Người Đẹp Thẩm Mỹ

Chương 132: Chương 132




Lời vừa dứt lập tức có một nhóm người khác đi vào, ai nấy đều mặc vest đen, đeo kính râm lịch lãm vô cùng.. Đám vệ sĩ của Angle đều là tay ngang, vì người của bố cô đã bị điều động về nước làm nhiệm vụ hết. Còn những kẻ này chỉ là Ken dùng tiền thuê về cho cô mà thôi. Võ công mèo cào không thể so sánh với những mafia hạng nhất. Nội trong vài chiêu đám người mặc vest đen đã đánh cho vệ sĩ của Angle răng rơi đầy đất, bất tỉnh nhân sự!

“Ai? Đây không phải người của Thần?” Angle nhìn qua một màn này sự bình tĩnh cũng không còn nữa “Cô hợp tác với kẻ khác nữa sao?”

“Đúng vậy!” Không để quý khán giả chờ lâu, người khác đó đã bước vào rồi! “Tôi là Xuân An, tổng giám đốc MM, cũng là.. Lão đại của khu A!”

“Lão đại của khu A?” Angle hốt hoảng thối lui nhưng không còn kịp nữa, mấy người mặc vest tóm lấy cô, tháo dây trói trên người Trợ Lí ra trói gô cô lại.

Kẻ này.. Kẻ này chính là đối thủ đáng sợ mà bố đang phải đối đầu! Bố già đã cảnh cáo cô lần này hoàn toàn khác với những lần đối nghịch với kẻ thù khác. Bởi vì lão đại khu A - tổng giám đốc MM là một kẻ vô cùng xảo quyệt, vô cùng tâm kế.. không có chuyện bẩn thỉu nào là hắn không dám nhúng tay vào!

Chẳng lẽ.. Chẳng lẽ hắn ép không được bố già nên quyết định bắt cóc cô làm con tin uy hiếp ông ấy?

Thôi rồi! Chắc chắn là như vậy!

Tại sao Angle lại ngu ngốc thế chứ, trong thời điểm nhạy cảm thế này cô chẳng suy nghĩ được gì xa xôi, chỉ loanh quanh chỗ Thần là thế nào?

Nhỡ như hắn uy hiếp bố già, bắt bố già chết để đổi lấy sinh mạng của cô thì sao?

Cô biết rất rõ tính của ông ấy, luôn luôn đặt cô lên hàng đầu, cưng chiều cô, yêu thương cô không để đâu cho hết! Con người với bên ngoài thì cứng như đá nhưng với gia đình lại hận không thể móc hết tim phổi ra cho như vậy.. Chắc chắn chỉ cần kẻ này muốn đổi, ông ấy nhất định sẽ chết để cho cô tự do.

Không..

Angle không muốn thế..

Tất cả đàn ông trên đời này cũng không thể quan trọng bằng bố già xấu tính của cô!

Ông ấy không thể gặp chuyện gì được!

“Đừng gấp! Mau lấy khăn ra, bịt miệng hai người này lại cho tôi!” Xuân An mỉm cười lấy điện thoại ra gọi video call. Màn hình sáng lấp lánh hiển thị hình ảnh của hai người đàn ông quen thuộc: Một vị là nam chính thần thánh của chúng ta- Đại boss, một vị là trùm ma túy của khu A- bố Angle!

Xuân An xoay lại camera để nó chiếu thẳng vào hai người con gái đang bị trói trên đất “Thấy không? Cô Tịnh Nhi và cô Angle, vẫn còn nguyên vẹn!”

“...” Phía bên kia màng hình không hề có tiếng nói, dường như đã bị Xuân An này khóa tiếng mất rồi.

Một người độc thoại, những lời nói sắc nhọn giống như lưỡi dao đâm vào lòng người. Sau khi hoàn thành xong công cuộc khích tướng của mình, Xuân An mỉm cười để lại vài người rồi đi ra ngoài “Còn những 1h30p để thực hiện giao dịch.. Trong khoảng thời gian này, tôi sẽ để người quen cũ của hai tiểu thư cùng nhau hàn huyên! Tạm biệt!”

