Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 17: Q.2 - Chương 17: Là bạn gái mày ngã vào tao




“Anh tên gì?”

“Tôi? Chậc chậc, ngay cả tôi cũng không nhận ra, em quả thật out rồi!”

Hàn Bối Bối cẩn thận nhìn nam sinh này, thành thật mà nói, mặc dù trên mặt có vết tích bị đánh, có chút ảnh hưởng tới toàn thân hắn, nhưng không thể không nói, nam sinh này nhìn qua vẫn rất thoải mái, mắt thật to, thần sắc trong mắt rất thâm thúy, làm cho người ta không thấy rõ hắn đang nghĩ gì, chính là thần bí!

Sống mũi cao thẳng, càng thêm làm nổi bật ngũ quan hoàn mỹ của hắn! Toàn bộ đường cong trên khuôn mặt chắc nịch! Mà bạc môi . . . . . . uhm, mang theo một chút tia máu nhàn nhạt làm cho người ta cảm thấy rất buồn cười!

Da trắng trắng, mịn màng không tỳ vết khiến cho người ta cảm thấy hâm mộ, đồng dạng, mái tóc mang theo một ít mồ hôi dưới sự soi sáng của ánh mặt trời trở thành màu nâu nhàn nhạt. . . . . . Uhm, thật là đẹp mắt!

“Mặc kệ anh là ai, bất quá tôi cũng không có thời gian phụng bồi anh, tôi phải đến trường rồi, nếu không sẽ muộn học!”

Cô khẽ liếc mắt nhìn mấy người đang nằm gục xuống, trong lòng không nhịn được than thở, chậc chậc, mới một hồi như vậy nhưng lại đem mấy người toàn bộ giải quyết, thật đúng là một người không đơn giản ….!

“Tôi cũng muốn đến trường, em học trường nào? Tôi đưa em đi. Nói không chừng thuận đường!”

“Làm ơn, nếu như đây là muốn bắt chuyện với tôi, như vậy xin lỗi nha, rất không cao minh! Dạ Huyền Phỉ!”

“. . . . . . Di? Biết tên của tôi?”

“Muốn không biết cũng khó, người bị ngươi quật ngã kia gọi Trương Chính Nhất sao? Xem anh cũng không giống người tốt, cướp bạn gái nhà người ta, lên xe anh mới là lạ!”

Vừa rồi nhìn toàn bộ quá trình bọn họ đánh nhau, cũng đã nghe hết đối thoại của bọn họ, cho nên kỳ thực không muốn biết tên của hắn cũng khó! Chẳng qua vừa rồi hỏi hắn là bởi vì không muốn nói cho hắn biết tên của cô mà thôi!

“Nghe được không? Khốn kiếp, Dạ Huyền Phỉ, mày là đồ bỏ đi!”

“Câm miệng! Là bạn gái mày ngã vào tao, muốn trách thì trách chính mày không có bản lĩnh!”

Đột nhiên, Dạ Huyền Phỉ nhìn về phía Trương Chính Nhất nằm giãy giụa trên mặt đất, trong mắt bắn ra tán loạn khinh bỉ! Loại phú nhị đại chỉ dựa vào ba mẹ này, chỉ biết sống phóng túng này lưu được nổi phụ nữ của mình mới là lạ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.