“Sẽ không, sẽ không, có thể nhìn thấy ngài chính là vinh hạnh lớn nhất của chúng tôi, ngài quá khách khí!”
“Đúng vậy a, đúng vậy a, bất kể như thế nào, chúng ta ở đây chúc mừng ông chủ cùng Diêm tiểu thư đính hôn vui vẻ!”
“Đúng vậy, đúng vậy, xem ra hôm nay thoáng cái mời nhiều người như vậy, ông chủ tựa hồ đã tính trước nha, trước tiên không để cho mọi người đặt ánh mắt lên bữa tiệc đính hôn, mà là đặt ở bữa tiệc chúc mừng không có gì vui. . . . . . Sau đó khi tất cả mọi người cảm thấy đơn thuần chỉ là một bữa tiệc chúc mừng lại đột nhiên ném ra một quả bom đính hôn! Ha ha, như vậy bữa tiệc hôm nay căn bản là bữa tiệc đính hôn đi!”
“Nha, nói như vậy cũng có chút giống!”
Tiếng nghị luận của mọi người vang lên không ngừng, mà sau khi Lưu Thi Ny nghe được những lời này dĩ nhiên cũng vui vẻ không thôi. Mặc dù bữa tiệc hôm nay không có trong kế hoạch của bà, nhưng lại cũng xác thực tiết kiệm cho bà không ít thời gian!
“. . . . . . Đây không phải là thật. . . . . . Không phải vậy. . . . . .”
Hàn Bối Bối vốn nên là nhân vật chính hôm nay không ngừng lắc đầu, không ngừng lui về phía sau, không ngừng giống như nổi điên, để cho mình lui về phía sau đám người!
Cô không tin! Tuyệt đối không tin!
Cô một chút ý tứ cũng không nghe được, Dục không hề nói, Dục một chút xíu cũng không hề nhắc tới!
Rõ ràng giữa cô và hắn, gần đây ăn ý như vậy . . . . . . Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!
Bỗng nhiên, lúc mau không còn đường có thể lui nữa, một đôi tay nắm thật chặt cô tay, làm cho cô ngay tại thời điểm cảm thấy sắp hít thở không thông, sắp không biết nên làm sao đây, giữ cô lại, giống như một tấm gỗ lúc cô sắp chết chìm!
“Hàn Bối Bối!”
“. . . . . .”
Có chút mờ mịt ngẩng đầu nhìn người bắt được mình, trong đôi mắt to của cô không tìm được bất kỳ một tia tiêu cự!
“Hàn Bối Bối!”
“. . . . . . Dục!”
“Bữa tiệc này là của con, vẫn luôn là làm cho con, hơn nữa việc mẹ ta sẽ trở về, ta cũng không biết. . . . . . Tóm lại, bữa tiệc này là của con!”
Sắc mặt Phong Thiên Dục có chút lo lắng, nhìn ra được hắn đang khổ chịu nhịn cái gì, hắn khó chịu, cực kỳ khó chịu, cực kỳ khó chịu! Nhưng thời điểm thấy Hàn Bối Bối bị dọa đến không còn một chút sức sống nào, hắn đè xuống sự khó chịu của bản thân! Bay thẳng đến bên cạnh cô!