Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 18: Q.2 - Chương 18: Phụ nữ chủ động, làm gì cự tuyệt?




Huống chi hắn vốn chính là kẻ thù không đội trời chung của hắn, cho nên cho dù không thích người phụ nữ của hắn, nhưng chỉ cần cô ta dính sát, như vậy hắn dĩ nhiên sẽ không cự tuyệt!

“Mày . . . . . Mày. . . . . . Dạ Huyền Phỉ, thế nào? Lại đổi khẩu vị? Mày quăng bạn gái của tao đi? Muốn đổi ấu xỉ [1]?”

[1]: chỉ những bé gái tầm 13, 14 tuổi, thơ ngây trong sáng không biết gì =]]

“Oanh!” (sét đánh =]])

Cái khác Hàn Bối Bối không có hứng thú, nhưng câu này. . . . . . Con bà nó, mặc dù cô mới 15 tuổi, nhưng không có nghĩa là cô nghe không hiểu, cho nên lão đại cô cực kỳ khó chịu!

Cô vốn đã buồn bực vì người nào đó, hiện tại lại bị người vũ nhục, cho nên cô càng khó chịu!

Sau khi lấy kẹp tóc từ trên đầu xuống, cô nhắm ngay miệng Trương Chính Nhất, rồi sau đó đem kẹp tóc trở thành phi tiêu, hung hăng ném tới! Sau khi trúng đích, khóe môi cô nâng lên một nụ cười nhạt!

“Trương Chính Nhất, sau này trước khi ra cửa nhớ xem hoàng lịch, hơn nữa tốt nhất đem bàn chải đánh răng sạch sẽ, nếu không, không phải ai cũng có tâm tình tốt chỉ cho anh một chút dạy dỗ nho nhỏ như vậy mà thôi!”

Hàn Bối Bối dùng sức nhìn chằm chằm Trương Chính Nhất, cô không chấp nhận bất luận kẻ nào vũ nhục cô, đặc biệt là ấu xỉ. . . . . . Con bà nó, cô mới không phải ấu xỉ gì đó, sau này cô chính là yêu cơ hấp dẫn đứng bên cạnh Phong Thiên Dục!

“Oa nha, tàn bạo!”

Dạ Huyền Phỉ nhìn Hàn Bối Bối vậy mà có lực bộc phát cường đại như thế, tự nhiên cũng không nhịn được huýt sáo trợ uy cho cô, nhất là thấy kẹp tóc của cô dĩ nhiên không chênh lệch trực tiếp đánh trúng miệng Trương Chính Nhất, hắn càng thêm cảm thấy thoải mái!

“Mày. . . . . . đồ hèn nhát, Dạ Huyền Phỉ, mày chính là một kẻ hèn nhát chỉ biết núp sau lưng phụ nữ mà thôi!”

Trương Chính Nhất nhìn thấy Dạ Huyền Phỉ vui sướng khi người khác gặp họa, dĩ nhiên sẽ tức giận. Nhưng sau cùng không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là tức giận mắng chửi người, hơn nữa còn là dùng từ ngữ thấp hèn như vậy đi mắng!

Dạ Huyền Phỉ bình sinh không thích nhất người khác mắng hắn là đồ hèn nhát, cho nên thời điểm Trương Chính Nhất mắng ra một câu này, sắc mặt hắn hơi trầm xuống một chút, đồng thời trực tiếp dùng chân đá gậy bóng chày trên đất lên, trực tiếp hướng về phía mấy tên kia, bao gồm cả Trương Chính Nhất, hung hăng đánh một trận, chờ sau khi đánh đủ, hắn trực tiếp đi tới bên cạnh Hàn Bối Bối đang há hốc mồm nhìn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.