Ba mẹ Mạc thấy không khí lúng túng, liền chuyển hướng câu chuyện về phía Mạc Uyển Dư.
Mẹ Mạc:“Uyển Dư, con ăn canh này nữa đi.''
Mạc Uyển Dư cười nhận lấy:''Cảm ơn mẹ.''
Mẹ Mạc:''Con và Tiêu Lãng thế nào rồi?''
Mạc Uyển Dư vừa cho thìa canh vào miệng, gần sặc vì câu hỏi này. Mạc Khải Liêm theo thói quen, rút giấy ăn đưa sang cho cô, Mạc Uyển Dư nhận lấy tự nhiên, lau khoé môi dính canh.
Mạc Uyển Dư:'' Đâu có quan hệ gì mà thế nào hả mẹ.''
Tiêu Lãng không giống như Thẩm Mạt, anh ta biết Mạc Uyển Dư không có ý gì với mình, cũng không thể hiện gì cả:“ Chúng cháu là bạn bè tốt thôi ạ.''
Mạc Uyển Dư:'' Bạn cũng không phải.''
Mẹ Mạc lườm nhẹ cô một cái, như muốn trách móc, Mạc Uyển Dư không lên tiếng nữa, cô chỉ bận ăn những món mà Mạc Hàn gắp cho mình, phía dứoi còn nghịch ngợm đá đá chân của Mạc Khải Liêm. Xung quanh vẫn còn những bàn khác, cô không thể làm hành động gì lộ liễu được.
Ba Mạc quay sang hỏi Tiêu Lãng một vài chuyện kinh doanh hiện tại, không khí đã bớt lúng túng hơn.
Nếu không nhắc tới độ ăn chơi của anh ta, Tiêu Lãng thật sự là có tài, vẻ ngoài đẹp trai, nói chuyện cũng rất được lòng ngừoi lớn, ba mẹ Mạc vẫn muốn Mạc Uyển Dư có thể gả cho ngừoi như vậy.
Mẹ Mạc lại nhắc với cô:'' Không cần tiến triển nhanh quá, bắt đầu làm bạn cũng tốt, thời gian dần dần, biết đâu con sẽ có tình cảm với Tiêu Lãng thì sao.''
Mạc Uyển Dư:'' Tiêu Lãng đúng là tốt, nhưng con biết con sẽ không thích anh ấy đâu, mẹ, mẹ đừng langc phí tâm sức nữa. Con sẽ gả cho một người tốt, con sẽ hạnh phúc mà, mẹ đừng lo nhé.''
Lòng Tiêu Lãng trùng xuống, anh ta vẫn luôn biết cô không có tình cảm với mình, nhưng khi nghe thấy trực tiếp vẫn có gì đó nhói trong lòng.
Tiêu Lãng:'' Mọi người cũng nên tin tưởng mắt nhìn của Uyển Dư chứ. Chúng cháu có lẽ hợp làm bạn hơn.''
Mọi người đều biết Tiêu Lãng có tình cảm với cô, chẳng qua không muốn làm cô khó xử nên mới nói như vậy, ba mẹ Mạc nhìn Tiêu Lãng càng thêm thuận mắt.
Mẹ Mạc nói với Mạc Uyển Dư:“ Mẹ chỉ lo con sẽ gặp người không tốt, dù sao con cũng còn trẻ, không biết được hết ngoài xã hội có bao nhiêu người bụng dạ xấu xa nhưng giấu tâm tư kín đáo đâu. Chẳng bằng chọn người đã biết rõ gốc gác như Tiêu Lãng.''
Mạc Uyển Dư:'' Con có bạn trai rồi. Con chỉ thích bạn trai con thôi, sau này cũng sẽ chỉ lấy anh ấy.''
Ba mẹ Mạc sửng sốt, đến cả Mạc Hàn đang gắp đồ ăn cho cô cũng khựng tay lại mất mấy giây.
Mạc Khải Liêm nghe được cô bày tỏ công khai trước nhiều người như vậy, trong lòng như có dòng nước ấm dội qua, khoé môi hơi cong lên vui vẻ. Mà Thẩm Mạt từ trước vẫn luôn nhìn chằm chằm anh, lại càng thêm rung động trước nụ cười mỉm đó. Cô ta quyết tâm, có bạn gái thì sao chứ, anh chưa kết hôn, cô ta vẫn còn có cơ hội.
Mẹ Mạc:'' Con có bạn trai từ bao giờ, tính tình người ta thế nào, có phải là người tốt, gia đình đứng đắn không?''
Mạc Uyên Dư cười nhẹ:'' Mẹ yên tâm, nhân phẩm của anh ấy rất rất tốt, đối xử với con cũng tốt. Còn gia đình anh ấy không tốt thì sẽ chẳng có gia đình nào tốt hơn nữa. Bọn con cũng qua lại mấy tháng rồi.''
Mẹ Mạc:'' Các con đang trong giai đoạn cuồng nhiệt, vậy nên nhìn người ta điểm nào cũng thấy tốt. Hay là con để ba mẹ đi điều tra giúp con, chúng ta nhìn nhận mọi chuyện sẽ sáng suốt hơn.''