Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 86: Q.2 - Chương 86: Chương 86 + 90




Chương 86: Em cho rằng anh bỏ rơi em rồi!

“. . . . . .Phong, Phong, anh đang ở đâu?”

“Chọn xong rồi sao? Thiến Hoa? Chọn xong rồi thì chúng ta đến nơi khác xem một chút!”

Sau khi đem hộp trang sức xinh đẹp đặt vào trong túi áo, hắn khẽ mỉm cười, đi tới bên cạnh Diêm Thiến Hoa đang gần như rất khẩn trương tìm hắn! Không biết có phải vì mua được một món quà cho cô hay không, tâm tình hắn cũng trở nên tốt hơn!

Cho nên ngay cả một khắc Diêm Thiến Hoa nhìn thấy hắn, trực tiếp nhào vào trong ngực hắn, hắn cũng không để ý! Chẳng qua là mỉm cười vỗ vỗ bả vai cô! Dùng ánh mắt ra hiệu cho cô biết có thể buông ra hay không!

“Phong, rốt cuộc anh đi đâu vậy? Anh làm em sợ muốn chết, em cho rằng anh cứ như vậy bỏ rơi em rồi!”

“Làm sao có thể, là anh đưa em ra ngoài, như vậy đương nhiên phải đưa em về nhà, vừa nãy chẳng qua nhàm chán, tùy tiện đi dạo thôi!”

“Nha ~~ bị anh hù sợ!”

Cô cười ngọt ngào, sau đó lôi kéo Phong Thiên Dục tiếp tục đi về phía trước! Mà không biết từ lúc nào đám paparazzi nhạy bén cũng đã lặng lẽ xuất hiện!

Bắt đầu chụp ảnh từ lúc bọn ở trong cửa hàng đồ lót. . . . . . đến lúc Phong Thiên Dục đưa cô đến một cửa hàng bán quần áo, chọn một ít quần áo giày dép, cuối cùng lại đưa cô đến cửa hàng mỹ phẩm mua rất nhiều mỹ phẩm dưỡng da, sau khi xác định cô không còn thiếu thứ gì nữa, hai người tay trong tay ôm một đống đồ chuẩn bị rời đi!

Đồng dạng, những thứ này. . . . . . Những thứ này dĩ nhiên đều bị chụp lại!

Chính là thời điểm bọn họ chuẩn bị rời đi, đi ngang qua một cửa hàng quần áo nam giới, Diêm Thiến Hoa nhìn thấy một chiếc cà vạt rất đẹp mắt màu lam đậm, liền muốn tiến vào mua cho Phong Thiên Dục! Làm hại Phong Thiên Dục không thể làm gì khác hơn là cùng đi vào!

Thời điểm thử cà vạt khó tránh khỏi sẽ có một chút cử chỉ thân mật . . . Đám chó săn dĩ nhiên không thể buông tha một màn đặc sắc như vậy.

Khi Diêm Thiến Hoa đeo cà vạt cho Phong Thiên Dục cảm giác nghe thấy một tiếng gì đó, nhưng cô cũng không nói gì, đột nhiên cười cười với Phong Thiên Dục, sau đó kéo thấp đầu Phong Thiên Dục xuống!

Chương 87: Hôn em một cái được không?

“Phong, chiếc cà vạt này rất hợp với anh! Rất đẹp trai!”

“. . . . . . Ha ha, phải không? Nếu đẹp mắt liền mua, anh đi trả tiền, mua xong chúng ta lập tức về nhà thôi, rất nhiều đồ, cũng không biết đi về như thế nào đây.”

“Không cần, không cần, đây là đồ em mua cho anh, đương nhiên là để em đi trả tiền!”

Cô không đồng ý lôi kéo cà vạt trên cổ hắn, cả người trưng ra bộ dạng của một cô gái nhỏ đang làm nũng.

“. . . . . . Được, được, em trả tiền!”

Phong Thiên Dục thề! Sau này. . . . . . Sau này không bao giờ đi dạo phố cùng phụ nữ nữa, thật mệt mỏi, mệt chết đi, mệt chết đi!

“Ừ, chờ em đi tính tiền, bất quá Phong, người ta tặng anh một cái cà vạt đẹp như vây, anh tặng lại người ta một phần thưởng như thế nào đây?”

Diêm Thiến Hoa giảo hoạt dùng khóe mắt liếc nhìn đám săn ảnh ở bên ngoài, xem ra hẳn là đã đi theo lâu rồi? Bất quá những tấm ảnh này tự nhiên không đủ, giống như cho tới bây giờ, cô và hắn tay trong tay đều do cô chủ động. . . Được rồi, khó khăn như vậy, để cô tốt bụng một lần đi! Cho đám chó săn này một chút bất ngờ đi!

“Hả? Em muốn cái gì?”

“. . . . .Phong, hôn em một cái đi? Có được hay không?”

“. . . . . . Thiến Hoa!”

