Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 115: Q.2 - Chương 115: Mỗi lần bị hành hạ đến chết đi sống lại




Buông tay? Buông tay cái rắm! Cô làm sao cam lòng? Làm sao có thể buông tay? Phong Thiên Dục, Phong Thiên Dục như vậy, làm cho cô cả đời cũng không buông ra được!

“Dục. . . . . . Đau! Thật đáng ghét! Mỗi lần đều có thể hành hạ ta đến chết đi đi sống! Không có người ở bên cạnh càng đau hơn!”

Bởi vì lần này là hắn chủ động ngồi trên giường bệnh, chủ động để cho cô tựa vào trong ngực của hắn, cho nên cô dứt khoát trực tiếp nâng lên hai tay nhỏ bé của mình ôm hắn, đem khuôn mặt nhỏ nhắn của mình tựa vào trong ngực hắn, cảm thụ lồng ngực ấm áp của hắn, cảm thụ hương vị sữa tắm nhẹ nhàng khoan khoái trên người hắn!

Động tác này. . . . . . Đã lâu rồi!

“Ta biết, ta đều biết, cho nên không phải đã cho con uống thuốc sao? Mặc dù không phải là thuốc giảm đau, nhưng hẳn cũng có chút tác dụng! Hơn nữa vừa rồi bác sĩ cũng nói, thời điểm cái đó tới, không thể uống thuốc giảm đau, may là trước kia không cho con uống!”

Hắn cũng nhẹ nhàng ôm cô, nói không rõ một cỗ cảm giác thỏa mãn trong lòng mình, một cỗ an tâm, rốt cuộc từ đâu đến!

Diêm Thiến Hoa vẫn đứng ở một bên, nhìn một màn ấm áp này! Cả người cơ hồ cũng mau bất tỉnh!

Cái gì cùng cái gì? Dục. . . . . . Đứa nhỏ này gọi hắn Dục! Hắn không chỉ không phản đối, hơn nữa còn ôn nhu như vậy. . . . . .

Trên giường bệnh hai người tựa vào nhau, rõ ràng không có quá nhiều ngôn ngữ, nhưng lại có một loại thần giao cách cảm, một loại ngầm hiểu lẫn nhau, làm cho những người khác không thể chen vào.

. . . . . . Cha và con gái? Thử hỏi đây thực sự là tình cảm giữa cha và con gái sao? Có thế sao? Đáng chết, có thế sao?

Nếu như tình cảm giữa cha và con gái đều như vậy, như vậy. . . . . . Như vậy không phải toàn bộ thế giới đều biến thái sao? A a a! Điên rồi, thật là nhanh phát điên rồi! Cái gì cùng cái gì đây?

Mà cô! Cô cũng không tin, mình cứ như vậy không chiến mà bại, thua trên tay một đứa nhỏ chưa dứt sữa? Không thể nào tin nổi! Mà cô, cũng tuyệt đối không thối lui!

Nghĩ tới những thứ này, cô vội vã không im lặng đứng ở một bên nữa, không thể vẫn không nói câu nào, sau khi cô giả bộ ra vẻ quan tâm cũng liền vội đi tới bên giường bệnh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.