Lý tổng ra đi không lời từ biệt, thế nhưng trong căn phòng này tuyệt không có ai dám hé răng oán trách nửa lời.
Thứ nhất, vì anh ta là chủ tịch chân chính của SM, kẻ có tiền, có thế lực như vậy ai dám đắc tội?
Và quan trọng hơn, đó chính là lí do thứ hai! Anh ta lẩn còn nhanh hơn trạch nữa, câu nói kia vẫn vang vọng trong phòng, thế nhưng người đã hoàn toàn khuất dạng..
Không biết Tịnh Nhi có nhầm lẫn hay không, thế nhưng kể từ khi bạn Lý tổng đi một phát, tiếng gõ mõ của Thầy hình như có lực hơn thì phải. Cô lén lút ngáp một cái rõ lớn, và tất nhiên trong tình huống này thì việc che miệng là điều dĩ nhiên. Mọi người xung quanh từ khi tên “độc tài” kia rời khỏi cũng thi nhau làm việc riêng. Kẻ bấm điện thoại lách tách, kẻ seo phi, kẻ chỉnh đốn bản thân bằng gương và phấn trang điểm...
Đến cả Tịnh Nhi nổi danh gương mẫu cũng lén lút mở hàng nóng ra xem. Khi nãy trước khi vào họp Lý tổng đã yêu cầu tất cả tắt hoặc để điện thoại ở chế độ im lặng. Cô rất ngoan nên nhanh chóng thao tác lại cài đặt âm thanh. Cũng chính vì vậy mà để lỡ kha khá tin nhắn và cuộc gọi đến của Đại boss.
Quái quỷ?
Không phải anh ta bận bịu lắm sao?
Dành ra khối thời gian để nhắn tin gọi điện cho cô thế này là thế nào?
Tự dưng lại khiến Tịnh Nhi nhàn nhạt cảm nhận được tình cảm nồng cháy từ chỗ anh ta. Nếu không phải hôm trước cô nghe chính anh ta thú nhận tính hướng, hôm nay chắc chắn sẽ tưởng lầm người này muốn theo đuổi bản thân.
Mẹ nó chứ!
Đã xấu đã nghèo đã ngốc còn đi yêu thích một vị gay Đại!
Vi Tịnh Nhi!
Mày còn cái nhọ gì thì kể nốt ra đi để buồn thảm cả thể.
Nhưng mà..
Yêu thích?
Cô yêu thích Đại boss?
Ừ, hình như đúng đúng..
“Vợ, Lý tổng nói khoảng hơn 11h xong việc, tôi qua đón em đi ăn trưa!”
Lão già này.. Thay đổi cũng chóng mặt quá đi!
Ngày hôm qua không phải anh ta vẫn xưng hô theo cái lối “Tôi-cô” lạnh đến thấu xương hay sao? Hôm nay tự dưng đã biến đổi thành “Tôi-em” rổi còn gọi “Vợ”, “Vợ yêu” ngọt xớt thế là ý gì? Nam chính nhà ta từ bao giờ đã biến chuyển từ một kẻ không hiểu tình yêu sang hoa hoa công tử, phong tình phơi phới thế này?
Nữ phụ Đam mẽo.. Cô không muốn làm có được không? Cứ ngọt thế này mãi sẽ sâu răng mất thôi, không khéo chỉ thêm vài ngày, cô sẽ rơi vào lưới tình của boss mất..
Vậy là Tịnh Nhi dứt khoát cầm máy nhắn trả, không hề quan tâm “Đừng tùy tiện gọi tôi là vợ! Cũng đừng xưng hô kiểu tôi-em với tôi!”
“Hi, vậy gọi bà xã, hay em thích cục cưng hơn? Kiểu nào anh cũng có thể chiều em hết!”
“Đại Thần!”
“Ái Nhi thân yêu!”“...”
*
Đúng vào khoảng hơn 11h quả nhiên mọi thứ đều được chỉnh sửa xong xuôi. Đáng lẽ lúc này tất cả mọi người sẽ cùng nhau tụ tập ăn trưa, sau đó còn cùng nhau giới thiệu làm quen một chút. Cũng coi như màn dạo đầu để sau này làm việc chung cho dễ thở. Thế nhưng vì có hẹn với Đại boss, nên Tịnh Nhi tự dưng được đặc cách, không cần có mặt!
Chẳng biết đi cùng Đại Thần là tốt hay xấu, nhưng dù thế nào Tịnh Nhi cũng cảm thấy ổn hơn nhiều. Theo cô thấy thì bữa trưa thân mật của bọn họ cũng giống như hàng loạt những buổi tiệc của giới thượng lưu thôi.
Đại Thần có vài chuyện cần giải quyết nốt nên nhắn tin cho cô báo tới muộn một chút. Buổi hẹn hò “đầu tiên” anh cũng không muốn đến muộn, nhưng hôm nay Tiêu Dương vừa tầm trở về, lại đúng lúc mọi thứ gấp gáp nên anh phải “lợi dụng” nhân công cho thỏa.
Tiêu Dương - con trai của trùm buôn vũ khí xuyên quốc gia. Ngoài vẻ bề ngoài hơn người, anh ta còn nổi danh với tính cách khốc liệt, tàn nhẫn, lại thêm một phần quyết đoán và phóng khoáng cực kì. Tựa như con ngựa bất kham không ai kìm giữ nổi vậy, chính vì thế mà đến chính cha đẻ của anh ta còn không thể bắt anh ta nối nghiệp của mình. Chỉ trơ mắt nhìn chất xám của gia tộc chảy ra ngoài, phục vụ cho nhà họ Đặng.