Phong Thiên Dục có chút khó xử nhìn cô, trong con ngươi chợt lóe lên một tia không muốn!

Mặc dù bình thường là ai đến hắn cũng không cự tuyệt, nhưng một vài người có thể đụng, một vài người không thể . . . . Cha mẹ Diêm Thiến Hoa cùng cha mẹ hắn quan hệ tốt như vậy. . . . . . Hắn chưa bao giờ nghĩ tới việc chạm vào cô! Cho dù trước kia, cũng tối đa nghĩ rằng sẽ cùng cô cả đời ở chung một chỗ mà thôi!

“Phong, liền hôn người ta một cái thôi, liền hôn một cái nha, hôn xong em đi tính tiền, sau đó chúng ta về nhà, có được hay không?”

“. . . . . . Sợ em rồi!”

Phong Thiên Dục nhìn cô làm nũng giống như đứa bé gái, cho nên hơi cúi người, nghĩ muốn nhẹ nhàng đặt một cái hôn lên má cô là được!

Chương 88: Ảnh thân mật của Phong Thiên Dục

Nhưng hiển nhiên, động tác của Diêm Thiến Hoa so với hắn nhanh hơn nhiều, khi môi hắn sắp chạm vào má cô, cô lại đột nhiên quay đầu, làm cho cái hôn của hắn rơi vào trên môi cô!

“Tách tách!”

Đám chó săn dĩ nhiên không thể bỏ qua một màn nóng bỏng này, sau khi nhìn ảnh bọn họ hôn nhau rõ ràng trong máy ảnh, đều kích động muốn chết!

“TMD, rốt cuộc đã đào được ảnh thân mật của Phong Thiên Dục, người này quá vô danh rồi, bình thường cũng không thấy hắn có vụ scandal nào, đừng nói chi là ảnh hôn môi. Hiện tại coi như là chừng mực lớn nhất của hắn, bất quá cũng rất quý hiếm, lần này báo của chúng ta nhất định đắt khách!”

“Đúng vậy a, đúng vậy a, thật kích động lòng người, đi theo bọn họ đã lâu, đến lúc cuối cùng chúng ta cũng có thu hoạch lớn nhất, đi thôi, muốn rút lui hay không?”

“Rút lui cái gì mà rút lui? Tiếp tục theo dõi đi, dù sao chưa từng thấy hắn đưa một cô gái nào đi dạo phố như vậy, chứng tỏ cô gái này nhất định rất quan trọng, tại sao có thể không tiếp tục theo dõi? Nếu hôm nay còn có thể chụp được tấm ảnh nóng bỏng hơn thì sao? Như vậy, chúng ta có thể phân làm hai kỳ, đảm bảo phát tài!”

“Anh nói đúng, anh nói đúng!”

. . . . . . Đám săn ảnh tiếp tục theo dõi, mà Phong Thiên Dục đối với hành động ấu trĩ vừa rồi của Diêm Thiến Hoa có chút im lặng, cũng không biết nên nói gì, chỉ có thể hơi trừng mắt liếc nhìn cô một cái, nói cô nghịch ngợm, sau đó nhìn cô đi tính tiền!

Chờ tính tiền xong, xác định không cần mua thêm gì nữa, Phong Thiên Dục thật sự không thế không thừa nhận mình hoàn toản thở phào nhẹ nhõm, bởi vì rốt cuộc có thể trở về nhà, rốt cuộc có thể buông lỏng. . . . . .

Sau khi lên xe, nhìn nhìn đồng hồ, gần 5 rưỡi rồi, Phong Thiên Dục nhíu nhíu mày nghĩ đến cái gì đó, vừa khởi động xe, vừa gọi điện thoại cho Trương Tuấn kiệt!

“Thiếu gia sao? Chào cậu!”

Trương Tuấn kiệt nhìn điện thoại gọi tới, vội vàng lên tiếng trước!

“Ừ, đúng vậy, Tuấn Kiệt, tôi đang ở bên ngoài, buổi sáng chưa nói rõ với cậu, chiều nay Bối Bối tan giờ học, cậu đi đón nó, biết chưa?”

Chương 89: Có phải anh rất yêu thích nó hay không!

Buổi sáng là hắn đưa cô đi, bất quá buổi tối. . . . . . Bởi vì không cần, hơn nữa hắn cũng không thể, hiện tại nha đầu mới có thể bình bình thản thản trước mặt hắn, cho nên vẫn là để cho Tuấn Kiệt đi đi, để cho nha đầu trở lại bình thường đã! Trong lòng có thể thả lỏng một chút càng thêm tốt hơn!

“Vâng, thiếu gia, tôi biết rồi, hiện tại tôi chuẩn bị lái xe đi đón tiểu thư!”

“Được, làm phiền cậu, một lát nữa tôi cũng sẽ trở về, Bối Bối liền nhờ cậu!”

“Thiếu gia, cậu quá khách khí, chiếu cố tiểu thư vốn chính là việc chúng tôi nên làm!”

