Cho dù đối với người khác, có lẽ còn có ý nghĩa ở bên trong, nhưng mà đối với hắn, đối với Bối Bối đều đã không có bất kỳ ý nghĩa nào!
Hôm nay Bối Bối. . . . . . Bị thương!
Hôm nay Diêm Thiến Hoa. . . . . . khiến cho hắn nhìn với cặp mắt khác xưa!
Hết thảy tất cả, vốn nên vận hành trên quỹ đạo của từng người, tốt nhất không liên quan gì đến nhau, nhưng lần này. . . . . . Lại tựa hồ như toàn bộ đều chệch đường ray, đụng vào nhau, a, thật là thú vị. . . . . . Nhân tính sao? Đây chính là sự ti tiện của tính người?
“Như vậy a. . . . . .”
“Mẹ, hôm nay là bữa tiệc con làm chúc mừng thành tích của Bối Bối, toàn bộ điểm thi đều đạt 100, bữa tiệc này là của Bối Bối, chúng ta như vậy, có chút khách đoạt ngôi chủ!”
“Ách, ha ha, như vậy a, Bối Bối, thật xin lỗi, ta đi lên nghỉ ngơi trước, các người tiếp tục chơi!”
Lưu Thi Ny nhìn Phong Thiên Dục cùng Hàn Bối Bối gắt gao nắm tay nhau, trong lòng thoáng qua một tia khác thường, sau đó cuối cùng rời đi!
Như thế nào giống như. . . . . . Như thế nào giống như có chút không giống như Thiến Hoa nói?
Cuối cùng bữa tiệc này trôi qua như vậy, coi như là hoàn toàn thất bại, coi như là hoàn toàn không thành công, bởi vì toàn bộ tiêu điểm của mọi người cũng đã sớm đặt vào sự việc Lưu Thi Ny vừa mới tuyên bố!
Cuối cùng bữa tiệc này, diễn ra ngắn ngủn hơn 2 tiếng đồng, liền giải tán! Chủ nhân không chiêu đãi nữa, như vậy cho dù còn muốn chơi tiếp, cũng tuyệt đối không chơi được!
Mà hôm nay đối với một số người mà nói, là tiến vào thiên đường!
Lại đối với một số người mà nói, chính là tiến vào địa ngục!
Diêm Thiến Hoa đứng ở cửa, mỉm cười giúp đỡ tiễn khách, nụ cười trên mặt kia, cơ hồ khuynh quốc khuynh thành!
Mặc dù hôm nay sự xuất hiện của con át chủ bài không đạt tới hiệu quả tốt như cô dự trù! Nhưng mà đủ rồi! Hoàn toàn đủ rồi!
Mọi người! Nhất là đám người trong công ty, lần này hoàn toàn xem như biết cô sẽ là bạn đồng hành cùng hắn cả đời này, như vậy còn chưa đủ sao?
Quái thai đó! Hôm nay rõ ràng cũng rất bị đả kích, như vậy còn chưa đủ sao?
Không! Đủ rồi! Hoàn toàn đủ rồi!
Cô không bất chấp, cô biết cái gì là đủ! A, hôm nay như vậy thực sự tốt lắm, thực sự đủ rồi! Hơn nữa bất kể nói như thế nào, cô đã đánh nát toàn bộ, làm cho mình trở thành tiêu điểm của những người đó là được rồi! Không cầu gì khác!