Người Con Gái Đáng Thương (New Version)

Chương 7: Chương 7: Kì Lạ




- Nghe nói Sion đã tới học viện rồi.VyVy mỉm cười hạnh phúc nhìn bốn người bạn của mình. Cô rất thích Sion vì cô bé rất đáng yêu lại ngoan ngoãn lễ phép nữa.

- Cậu thích Sion vậy sao?

Dương Băng Anh nhìn Vyvy tò mò hỏi. Vyvy mỉm cười nhìn gương mặt có chút khó hiểu của Băng Anh kia mà tiến tới ôm lấy cổ Băng Anh.

- Đừng nói cậu ghen với con bé nhé. Tớ có thể thấy hết qua mắt cậu.

- Đừng ăn nói lung tung.

Băng Anh cười cười đẩy tay Vyvy ra rồi cùng Thiên Vũ đi về phía lớp học của mình. Ba người còn lại cũng vui vẻ mà đi cùng trong khi đó gương mặt tươi cười của Vyvy bỗng thay đổi hẳn.

Lớp 1-5. Đây là lớp End tận cùng của năm nhất, là một lớp không có luật lệ và bị xem thường trong đệ nhị Angel này. Phần lớn thành viên trong lớp đều là những thành phần dốt nát nhất nhưng gia đình có quyền thế nên đệ nhị Angel cũng phần nào nhượng bộ mà thầy cô lại chẳng dám động vào.

- Cả lớp hôm nay chúng ta có thêm thành viên mới. Nào em mau giới thiệu đi.

Cô chủ nhiệm mỉm cười vui vẻ nhìn Sion đang đứng trước lớp kia trong khi 16 con người dưới lớp kia vẫn nhao nhao lên mà chẳng bận tâm gì nhiều duy chỉ có vài người để ý tới. Sion bình tĩnh mà chậm rãi lên tiếng.

- Xin chào mọi người, mình là Sion Tudor. Rất mong được sự giúp đỡ.

Sion vừa rứt lời thì cả lớp nhìn cô chằm chằm, thậm chí là giáo viên chủ nhiệm cũng kinh ngạc mà suýt hét lên. Một thành viên nhà Tudor lừng danh hiện đang có mặt tại học viện đệ nhị này. Chuyện này là đùa sao?

- Mày là Búp bê nhà Tudor đó sao?

Một cô nàng tóc vàng hoe xoăn lọn, mặt vênh lên nhìn Sion với ánh mắt không thân thiện mà cất giọng hỏi. Sion mỉm cười trông cô càng xinh đẹp.

- Đúng vậy, mình là búp bê nhà Tudor.

- Một con nhỏ Tudor bị ruồng bỏ cũng có tư cách học ở đây sao?

Lại một cô nàng khác kênh kiệu lên tiếng. Sion vẫn mỉm cười không nói gì cả. Họ không hiểu được chuyện gì nữa đây dù trước đó đã có tin đồn là có thành viên nhà Tudor tới đây. Sion ngước nhìn giáo viên chủ nhiệm kia.

- Vậy em sẽ ngồi đâu đây thưa cô?

- Còn bàn cuối trống đó.

Bà cô sau khi biết Sion là búp bê nhà Tudor liền thay đổi thái độ cười nói dịu dàng thành sự lạnh nhạt có chút khinh miệt. Sion chẳng nói gì cả, cô từ từ đi xuống mà hơi cúi đầu. Trong thoáng chốc đó gương mặt tươi cười kia đã được thay thế bằng một gương mặt lạnh băng lãnh khốc. Vài thành viên trong lớp đã bắt được sự biến đổi khác thường của Sion mà chỉ nhếch môi cười.

Trong lớp học Sion vô cùng lơ đãng, cô bé không bận tâm bài học trước mắt mà chỉ chăm chú nhìn ra ngoài kia. Thật tuyệt vì ngồi ở phòng này có thể trông thấy được thư viện vĩ đại của Angel.