Nhưng nói “phục vụ” cũng không hẳn là đúng, vì Tiêu Dương vui vẻ mới làm, không vui liền đi mất tăm mất tích.
Từ khi anh trục xuất Hải Ninh khỏi thành phố, Tiêu Dương liền theo chân cậu ta chu du tận phương trời nào. Đến tận hôm nay - khi Hải Ninh quay lại đây nhận hồ sơ chuyển đổi mới quay trở lại. Nhưng sự trở lại này cũng chỉ trong chớp nhoáng mà thôi..
Chuyện tình cảm hay tính hướng của Tiêu Dương này không phải Đại Thần không biết. Thế nhưng chuyện đó chẳng liên quan gì đến anh hết, hơn nữa Tiêu Dương bám lấy tình địch nhỏ của anh - Hải Ninh, đó chẳng phải điều tốt hay sao? Khỏi ở đây quấy rầy anh và Ái Nhi tình thú!
*
Tịnh Nhi bị nhốt trong phòng họp thật lâu, vậy nên là vừa được “tháo cũi sổ lồng” liền lập tức chạy tóe khói vào nhà vệ sinh giải quyết vấn đề!
Cô vừa đặt mông xuống bệ đá lạnh toát, liền nghe thấy bên ngoài vang vọng âm thanh trào phúng còn lạnh lẽo gấp vạn lần bệ đá bồn cầu. Giọng nói này cô biết nè, của bạn minh tinh Tuyết Tuyết!
“Yo, cô Thanh Thúy phải không ta?” Tuyết Tuyết gõ gót giày trên sàn cồm cộp, như biểu thị sự mất kiên nhẫn và bực bội của bản thân. Chuyện cảm xúc của cô ta Tịnh Nhi không để tâm lắm, cái làm cô lưu ý chính là cái tên vừa được nhắc tới kìa!
Thanh Thúy!
Đó chẳng phải là nữ chính sao hả?
Hôm trước đi ra mắt cũng thấy có nữ chính cùng bạn Lý tổng đến, bọn họ còn khoác tay nhau theo kiểu vô cùng thân mật nữa chứ. Điều này chứng tỏ giữa hai người này nhất định có gian tình!
Có điều hôm nay ở chỗ này không phải đều là người quan trọng, có liên quan đến chuyện khởi quay sao? Tự dưng người ngoài như bạn Thúy lại xuất hiện là thế nào?
Hay Lý tổng lại có mục đích gì khác khi tỏ ra “nâng đỡ” Thanh Thúy như vậy?
“Chị Tuyết Tuyết, chào chị!” Giọng nói thanh lạnh lại đượm vài phần cao ngạo của Thanh Thúy nhanh chóng đáp trả. Không nhìn tận mắt bọn họ nhưng cô cũng có thể tượng tượng ra được khung cảnh lúc này.
Tuyết Tuyết trang điểm đậm, cao ngạo lại vương giả đứng một bên công kích. Nữ chính tựa đóa bồ công anh thanh cao, lãnh đạm chẳng màng thế sự.
“Hừ, một lũ bám đuôi đàn ông! Đúng là xui xẻo mới phải hợp tác với đám người này!” Có vẻ Tịnh Nhi tưởng tượng chính xác, vì Tuyết Tuyết đã có dấu hiệu nổi điên rồi! “Haha, thích nha! Chẳng có tí thực lực nào cũng được Lý tổng cho một suất!”
“...”
“Này, hỏi ý không phải chứ làm thế nào cô quyến rũ được anh ta vậy?” Tuyết Tuyết tiếp tục công kích “Nghe nói Lý tổng ưa sạch sẽ, còn là gay nữa mà? Hay cô là hàng chuyển giới?”
F*ck!
Con điên này!
Dám sỉ nhục hết cô lại tới nữ chính thân sinh nhà cô nữa!
Nói cho mà biết, Thanh Thúy mới chính là hình tượng hoàn hảo của chức danh kia đấy! Cô là cái thá gì mà dám mạnh mồm?
Hàng chuyển giới?
Có cả nhà cô chuyển giới thì có!
Nhưng.. Nói vậy chẳng phải Thanh Thúy định lấn sân vào showbiz hay sao? Con đường bình thường của nữ chính đáng lẽ phải là trở thành trợ lí sau đó chim sẻ hóa phượng hoàng thành phu nhân tổng tài mới phải chứ?
Aiii ~ Thế giới biến động quá nhiều, cô không thể nắm bắt được cái gì nữa rồi.
“Chị Tuyết!” Thanh Thúy trầm ổn, cuối cùng cũng thật ung dung mà lên tiếng đáp trả “Tôi nghĩ chị hơn tôi vài ba tuổi, lăn lộn trong giới cũng hơn tôi vài ba năm, đáng lẽ phải hiểu chuyện hơn hẳn tôi chứ?”
“Cái gì?”
“Cứ giữ thái độ như vậy bảo sao vĩnh viễn là diễn viên hạng hai!” Thanh Thúy nhàn nhạt khẳng định, hẳn nhiên là Tuyết Tuyết kia á khẩu rồi! “Chị còn tưởng cả thế giới này không biết chuyện của chị với trùm bất động sản A hay sao?”
*Nữ chính nhà ta cũng không hiền đâu