Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 253: Q.2 - Chương 253: Dám Động Đến Người Của Hắn? Đều Xuống Địa Ngục Đi!




Không tìm thấy Bối Bối, lòng hắn đã đủ phiền não, đủ mệt mỏi rồi, nhưng trong lúc này, là ai cố tình gây ra chuyện như vậy?

OK, có kẻ ra nhận tội cũng không tệ lắm!

Dám động đến Hàn Bối Bối? Dám động đến người của hắn? Của hắn? Được rồi, con gái của hắn . . . . Dám động đến con gái của hắn, hắn, Phong Thiên Dục sẽ không ngại mà đích thân đưa tiễn tất cả bọn chúng xuống địa ngục!

Nếu Bối Bối có chuyện gì . . . . . Nếu Bối Bối . . . . . Như vậy hắn sẽ không ngại chặt chúng thành nghìn mảnh, nghiền thành thịt vụn . . . .

Nắm tay hắn hung hăng nện xuống bàn khiến khối thủy tinh đang nằm trên bàn sách đâm mạnh vào lòng bàn tay, nhưng Phong Thiên Dục lại không hề cảm nhận được, máu từ trong nắm tay hắn, theo mảnh thủy tinh nhỏ xuống, từ từ, từ từ thẩm thấu vào chiếc bàn bên dưới . . . .

Dọc theo dấu vết bị vỡ kia, trên mảnh thủy tinh là tia máu đỏ, cũng quanh co uốn lượn vô cùng đẹp đẽ, với những đường cong khiến người ta không khỏi cảm than!

Nhiếp Sâm phía đầu bên kia điện thoại, sau một hồi trầm mặc, cuối cùng cũng đồng ý với yêu cầu của Phong Thiên Dục, đưa cho hắn tài liệu mà y đã tra được, không hề giữ lại, toàn bộ đều gửi hết cho hắn!

Cũng được ~~ hắc, cho dù có xảy ra chuyện gì đi nữa, hắn đều chẳng cảm thấy gì, như thể mọi sự với hắn đều không có bất cứ liên hệ gì, bởi vì căn bản cũng không cần hắn ra tay, chỉ cần không làm vấy bẩn tay hắn, hết thảy đều không có vấn đề!

. . . . . Phong thiếu . . . . . Phong thiếu nếu không nổi giận thì thôi, nếu hắn đã nổi giận, cho dù là người nào cũng sẽ không cách nào chống đỡ nổi, ha, anh em họ Diệp kia, tự cầu phúc cho mình đi, hắn chẳng thể nào bảo vệ được bọn họ!

————————

Lúc Diệp Tân Cường cùng Diệp Vi Phân bị đưa đến biệt thự nhỏ, bọn họ còn không rõ chuyện gì xảy ra, chỉ là khi anh em bọn hắn đang làm việc tại xưởng thì đột nhiên có người xông vào xưởng, kế đó mời hai người bọn họ từ trong nhà xưởng đi ra, thậm chí còn để bọn họ ngồi vào một chiếc xe sang trọng có rèm che!

Diệp Tân Cường ngay từ đầu đã không muốn làm rõ tình huống lúc này, còn tưởng rằng là vận may đã đến, mà Diệp Vi Phân cũng vậy, lúc ngồi trên xe, trong lòng không khỏi tự vui mừng sung sướng, tưởng rằng gã đàn ông đã từng qua lại lúc gia cảnh còn chưa suy tàn, đột nhiên hồi tâm chuyển ý . . . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.