Ngay khi chuông vừa vang lên hết giờ thì Sion liền ôm lấy cái laptop mà rời khỏi lớp. Tuy nhiên một vài thành viên đã chặn cô bé lại.

- Định đi đâu sao?

- Làm ơn tránh đường.

- Mày nghĩ mày có quyền lên tiếng ở đây sao? Mày chỉ là búp bê nhà Tudor mà thôi.

Cô ta vừa rứt lời liền đó đẩy Sion ngã lên sàn. Bị xước nhẹ ở tay, Sion không kêu đau cũng không khóc cũng chẳng nhăn mặt, cô đứng dậy nhìn đám người này.

- Mau tránh ra.

Không còn là giọng nói dịu dàng nữa mà thay vào đó là giọng nói băng khốc lạnh lùng. Sion nhất thời làm đám học sinh trong lớp lạnh sống lưng. Cùng với đó cánh cửa phía sau lớp bị kéo ra, Vyvy tươi cười liền lao tới ôm chặt lấy Sion mà cọ cọ má.

- Sion thật nhớ em quá đi. Chị đã thăm dò suốt mới biết em học lớp 1-5 này.

- Vyvy.

Sion liền kinh ngạc mà thay đổi thái độ ngay lập tức. Những thành viên khác trông thấy Vyvy liền đó kinh ngạc mà lùi lại. Ai chẳng biết danh tiếng của Vyvy là con gái ông trùm Mafia lớn toàn cầu. Động tới Vyvy chẳng có kết cục tốt đẹp gì cả.

- Mau đi chơi nào Sion.

- Em phải tới thư viện rồi.

Sion mỉm cười dịu dàng, Vyvy trầm lặng nhìn cô rồi cũng gật đầu đồng ý đi theo.

Sion không chỉ leo vài tầng mà là lên tới tận cầu thang thứ 16 trong khi Vyvy bị bỏ lại ở cầu thang thứ 10. Rõ ràng đã vào lớp nhưng cả hai vẫn la cà ở đây. Vyvy ở cầu thang số 10 ngồi nghỉ mà hét lên.

- Em muốn gì ở trên đó chứ? Những cuốn sách cần cho nghiên cứu đều từ tầng thứ 10 trở xuống rồi.

- Em đâu có đọc mấy thứ đó. Cái em cần là sử sách kì bí mà.

Sion mỉm cười nói vọng lại. Đứng trước những giá sách sát tường kia, Sion lạnh lùng nhìn vào một loạt gáy sách ở trên cầu thang thứ 17 mới lấy được.

- Chết tiệt.

Sion nói một câu rồi chạy ngay xuống phía dưới. Do chạy vội quá mà cô bị trượt chân nhưng may có Vyvy đỡ được.

- Cẩn thận một chút đi Sion.

- A, cảm ơn nhé Vyvy.

Sion mỉm cười mà thở chút hổn hển. Vyvy nhìn Sion rồi lại nhìn trên cao. Chẳng ngẫu nhiên mà Sion lại mất sức trèo lên cầu thang trên cao như vậy, chắc chắn trên đó có điều gì thú vị hoặc chỉ là cô cảm thấy thế.

- Lần sau không nên đi tiếp nữa. Sẽ bị phạt đó Sion.

- Em hiểu rồi. Vậy ta về thôi.

Sion đi theo Vyvy mà cùng nhau rời khỏi thư viện này. Khi cánh cửa thư viện đóng lại cũng là lúc từ trên tầng cao nhất kia, một gương mặt thò ra mà nhìn xuống khoảng không tối tăm đó. Một gương mặt hoàn toàn trắng bệch cùng đôi môi đỏ chót với cặp mắt đỏ như máu, một nụ cười hiện hữu trên gương mặt đó.

- Sion...mau cứu tớ.....sắp hết thời gian rồi....Sion.

Nhân vật thần bí này là ai đây? Rõ ràng là người này bị giam lại trên tầng cao nhất của thư viện. Bốn cầu thang trên cùng bị cấm phải chăng liên quan tới chuyện này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.