*

Căn phòng nhỏ cạnh bến tàu vang vọng tiếng chửi rủa độc địa của Angle cùng tiếng cười hào hứng của Trợ Lí. Tịnh Nhi lơ lửng trên không trung, nuốt nước bọt nhắm mắt dưỡng thần, thuận tiện tiêu hóa vài thông tin giật gân. Vốn ngay từ ban đầu bạn Trợ Lí đã đi theo tiếng gọi của quyền lực và tiền bạc, nghe theo dụ dỗ của Angle mà hợp lực bắt cóc cô. Nhưng sau đó không biết chuyện gì xảy ra, Trợ Lí lại quyết định làm gián điệp hai mang, hợp tác luôn cả với kẻ thứ ba.

Kẻ thứ ba này là tổng giám đốc công ti đối nghịch với Đại Thần, nếu bắt cóc được cô, người thân cận với anh nhất thì quá tuyệt vời! Kẻ này cũng kiêm luôn vai trò boss hắc đạo, khu vực A chính là khu vực nằm trong thế lực của bố Angle, nếu bẫy được cô con gái duy nhất của ông trùm, việc gì lại không thể uy hiếp?

Đúng là một mũi tên trúng hai con chim, hơn nữa, nếu Trợ Lí quả thực như lời Angle nói, cũng yêu Thần.. Thế thì việc hãm hại người khác để thế vai là chuyện quá bình thường rồi. Có nữ phụ nào lại không làm vậy để giành người yêu chứ?

Nhưng nếu Trợ Lí muốn giết cô thật thì hôm đám cưới Tiểu Ngọc và Lý tổng đó còn cứu cô làm gì?

Có nhiều chuyện đúng là càng suy nghĩ thì càng rối, càng rối lại càng làm người ta hoảng loạn!

“Vi Ái Nhi, cô bình tĩnh hơn tôi nghĩ đấy!” Angle cựa quậy tay làm Tịnh Nhi đang bị trói cùng cô ta bên này cũng bị tác động “Cô muốn im lặng đến lúc nào?”

“...” Tịnh Nhi bất mãn giữ lấy dây thừng không để nó cứa xước cổ tay mình. Nói thật thì giờ phút này bạn nữ nào giữ được bình tĩnh mới tài đấy, chẳng qua là do cô đang mải load tình hình với không biết nói gì thôi.

Hơn nữa hai người bị trói theo đúng kiểu như phim thế này thì cô còn biết nói gì bây giờ? Léng phéng phát ngôn ngu, Trợ Lí kia lại cắt dây thừng một phát thì lãnh đủ!

Hơn nữa nhỡ mà nhiều lời thì khăn bịt miệng vừa được tháo ra lại bị tròng ngay vào.. Cô còn không muốn chịu khổ thế nữa đâu!

Ây, tí quên mất không miêu tả kiểu dáng trói buộc thần thánh của Trợ Lí. Cô cho người trói tay Tịnh Nhi và Angle vào với nhau, sau đó lại buộc ngang bụng hai người, quấn lên cả cánh tay và bả vai.. cuối cùng vắt dây thừng lên xà ngang, treo cả hai lơ lửng!

Một lần lơ lửng này lên đến N mét! Nếu bạn Nhi bị sợ độ cao nhất định lúc này sẽ ói sạch đồ ăn trong bụng!

Đáng tiếc thân thể Vi Ái Nhi khỏe như trâu, nửa miếng cũng không muốn ọe ra ngoài. Lần đầu tiên trong đời Tịnh Nhi tiếc hận vì mình không thể nôn, riêng lúc này cô ói được thì hay rồi, đám người phía dưới sẽ được ra biển tắm hết!

“Kìa, phu nhân boss Thần!” Trợ Lí cười lớn, mỉa mai “Cô không có lời nào để sai phái tôi nữa sao? Mau nói đi, được thì tôi nhất định sẽ đáp ứng!”

“Tiếp theo cô muốn làm gì?” Tịnh Nhi nhíu mày, khó khăn lắm mới hỏi được một câu tự mình thấy có ích “Nếu như chỉ là dùng chúng tôi để trao đổi, cô nghĩ sau khi MM thả chúng tôi ra chúng tôi sẽ để cô yên sao?”

“MM thả hai người đâu có nghĩa là tôi sẽ thả các người?” Trợ Lí mỉm cười, tao nhã vuốt tóc “Hẳn là một vài tiếng nữa Thần sẽ tới đây, nhưng lúc đó hai người cũng chẳng còn sống!”

