Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 163: Q.2 - Chương 163: Không phải là ở chung?




Một thoáng cô muốn lui sắp đụng vào vách tường, hắn bắt được cô! Sau đó nắm chắc tay cô cùng đi về phía đài cao!

“Các vị! Phiền toái tất cả mọi người không nên quên, bữa tiệc hôm nay rốt cuộc là tổ chức cho ai, là cho cô, cho Hàn Bối Bối! Về phần tôi có đính hôn hay không cũng không phải là chủ đề tối hôm nay!”

“. . . . . . Ách. . . . . .”

Lại một sự nghịch chuyển! Mọi người còn chưa tỉnh lại từ trong sự khiếp sợ mà Lưu Thi Ny mang tới, Phong Thiên Dục lại đột nhiên lôi kéo Hàn Bối Bối lên khán đài, điều này ít nhiều làm cho người ta có chút giật mình, cho dù Lưu Thi Ny vẫn đứng trên khán đài cũng giống như vậy!

Không biết vì sao, giống như không hề cảm nhân được sự vui sướng từ trên người con trai, chỉ có lo lắng. . . . . . lo lắng rất sâu mà thôi!

Thế nào? Chẳng lẽ bà hiểu lầm điều gì? Hắn không phải là đã cùng Thiến Hoa ở cùng một chỗ? Hơn nữa Thiến Hoa cũng phụng bồi bên cạnh hắn mấy tháng? Những thứ này. . . . . . Hẳn là sẽ không sai lầm chứ?

“Kết hôn đương nhiên là chuyện sớm hay muộn, huống chi là đính hôn, bất quá phần lớn mọi người ở đây cũng đều biết, hiện tại tôi còn trẻ tuổi, tôi không thể nào nhanh như vậy khiến cho mình đi vào hôn nhân, những chuyện này đều đợi sau năm tôi 30 tuổi sẽ tính tiếp! Còn có mẹ! Cám ơn mẹ trở lại, khiến cho con cảm nhận được vui mừng lớn như vậy, nhưng chuyện đính hôn, chính bản thân con cũng không biết nha, cho nên chuyện này, sau này hãy nói, như thế nào?”

. . . . . . Cố kỵ không được, như vậy chỉ có thể hai bên đều lui một bước, hai bên đều cố gắng cân bằng là tốt rồi!

Đứng ở chỗ này nói như vậy, không đến nỗi hoàn toàn phủ nhận lời nói của lão mẹ, cho nên coi như là bảo toàn thể diện của bà!

Đứng ở chỗ này nói như vậy, hẳn là ít nhiều có thể khiến cho Bối Bối bị dọa cho sợ đến hoảng hốt tìm về một chút lý trí!

“. . . . . . Tiểu tử thúi. . . . . .”

“Mẹ, mẹ mới vừa trở về nước, ngồi máy bay lâu như vậy, hảo hảo lên lầu nghỉ ngơi một chút đi, bữa tiệc hôm nay con sẽ kết thúc, không quấy rầy mẹ nghỉ ngơi!”

Bữa tiệc? Trải qua chuyện như vậy, đã không có chút ý nghĩa nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.