Trương Tuấn kiệt thật thà cười cười, mà Phong Thiên Dục suy nghĩ một chút, sau khi xác định không còn chuyện gì muốn giao phó liền cúp điện thoại, rồi sau đó lái xe ra ngoài!

Trên xe, vẻ mặt Diêm Thiến Hoa có chút thúi, cô không để tâm, cũng khuông muốn để tâm! Nhưng Diêm Thiến Hoa bởi vì cuộc điện thoại hắn vừa gọi mà gắt gao nắm chặt quả đấm!

“Phong, có phải anh rất thích đứa con gái nhỏ của anh hay không?”

“. . . . . . Ừ? Làm sao vậy?”

“Nha, không sao, chính là em thấy anh thật sự rất quan tâm đến nó, thật sự tốt tới mức làm cho em có chút ghen tỵ, đứa nhỏ này, thật làm cho người ta quá ghen tỵ, gặp được anh cũng là hạnh phúc và may mắn lớn nhất đời nó!”

Phong Thiên Dục nghe Diêm Thiến Hoa nói như vậy, không nhịn được nhíu nhíu mày, phải không? Hắn rất tốt với Bối Bối? Tốt đến làm cho người ta ghen tỵ? A. . . . . . Đúng không, hắn giống như vẫn luôn rất cưng chiều cô, từ 7 năm trước mang theo cô trở lại liền cam kết với cô, đúng vậy, một năm kia cô 8 tuổi hắn cam kết với cô, tại sao có thể không cưng chiều cô?

Đồng dạng, nghĩ tới thời điểm 7 năm trước mang Bối Bối rời khỏi Diệp gia, gặp phải những tình huống kia, Phong Thiên Dục lại có điểm không chịu đựng nổi gắt gao siết chặt nắm tay!

Diệp gia. . . . . . A, Diệp gia sao! 7 năm! Bối Bối có thể đã quên rồi, nhưng hắn lại thủy chung đều không thể quên. Hình ảnh Bối Bối 7 năm trước làm cho người ta đau lòng đến chết. . . . . . vẫn luôn quanh quẩn, phiêu đãng trong đầu hắn! Chờ sau khi Bối Bối chính thức trưởng thành, hắn sẽ giúp cô triệt triệt để để phá hủy Diệp gia!

Chương 90: A. . . . . . Em ghen tỵ với nó?

. . . . . . Lạnh quá! Thần sắc làm người ta sợ hãi!

Diêm Thiến Hoa nhìn người bên cạnh đột nhiên thay đổi thành một người khác, cả người đều không nhịn được run lên, cô nói sai gì rồi sao?

“Phong. . . . . . Phong. . . . . . Anh làm sao vậy sao? Anh rốt cuộc làm sao vậy?”

“. . . . . . Hả? Không sao, chỉ là đang nghĩ tới chuyện em hâm mộ Bối Bối, a, đừng hâm mộ, cũng không có gì đang hâm mộ. Nếu em biết được hoản cảnh trước đây của Bối Bối, em sẽ biết, không có gì đáng hâm mộ, em hạnh phúc hơn rất nhiều so với Bối Bối!”

“. . . . . .”

Lời này của Phong Thiên Dục làm cho Diêm Thiến Hoa đột nhiên không biết nên làm sao, cô sững sờ nhìn hắn, cũng không biết tại sao trong phút chốc cô hoang đường cảm thấy, người đàn ông trước mặt tựa hồ đem đứa bé gái 15 tuổi đó đặt ở trong tim. . . . . . Không, là trong đáy tim!

Phong. . . . . . Phong. . . . . . So với 7 năm trước anh càng thêm khó có thể nắm bắt rồi, nhưng so với 7 năm trước, anh càng thêm làm cho người ta yêu thích, càng thêm mê người. . . . . . Cho nên bất kể như thế nào, đối với anh, em sẽ không buông tay!

———————————-

Cô đi tới công viên trò chơi lần đầu tiên bọn họ cùng nhau chơi đùa, ngồi xe cáp treo bọn họ đã từng cùng nhau ngồi, chơi những trò chơi bọn họ đã từng cùng nhau chơi. . . . . .

Cô đi tới vườn thú, một mình ngắm nhìn con chim công trắng bọn họ đã từng chụp ảnh cùng, tấm ảnh thuộc về một mình cô! Đi qua chiếc cầu vượt bên dưới có rất nhiều hà mã hắn từng ôm cô đi qua. . . . . .

Cô lại đi tới Hạc Thành trước kia hàng năm hắn đều mang cô tới chơi, bởi vì mỗi năm Hạc Thành đều có thêm những trò chơi mới. . . . . . Hạc Thành. . . . . . Địa phương mới nhất trong ký ức? Dù sao thời điểm năm ngoái, hắn còn đưa cô đến đây! Năm nay. . . . . . Còn chưa tới thời gian!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.