“Cái gì?” Angle tức giận hất chân, một chiếc giày từ trên cao đá văng xuống suýt nữa trúng chân Trợ Lí “Mày dám...”

“Sao tôi không dám?” Trợ Lí hung ác cầm chiếc giày cao gót trượt mục tiêu ấy lên, cười khẩy “Bình thường cô Angle trước mặt tôi vênh váo lắm mà, sao hôm nay thảm hại quá vậy?”Nói xong cũng không đợi người khác có lời đáp trả, liền mở hết biên độ lực tay ném mạnh. “Cốp” một tiếng thật lớn, Tịnh Nhi cảm nhận được rõ ràng sự run rẩy của người bên cạnh, sau đó hoàn toàn không còn động tĩnh!

Ném trúng người rồi.. Angle sẽ không vì bị ném giày mà chết đấy chứ?

Mẹ ơi! Chết như vậy nhục lắm, Angle mặc dù chúng ta có chút đối nghịch nhưng cũng không phải gay gắt. Hơn nữa lúc này còn đứng chung chiến tuyến.. Cô không thể chết! Không nên chết đâu!

“Haha, ném chuẩn đúng không?” Trợ Lí cười lớn, vui vẻ vỗ tay. Mấy người mặc vest đứng bên cạnh cũng gật đầu đồng tình, sự lạnh lẽo trong phòng tiêu tán đi không ít “À này, Angle này là minh tinh đó!”

“Cô muốn làm gì?” Tịnh Nhi thấy được mùi nguy hiểm bay đầy không khí, run rẩy nói nhỏ. Cô với thâm niên làm tác giả ngôn lù N năm, nữ chính thanh thuần viết được một vài cô thì nữ phụ hắc ám đã viết lên tới vài chục cô rồi! Mấy cô nữ phụ này cái gì cũng nghèo nàn, chỉ có cách hại người là không bao giờ thiếu mà thôi!

“Hạ xuống!” Trợ Lí không để ý câu hỏi nhỏ như muỗi kêu của Tịnh Nhi, vừa vươn tay ra hiệu cho vệ sĩ vừa mở nắp một chai nước lọc “Minh tinh mà không có gương mặt đẹp thì sẽ phiền phức lắm, không ai dám thuê đâu nha~~”

“Cô..” Tịnh Nhi có chút lạnh gáy, lại càng lạnh hơn khi cô nghe thấy tiếng dội nước ngay bên cạnh. Có vẻ Trợ Lí đã dùng biện pháp mạnh để gọi Angle dậy rồi.. “Các anh không phải người của MM sao? Cô ta định làm trái lệnh của ông chủ các anh kìa, còn không mau ngăn cô ta lại?”

“Cô Ái Nhi cũng bao đồng quá nhỉ?” Trợ Lí đưa mắt nhìn cô, đôi mắt xinh đẹp sáng lên những tia nhìn sắc lạnh. Cô ta cầm con dao gọt hoa quả sắc lẻm trên tay, chậm rãi tiến tới chỗ Angle ngồi “Nhưng cô nói đúng rồi đấy, nếu tôi làm trái ý MM nhất định vệ sĩ của anh ta sẽ ngăn tôi lại. Có điều.. Đây không phải người của ông ta, là người của tôi thuê!”

“Mày.. Mày muốn làm gì?” Giọng nói của Angle đã bình tĩnh hơn khi thấy mình đã được yên vị trên mặt đất.

Thế nhưng sự bình tĩnh ấy không kéo dài quá lâu, vì chỉ một vài giây sau, trong một nhà kho nhỏ cạnh bãi tàu, tiếng hét thê lương vang vọng như muốn xé rách toàn bộ màn đêm đen tối..

*

Đại Thần sử dụng hệ thống định vị nhanh chóng tìm kiếm chỗ Tịnh Nhi đang ở, trong lòng thầm hi vọng Tịnh Nhi không tháo hoặc bị người ta ép tháo chiếc nhẫn đính ước kia ra. Tâm đề phòng của Đại Thần vốn rất lớn, ngay khi chuyện ở đám cưới của Lý tổng xảy ra anh đã lo lắng không yên. Nhỡ như một lần nữa Tịnh Nhi biến mất mà anh không biết cô ấy ở đâu, cũng không có ai may mắn nhìn thấy cô ấy thì sao?

Thế chẳng phải anh sẽ không thể tới kịp lúc, không thể cứu được Tịnh Nhi hay sao?

