đây là một hôn lễ lớn chưa từng có từ trước tới nay – trong mắt tất cả mọi người thì đúng là chưa từng có trước đó thật.

Thư ký Lý phụ trách chọn người khách quý tham gia hôn lễ, sau khi nhìn danh sách trong tay, ông trầm mặc rất lâu.

Cho dù là người, có cả yêu, quỷ gì đó không thuộc loài mình nữa, thì đây mới là tiết tấu dọa chết người này? Tuy đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng lúc giáp mặt vẫn dọa đến sao?

Người thường, thiên sư, yêu, ma, quỷ…

Một hôn lễ thông thường mà có thể tụ tập nhiều loại người đến thế này quả thật là chưa từng có từ trước đó.

Mễ Thiên sư lúc dẫn theo một đám thiên sư được mới tới, thì nhìn thấy loài yêu đang tụ tập bưng rượu nói chuyện phiếm kia, tự dưng hào phóng đi qua chào hỏi.

Các thiên sư khác đứng ở đó, nhìn anh ta với ánh mắt hâm mộ, lại xác nhận người kia quả thực giao tiếp rộng, không có anh ta không thể giao tiếp, chẳng trách mà lão thái gia nhà anh ta vừa nhắc tới anh ta, thần sắc cực kỳ vi diệu.

Tuy con người và yêu đã bắt tay giảng hòa, nhưng nhìn bầy yêu tụ một chỗ yêu khí ngút trời, vẫn khiến cho họ cảm thấy không được khỏe, cứ như bị thứ gì đó uy hiếp vậy, không kìm được lo lắng đứng lên. Nhóm thiên sư lo lắng rõ ràng là thừa.

Nếu không để mắt tới yêu, cũng không chọn hôm nay làm loạn, đỡ đến lúc đó khiến Hề Triển Vương nổi giận, trực tiếp tước quyền yêu đi. Lại càng chưa nói tới loài khác, có mấy con ma ẩn mình nhìn thiên sư và yêu ở hiện trường, còn có nhân viên thần chức giáo đình Phương Tây cũng tới nữa, quyết đoán chọn cách buông tha gây sự chuyện hôm nay.

Vì thế tuy hiện trường có rất nhiều loài khác nhau, nhưng bất giác vẫn thấy không khí vô cùng hài hòa.

Giang Vũ Thành đang hàn huyên với mấy thế gia họ Giang, khóe mắt để ý đến Mễ Thiên Sư dẫn theo người tới, từ khí chất của họ thì nhìn ra đây là nhóm thiên sư.

Hôm nay khách quý tới tham gia hôn lễ rất đông, hơn nữa người người đều ăn mặc nghiêm chỉnh, chỉnh tề, họ khoác lên bộ dạng con người, nhìn đàn ông thì anh tuấn đẹp trai ga lăng, còn nữ xinh đẹp hào phóng, lại có giai nhân thanh tú, thanh khiết, bất giác ông cũng không phân biệt ra đâu mới là loài mình nữa.

Dù sao thì chỉ cần là thân thuộc bên Hề Từ tới tham gia hôn lễ là được, tím lại không phải là người là được.

Lúc trước được thông báo là có cả nhân viên thần chức giáo đình Phương Tây cũng tới, Giang vũ Thành như bị mộng, không hiểu được họ đến đây làm gì nữa.

Nghe nói những nhân viên thần chức Tây Phương này thường xuyên giao tiếp với sinh vật hắc ám Tây Phương, nhưng hôm nay tham gia hôn lễ chẳng nhẽ lại có cả quỷ hút máu, ma linh tinh gì đó xâm nhập nữa sao?

Giang Vũ Thành hơi lo lắng cho thiên sư và yêu Đông Phương họ có thể giữ được hay không.

So với thư ký Lý, Giang Vũ Thành có vẻ hiểu biết về thân thuộc bên HỀ Từ nhiều hơn, vì thế nhìn thấy trên thương trường có rất nhiều “Người” danh gia vọng tộc xuất hiện, Giang Vũ Thành trầm mặc.

TRầm mặc cùng ông còn có mấy thế giao Giang gia nữa.

“Tôi thấy anh ta rồi, là lão tổng của Điền Sản Dung Phi”

“Bên đó là tập đoàn quản lý Hồng Phi, nghe nói là bên kia phía nam”

“Còn có người phụ trách thương nghiệp Sâm Một nữa, tuổi trẻ, bằng chính hai bàn tay trắng dựng lên sự nghiệp của mình. Đừng có nhìn anh ta tuổi còn trẻ nhé, khó đói phó lắm, giảo hoạt như lão hồ ly vậy…”

“Còn có bên đó…”

Mấy thế giao cuối cùng xác định thân phận đám “người” kia, đều là những nhân vật kiệt xuất trong các ngành sản xuất, có người hỏi Giang Vũ Thành, “Vũ Thành này, những người này là anh mời đến đó à?”

