Về nhà
chính là về lại thiên đường.
Liễu ba
Liễu mẹ đối với Liễu Thủy thật sự rất nhiệt tình săn đón. Hỏi han ân cần chỉ sợ
khiến Thủy Thủy bị lạnh, ba bữa cùng ăn đêm chỉ sợ Thủy Thủy bị đói. Vì thế, ở
nhà ngây ngốc nửa tháng, cúi đầu sờ sờ trên lưng đột nhiên xuất hiện một đám
thịt chỉ xuất hiện trong truyền thuyết, Liễu Thủy chỉ có thể chậc chậc lưỡi,
này đó, không biết khi yêu nghiệt sờ tới sẽ thế nào đâu? A……….
Về gia
đình yêu nghiệt, Liễu Thủy hiểu biết không nhiều lắm, yêu nghiệt không đề cập
đến, Liễu Thủy cũng sẽ không hỏi làm gì. Chỉ biết yêu nghiệt cùng nàng giống
nhau, đều ở thành phố B, bất quá là khi học sơ trung mới chuyển đến, trước đó
vẫn sống ở thành phố C. Cha mẹ yêu nghiệt ly dị một thời gian lại tái hợp, hiện
tại cũng ở thành phố B. Mẹ Tư Húc trước mắt làm việc tại một trường trung học,
b Tư Húc làm cái gì, Liễu Thủy sẽ không淂 mà biết.
Một
thời gian rất dài không nhìn thấy Tư Húc yêu nghiệt, cùng ở thành phố B, nhưng
cũng chỉ thấy mặt có hai lần, vừa đến kỳ nghỉ cuối năm, Tư Húc lại bận rộn,
quay chụp, quảng cáo đủ loại công tác xếp thành đống, nhớ Tư Húc, Liễu Thủy
thật ai oán! Yêu nghiệt, ngươi có biết hay không Liễu Thủy đang rất nhớ
ngươi?!.......
Ánh mắt
u oán nhìn Liễu mẹ bưng canh gà vừa tiến vào cửa, hơi nóng tản mát ra mùi thơm
rất nồng, rất là câu nhân a câu nhân.
…….
Nhưng là, vì sao lại nhiều như vạy?........
……..
Lại nhưng là, Liễu Thủy là người, Liễu Thủy không phải heo.
…… Hơn
nữa, tương lai, Liễu Thủy cũng không tính đi vào hàng ngũ heo đi.
…….. Vì
thế, Liễu Thủy rất chi là đại nghĩa, rất chi là bi phẫn đưa ra một quyết
định____ yêu nghiệt, em đã nhớ anh đến ngay cả cơm ăn cũng không vô!........
Nhẫn
tâm đem bữa đêm yêu thương đặt cạnh bàn học, tiếp tục vùi đầu vào trò chơi!
Trên
màn hình, bạch y nữ tử cầm pháp trượng đứng bên cạnh đám quái, anh dũng chém
giết, thiên lôi rầm rầm, huyết băng bắn ra bốn phía, hai chữ ‘Thủy Thủy” trên
đình đầu bị một đám quái vây quây, truy đuổi ẩn hiện, nhìn như yếu nhược kỳ
thật vô cùng bưu hãn, thỉnh thoảng xuất hiện ánh sáng thêm máu thêm dược.
Trên
bầu trời, có hồng y nam tử thỉnh thoảng ném ra cái kỹ năng, sau đó, liền nhàn
nhàn đáng chứ tán gẫu, hoàn toàn không để ý tới Thủy Thủy đáng vô cùng bận rộn,
hăng hái chiến đấu.
[Đội
ngũ]
Tiếu
Khuynh Thành: “Thủy Thủy, còn có kinh nghiệm thăng cấp Bách Phân Chi.”
Tiếu
Khuynh Thành: ‘Thủy Thủy, bến trái còn có một quái chưa đánh tới.”
Tiếu
Khuynh Thành: “ ‘Vựng huyễn’ trước, bổn!”
Tiếu
Khuynh Thành: “Thủy Thủy…….”
……….
Kênh
đội ngũ không ngừng xuất hiện cái mới.