Mặc dù cuộc sống có nhiều điều ngoài ý muốn của anh, thế nhưng việc phòng trừ này nằm trong tầm kiểm soát của anh. Vậy nên anh lén giấu Tịnh Nhi, gia công cặp nhẫn đính hôn xinh đẹp kia, cũng gắn luôn vào viên kim cương lớn hệ thống định vị toàn cầu. Chỉ cần cô ấy không tháo nhẫn ra thì chắc chắn anh sẽ tìm thấy cô..

“Bến tàu B!” Đại Thần nhanh chóng nói ra một địa danh, mấy vị ngồi cạnh đó đều đồng loạt nhíu mày.

Bến tàu này cách đây hơn 7 năm là nơi tấp nập nhất thành phố, thế nhưng vì cảng biển mới được khai phá, tiền thuế cùng đãi ngộ tốt hơn nhiều. Nơi này cạnh tranh không được nên rất nhanh phá sản, cả một khu vực sầm uất lập tức bị bỏ hoang hóa. Thêm nữa ở đây có rất nhiều lời đồn ma quái, còn ghi nhận rất nhiều vụ mất tích và chết đuối quanh đó, chính vì vậy mà nó còn có mỹ danh là bến tàu chết.

Trước đây khi vụ án mạng phanh thây kia đang nổi, nơi này cũng đã được cảnh sát tìm thấy xác của một nạn nhân.. Vậy là khu vực đó vốn đã nhuốm màu chết chóc lại càng trở bên u ám, không ai dám đặt chân lên nữa.

“Angle cũng ở đó đúng không?” Giọng nam già nua có chút khàn khàn vang vọng, âm thanh ảm đạm như thể có thể dứt bất kì lúc nào.

“Điều này thì không thể biết được!” Đại Thần nhìn qua ông già người ngoại quốc trong góc, ông ấy đã buông súng rồi. Bỏ qua toàn bộ địa bàn hoặc đàn em gì đó, đem theo mấy người tâm phúc cùng nhau chạy đến nơi này tìm Angle!

Vâng, không ai khác, đây chính là bố của Angle - Trùm ma túy khét tiếng một thời của thế giới.

Thời gian thật độc ác, nhuốm màu tang thương lên mái đầu người, còn ai nhận ra đây là người đã từng hô phong hoán vũ một thời?

“Nhỡ đâu hắn ta chỉ để hai người họ ở chung lúc gọi cho chúng ta, sau đó tách ra làm hai hướng nhằm phân tán lực lượng của chúng ta thì sao?”

“Kế hoạch của cậu như thế nào?” Tiêu Dương không nhanh không chậm hỏi lại. Vì chuyện lần này mà bố anh - kẻ buôn bán vũ khí lớn nhất khu vực đã hợp tác cùng Đại Thần. Bọn họ mặc dù một kẻ muốn tẩy trắng, một kẻ sắp về hưu.. nhưng không ai chịu đựng bị một tên khốn từ nơi khác tới uy hiếp.

Và anh, kẻ có quan hệ với cả hai bên đành phải xắn tay áo vào cuộc. Chậc, không ngờ Tiêu Dương anh cũng có ngày này, làm việc mình không muốn làm nhất. Nhưng lại không có quyền để nó thất bại, nếu không khi trở về, Ninh bé nhỏ sẽ không cho anh ôm ngủ nữa..

“Hắn ta muốn Bảo Bối.. Vậy thì cho hắn Bảo Bối đi!” Đại Thần nheo mắt mỉm cười, hổ xuống đồng bằng chó nhà khinh, anh không tin Xuân An đó không hiểu đạo lí này!

Hắn ta chiếm được Lưu thị, nhưng đàn em ở khu vực này làm sao có thể bằng số lượng người khi tất cả lão đại nơi đây liên thủ? Nếu có lo lắng, cũng chỉ sợ hắn sẽ đột ngột ra tay với con tin, hoặc là phía dưới kế này vẫn còn kế sách khác..

Tọa độ của Xuân An sau cuộc video call có GPS kia cũng nhanh chóng được tra ra. Đại Thần điều động một số nhân lực đến địa điểm Xuân An đang tới nhằm mục đích theo dõi số người bảo vệ của hắn ta, nếu được thì sẽ ra tay luôn!

Lúc này.. Anh đành phải làm theo cách của mình thôi..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.