Càng về cuối năm công việc của Mạc Khải Liêm càng bận rộn, công việc chất đống cùng với các bữa tiệc xã giao làm anh không có nhiều thời gian cho Mạc Uyển Dư.
Chỉ có bữa sáng có thể đều đặn trải qua cùng nhau, Mạc Khải Liêm sẽ nấu nhiều món ngon khác nhau cho cô.
Sáng ngày hôm nay là mỳ thịt bò thơm phức, Mạc Uyển Dư rất thích ăn.
Mạc Uyển Dư:“ Công việc của anh bận rộn đã mệt lắm rồi, anh không cần dậy sớm chuẩn bị đồ ăn cho em đâu. Em lớn vậy rồi, không lo chết đói đâu.''
Mạc Khải Liêm:''Nếu anh không ép em ăn, em có chịu ăn uống đàng hoàng đâu. Buổi sáng anh vẫn dậy sớm tập thể dục, làm thêm bữa sáng cũng không vất vả.''
Mạc Uyển Dư:“ Anh còn dậy sớm tập thể dục nữa sao?”
Hỏi xong Mạc Uyển Dư mới thấy chột dạ, bạn gái như cô hình như chẳng hiểu được mấy chuyện của anh.
Mạc Khải Liêm chỉ về phía một căn phòng:“Đó là phòng thể thao, em rảnh rỗi thì cũng tới tập thể dục đi, nhìn em yếu ớt như vậy sẽ không chịu được sức của anh đâu.''
Mạc Uyển Dư không hiểu thâm ý trong câu nói của anh, chỉ thấy nhắc tới thể dục là cô đã thấy cả ngừoi nhức mỏi. Hồi nhỏ học võ đã làm cô thấy ám ảnh rồi.
''Em đủ khoẻ rồi, không cần tập nữa đâu.''
Mạc Khải Liêm nheo mắt:“ Khoẻ thật sao?”
Mạc Uyển Dư gật đầu cái rụp, nhìn anh với ánh mắt chắc chắn làm Mạc Khải Liêm bật cừoi.
''Thời gian này buổi tối anh đều không về ăn cơm cùng em được, dù sao hiện tại em cũng không cần lên trường, em tới công ty với anh đi, buổi trưa còn có thể ăn cơm cùng nhau.''
Mạc Uyển Dư nghĩ nghĩ, cô cũng muốn ở bên anh nhiều hơn nên liền đồng ý.
Bàn làm việc trước đó Mạc Uyển Dư ngồi vẫn kê ở đó, cô ngồi đó tiếp tục làm báo cáo tốt nghiệp của mình.
Mạc Khải Liêm chỉ cần ngẩng đầu là nhìn thấy cô, tâm trạng cũng phấn chấn hẳn lên.
Thư ký vào xin chữ ký của Mạc Khải Liêm, nhìn thấy cô ở đây cũng thấy hơi ngạc nhiên. Trước khi anh ta đi ra, Mạc Khải Liêm còn dặn dò anh ta một câu
''Tôi không gọi thì không để ai vào trong này.''
Thư ký đã biết, có cô chủ ở đây, bọn họ cũng không dám vào làm phiền, đây có thể chính là bà chủ tương lai của công ty này đó.
Mạc Uyển Dư cũng thấy thái độ của thư ký sai sai, nhưng không biết sai ở đâu.
''Buổi trưa em muốn ăn gì?''
Mạc Uyển Dư:''Ăn cơm công ty cũng được rồi, em hơi mệt, không muốn ra ngoài đâu.''
Mạc Khải Liêm đi tới xoa bóp vai cô, lực đạo vừa phải làm Mạc Uyển Dư rất thoải mái.
''Có cần anh giúp gì không?''
''Có mấy chỗ em không hiểu lắm, chiều nay anh giúp em xem qua nhé.''
''Ừm.''
Mạc Khải Liêm gọi trợ lý mang cơm trưa tới, hai người ăn trong văn phòng, Mạc Khải Liêm giờ rất thành thạo việc nhặt hành giúp Mạc Uyển Dư.
Lúc trợ lý vào dọn khay, Mạc Khải Liêm lại dặn dò:“ Lùi hết công việc chiều nay lại, việc nào cần gấp thì gửi email cho tôi.''
''Vâng thưa sếp.''
Đợi trợ lý ra ngoài rồi Mạc Uyển Dư mới nói:''Chỉ có một vài vấn đề thôi, anh giảng qua giúp em một chút là được. Không cần chậm trễ công việc của anh đâu.''
''Không sao, thời gian gần đây quá bận rộn, anh cũng cần thư giãn một chút.''
Mạc Uyển Dư thở dài:'' Nếu em thông minh hơn một chút, có thể giúp đỡ thì anh đã không mệt như thế này rồi.''
Mạc Khải Liêm đưa tay xoa đầu cô:'' Không mệt, em không cần thông minh quá, nếu không chắc sẽ không chọn anh rồi.''