Tiếu
Khuynh Thành ở trên bầu trời chỉ huy chiến đấu, Thủy Thủy đáng thương bị đám
quái vây đánh còn bị người hãm hại!
Đồn
rằng, Tiếu Khuynh Thành trong thời gian ngắn ngủi vài ngày mà thăng hơn sáu
mươi cấp chính là nhờ vào cu li không sợ chết không sợ mệt nào đó, như Thủy
Thủy, càng như hoa hậu giảng đường mỹ nhân lão công, Lưu Quang Dực. Hôm nay,
Lưu Quang Dực không có mặt, cho nên Thủy Thủy mới có thể bị ném tới giữa đám
quái. Đối với thăng cấp, Tiếu Khuynh Thành có chấp nhất mãnh liệt, cho dù là
tiểu hào, cũng hận không thể trong vòng một đêm tiến lên mãn cấp……
Càng
nghe nói, nghỉ ở nhà, hoa hậu giảng đường mỹ nhân nhất thời nổi hứng lập tiểu
hào, gọi là Tiếu Khuynh Thành, chức nghiệp y sư, giới tính, nam!.......... __
__!
………..
[Đội
ngũ]
Tiếu
Khuynh Thành: “Thủy Thủy, Bỉ Ngạn vài ngày không login…….” Hoa hậu giảng đường
mỹ nhân hôm nay đối với Thủy Thủy phá lệ có chuyện muốn nói a muốn nói.
Tiếu
Khuynh Thành: “Thủy Thủy, nhớ Bỉ Ngạn không?..........” Nói xong chuyện đánh
quái liền tiếp tục tán gẫu chuyện tình cảm.
Tiếu
Khuynh Thành: “Tốt lắm, ngươi không cần phải nói, ta khẳng định là ngươi nhớ
hắn!” Hắc hắc hắc hắc….. Trước màn hình, khuôn mặt xinh đẹp của Dương Khoảnh
Vân tràn đầy ý cười, khóe môi nghịch ngợm giương lên. Ở chung càng lâu, bản
chất xấu xa mà hoa hậu giảng đường mỹ nhân che dấu đã lâu càng lúc càng bại lộ.
Xem
người nào đó chuẩn bị đánh quái không có thời gian, không có tinh lực trả lời
cái vấn đề khiến cho người ta phát điên kia, hoa hậu giảng đường mỹ nhân Dương
Khoảnh Vân rất là hảo tâm tự hỏi tự đáp, làm cho Thủy Thủy bị kéo tới làm cu li
chỉ có thể yên lặng rơi lệ nhưng không thể nào nói thành lời…… Thật muốn lớn
tiếng hét lên, không thời gian a không thời gian! Ô ô………
Tiếu
Khuynh Thành: “Thủy Thủy……” Vì thế, hoa hậu giảng đường mỹ nhân càng mở ra kênh
trò chuyện, thiên nam địa bắc trêu trọc lung tung.
…….
Mắt
thấy con quái cuối cùng rốt cục ngã xuống, thần kinh căng thẳng của Liễu Thủy
rốt cuộc được thả lỏng, thở phào một hơi, rốt cục có thể nói chuyện a a a a
a……. Người chèn người, có thể chèn chết người a! Liễu Thủy chính là mau bị hoa
hậu giảng đường mỹ nhân khiến cho thần kinh suy nhược, bị đè nén mà chết bất
đắc kỳ tử a!.......
Hoa hậu
giảng đường mỹ nhân, ngươi này đúng là rắn rết mỹ nhân a rắn rết mỹ
nhân!........
Hoa hậu
giảng đường mỹ nhân, ngươi quả không hổ là đệ nhất xinh đẹp phá hư mỹ
nhân!......
…………
“Thủy
Thủy, điện thoại!” Định thần lại, nhìn hồng y nam tử đáng hướng phía mình chạy
tới, Liễu Thủy đang muốn nói nói, lời còn chưa kịp gõ lên, bên tai truyền tới
âm thanh thúc giục của Liễu mẹ.
“Dạ.”
Đáp lại một câu. Khi vội vàng thấy khuông đối thoại “gắn bó tương kề” hiện lên
trên màn hình máy tính, nhấn xác định, đánh ra ba chữ “nghe điện thoại” cho hoa
hậu giảng đường mỹ nhân, Liễu Thủy đứng dậy nghe điện thoại.
