Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 30: Q.2 - Chương 30: Tâm can bảo bối!




“Ai cần cô lo! Buông tay cho tôi!”

“. . . . . . Đồ khó bảo!”

“Cô mới là đồ khó bảo, bây giờ cô gọi điện thông báo đi, nói với tổng tài của các người, tâm can bảo bối của hắn đến tìm!”

“Ha ha ha, tâm can bảo bối, không biết bao nhiêu cô gái cũng tự xưng là tâm can bảo bối của tổng tài chúng tôi, tiểu thư, xin hỏi cô là ai? Những người nói câu này, có thể xếp thành một đại đội, cho nên làm ơn, có chút sáng tạo một chút được không? Bảo vệ! Kéo cô bé này ra ngoài, thật là, có chút không chịu nổi nữa rồi!”

“Cô. . . . . .”

Tâm can bảo bối. . . . . . Hắn có rất nhiều tâm can bảo bối sao? Những lời này khiến cho cô cảm thấy có chút đau lòng, hơn nữa câu nói kia, kỳ thực cô cố ý nói, cố ý dò xét thử rốt cuộc hắn có trong công ty không, nghe khẩu khí của cô ta, mặc dù không chắc chắn hắn đang trong công ty, nhưng ít nhất cũng có 80% khả năng!

Cô còn chưa phân tích xong đã bị hai nhân viên bảo vệ lôi ra, hơn nữa một chút cũng không khách khí ném ra ngoài!

Vuốt vuốt cái mông nhỏ của mình, cô phẫn hận cắn răng!

Đáng ghét, đều do trước kia cô không muốn tới công ty cùng hắn, hiện tại cho dù cô tỏ rõ thân phận, nói mình là con gái của hắn hẳn cũng sẽ bị những người này cười nhạo, sẽ không có người nào tin cô.

Dù sao hắn mới 25 tuổi, ở đâu ra con gái lớn như vậy chứ . . . . . . Đáng giận! Đáng giận! Nên làm gì bây giờ?

Dạ Huyền Phỉ vẫn ngồi ở bên trong xe, nhìn tình huống ở bên này, mới đầu có chút sốt ruột không kiên nhẫn, nhưng khi thấy cô bị người lôi ra ngoài, hơn nữa một chút cũng không khách khí ném xuống đất, lại nhịn không được ha ha cười to!

Chờ sau khi xác định sẽ không bật cười trước mặt cô, hắn rốt cục mới ôm bụng, xuống xe!

“Này, làm sao vậy?”

“. . . . . . Anh còn chưa đi?”

“È hèm, dù sao cũng là tôi đưa em tới đây, chưa xác định được em an toàn, tôi dĩ nhiên không thể đi rồi, cho nên tôi đang đợi em, có chuyện gì xảy ra vậy? Làm sao lại bị người bên trong ném ra ngoài?”

“. . . . . . Không cần anh lo!”

“Ơ, thế nào? Cũng đã chật vật như thế, còn ngang ngược?”

“Hừ!”

Giùng giằng bò dậy từ dưới đất, Hàn Bối Bối làm một cái mặt quỷ với Dạ Huyền Phỉ, sau đó do dự một chút, lại tiếp tục vọt vào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.