Trong lòng Giang Vũ Thành đờ đẫn, trên mặt thì lại có vẻ thản nhiên, “Không phải, họ là đại diện nhà trai bên kia”

Nghe nói thế, người ở đây càng kinh ngạc hơn.

Là thế giao Giang gia, họ dĩ nhiên biết Giang Vũ Thành có hai cô con gái, mà người ông yêu thương nhất không phải Giang Úc Y, thực ra vẫn là vị đại tiểu thư mặt mày rạng rỡ mà giới bên ngoài không biết kia mới chính là người được sủng ái trong Giang gia.

Lần này đại tiểu thư Giang gia kết hôn, họ nghe nói đối tượng kết hôn cũng không phải là người thành phố B, thậm chí còn là một người bình thường chẳng có thân phận gì cả.

Vốn có người định lấy chuyện này ra cười nhạo Giang Vũ Thành, cảm thấy Giang Vũ Thành còn cự tuyệt cả Thiệu gia, cũng không rõ ông ta tặng cho con gái người chồng dạng gì nữa. Từ sau khi tin tức đại tiểu thư họ Giang kết hôn truyền đi, nghe nói Giang Vũ Thành cho con gái chọn một người chồng chính là một người thường chẳng có thân phận gì cả, lần này người tới chê cười cũng không ít.

Nhưng mà…. Người thường không có bối phận gì lại có thể có nhiều lão tổng có thân phận đến dự vì anh ta sao?

Lúc này, Lâm Đạt dẫn theo một đống tổng tài lắm tiền tới chào hỏi Giang Vũ Thành, nói, “Chúc mừng Giang tổng. Hôm nay là hôn lễ của Hề lão đại, chúng tôi đã chuẩn bị quà mừng cho ngài ấy, phiền Giang tổng cho người tới nhận đi ạ”

Sau khi Lâm Đạt nói xong, đám “người” đằng sau anh ta cùng đồng loạt chúc mừng Giang Vũ Thành, tuy bình thường họ cũng không kết giao với Giang thị nhiều, nhưng chỉ cần để ý chút thì có thể nhìn thấy có ít “người” cũng thấy xuất hiện thường xuyên trên tạp chí thương mại.

Lúc này, có một công tử ăn chơi nhanh mồm nhanh miệng không kìm được hỏi, “Các anh đều đến vì chú rể hôm nay sao? Là bạn của anh ấy à?’ Nếu có thể khiến cho nhiều người ở các ngành sản xuất vui vẻ tới tham gia hôn lễ này, còn chuẩn bị quà tặng tỷ mỷ, vậy thân phận của chú rể này tuyệt đối không đơn giản.

Ít nhất, tuyệt đối cũng không giống như bên ngoài đồn là người không có thân phận bối cảnh gì cả.

Cũng may Giang Vũ Thành là lão hồ ly, chắc chắn sẽ không tiếp chuyện vớ vẩn này.

Đám người kia sau khi nghe nói thế, nhất loạt dùng ánh mắt như nhìn “người phàm” vậy nhìn anh ta một cái rồi mới bảo, ‘Không phải bạn, ngài ấy là lão đại của chúng tôi, cũng là ông chủ”

Mọi người, “….”

Cả đám người lúc này bị chấn ấp như nằm mộng.

Chẳng phải nói là người thường không có thân phận bối cảnh gì sao? Lập tức có người thân mang trên người hàng trăm triệu tới là sao vậy? Ở đây những ngành sản xuất đó đều là tinh anh, thật sự là thuộc hạ của một người sao? Thấy sao cũng không đúng lắm mà.

Đợi Lâm Đạt dẫn cả đám “người” rời đi, ánh mắt mọi người mới chuyển sang Giang Vũ Thành.

Giang Vũ Thành lập tức nở nụ cười bí hiểm, nâng ly hướng về họ.

Tổng tài Giang ông cũng không rõ cái vị con rể yêu kia hóa ra lại có nhiều cấp dưới ở trong xã hội loài người đến vậy, hơn nữa ai ai cũng đều là nhân tài, loại chuyện này ông tuyệt đối không thể nói ra, khiến cho đám người này hâm mộ chết đi thôi!

Không thể không nói, Hề Từ hôm nay khiến con gái ông nở mày nở mặt, Giang Vũ Thành vẫn thấy cực hài lòng.

Vì thế, vào lúc hôn lễ còn chưa bắt đầu, mọi người hôm nay đều suy đoán đủ loại về thân phận của chú rể, tiếc là đoán đi đoán về, họ cũng không tin nổi, cũng không dám tin.

Nhưng sự thật xảy ra trước mặt, thực sự là…. Không thể tin cũng phải tin!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.