Lưu lại
trên màn hình thân ảnh hồng y nam tử ôm bạch y nữ tử đứng giữa trời cao trong
xanh.
“Uy,
xin chào.” Từ trên tay Liễu mẹ nhận điện thoại, Liễu Thủy rất là nghi hoặc nghe
máy, đã 10h50, sắp 11h, khuya như vậy, ai lại gọi đến? Như thế nào buổi tối
không ngủ định học theo loài cú sao? 囧.
“Hắc
hắc, Liễu Thủy, là tớ!.......” Đầu bên kia điện thoại truyền đến thanh âm hưng
phấn, có chút trong trẻo, còn có như vậy quen thuộc.
“Nga,
là anh.” Liễu Thủy trả lời. Nga, là cậu….. Như vậy, “Cậu là ai?.....” Thật sự
không thể trách Thủy Thủy, nàng vẫn là tràn đầy mờ mịt, nghi hoặc không được,
thanh âm rất quen thuộc, phương thức nói chuyện cũng rất quen thuộc, chính
chính là nhớ không ra!
“………”
Đầu bên kia điện thoại một trận trầm mặc. “Liễu Thủy!” Rồi sau đó rống to,
không thể nhịn được.
“…….”
“Ta là
Lí Tư Tư! Lí Tư Tư!” Lần nữa cường điệu, đối với chuyện Liễu Thủy quên mình, Lí
Tư Tư ý đồ nói thêm vài tiếng để đổi lấy chút trí nhớ ít ỏi của Liễu Thủy.
“………..
Lí Tư Tư?......” Thời điểm nghe đến cái tên này, Liễu Thủy thật sự cũng rất
muốn rống to, cũng không thể hỏi lại một câu: Lí Tư Tư, ngươi rốt cuộc là yêu
nghiệt phương nào?........ Moi móc trí nhớ, vẫn là nhớ không nổi a không nổi.
“……..
Cậu cư nhiên không nhớ rõ tớ!” Lên án, hai mắt rưng rưng, hận không thể lập tức
đứng trước mặt Liễu Thủy, lấy tay chỉ vào Liễu Thủy sau đó bi ai vui vướng khóc
lớn, mệt tớ thích cạu như vậy, mệt tớ còn lúc nào cũng thương nhớ cậu, cậu cư
nhiên không nhớ rõ tớ, cư nhiên cái gì cũng không nhớ rõ, người này thật bạc
tình, nữ nhân bạc tình…….
“Kia
trung học Thụ Đức cậu còn nhớ không? 17 tuổi ban A cậu còn nhớ không?” Đáy lòng
còn ồn lại chút hy vọng, mặc dù ở cùng một trường học cùng lớn học hơn hai năm,
biết rõ trí thông minh của người nào đó, trí nhớ là siêu quần như thế nào,
nhưng vừa rồi nghe được một câu “cậu là ai?” thật sự là đối với người nào đó
không tồn tại chút trí nhớ cảm thấy thực sự hoài nghi.
“Nhớ
rõ.” Đầu này điện thoại, Liễu Thủy nhưng trả lời thật sự trảm đinh chặt sắt.
Nhớ rõ, như thế nào không nhớ rõ? Có người nào ngay cả sơ trung học nơi nào
cũng có thể quên sao?....... Tuy rằng chỉ học có hai năm liền chuyển trường,
nhưng Liễu Thủy vẫn là nhớ rõ. Liễu Thủy kháng nghị, ngẫu không phải không thể
nhớ này, ngẫu chính là không thể nhớ cậu!....... __ __!
囧.
“Vậy là
tốt rồi.” Đầu bên kia điện thoại lại truyền đến thanh âm của Lí Tư Tư, Liễu
Thủy cảm giác được Lí Tư Tư đang thở dài nhẹ nhõm, không khỏi nở nụ cười. thế
mới nhớ ra, Lí Tư Tư hình như là đội trưởng khi học sơ trung, lúc ấy cùng chính
mình có quan hệ rất tốt, chính là thật lâu không liên lạc, trong lúc nhất thời
không nhớ ra, bạn học sơ trung này là một cô nhóc hoạt bát, hiện tại, nghe
thấy, điểm ấy thật ra không có thay đổi, khó trách lại quen thuộc như vậy.
“Liễu
Thủy, sơ trung tổ chức hội bạn học, lần này cậu nhất định phải tới nga, chúng
tớ đều rất nhớ cậu.” Xác định Liễu Thủy nhớ rõ, Lí Tư Tư tiếp tục nói.
“……….”
Liễu Thủy trầm mặc. Một chút cũng không có ý muốn tham gia.
“Đã tổ
chức vài lần, hôm nay mới tìm được số điện thoại của cậu.” Kỳ thực bản thân
cũng cảm thấy vô cùng kỳ quái, người kia như thế nào lại biết số của Liễu Thủy,
từ sau khi Liễu Thủy chuyển trường, số điện thoại bàn cũng thay đổi, cho tới
bây giờ cũng không thể liên lạc, mà cái người kia chính mình vẫn muốn mời, năm
cuối mới chuyển tới trung học Thủy Đức, học kỳ một năm nhất mới từ ban C chuyển
tới ban A, như thế nào có số điện thoại của Liễu Thủy? Kỳ quái a kỳ quái. Bản
thân bất quá là thuận tiện nói ra tên Liễu Thủy, cư nhiên biết được vẫn đều muốn
hỏi số điện thoại, thật sự là thập phần kỳ lạ, mà cái kia mấy năm nay mời cũng
không chút hưởng ứng, lần này cư nhiên một ngụm đáp ứng, lại thần kỳ! Cho nên,
Lí Tư Tư hôm nay rốt cuộc cảm giác được, thế giới này thật sự nơi nơi đều tràn
ngập chuyện ngoài ý muốn, khắp nơi là kinh hỉ a kinh hỉ!
“Liễu
Thủy, còn nhớ Phó Linh sao? Cậu ấy cũng tham gia, mỗi lần gặp cậu ấy, cậu ấy
đều nói nhớ cậu muốn chết, nhưng lại chưa từng gặp được cậu.” Nhớ không được tớ
không quan hệ, nhưng là cậu sẽ không đem bạn thân nhất cũng quên đi chứ?! Vừa
đấm vừa xoa, đòn tấn công nhu tình này không thể đỡ. “Chúng tớ đều rất nhớ
cậu.” Cuối cùng, còn bỏ thêm một câu. Dù chết, cũng muốn hoàn thành nhiệm vụ!
Trong từ điển của Lí Tư Tư, không có hai chữ từ bỏ.
“……..”
Tiếp tục bảo trì trầm mặc, không ở trầm mặc bùng nổ, ngay tại trầm mặc diệt
vong……… __ __!
“Được.”
Một chút kí ức ngắt quãng hiện lên, rải rác lung tung, có một số người, có một
số chuyện, đại đa số là vui vẻ. Trong lòng vừa động, rốt cuộc đáp ứng một câu
“được”.
“Thật
tốt quá, thật tốt quá, ha ha.” Đầu bên kia điện thoại lập tức truyền đến tiếng
cười hưng phấn đến chói tai. “Kia, địa chỉ là…..” Sau đó, tiếp tục nói.
“………”
Liễu Thủy ghi nhớ.
…….
10 phút
sau, trở lại phòng, trong lòng Liễu Thủy không yên a không yên, hoa hậu giảng
đường mỹ nhân, cậu sẽ không vì chờ quá lâu mà nhất thời tức giận đem nhân vật
Thủy Thủy vào giữa đám quái để nó tự sinh tự diệt đi! Trăm ngàn lần không cần a
a a a a a……
Càng
nghĩ càng cảm thấy có thể, càng ngày càng cảm thấy lạnh lẽo, chạy tới máy tính,
chuyện thứ nhất chú ý chính là tìm kiếm thân ảnh bạc y kia!.......
Hô……..
Hoàn hảo, như trước an an ổn ổn ngồi trong vòng ôm ấp của yêu nhân hoa hậu
giảng đường mỹ nhân. Liễu Thủy buông lỏng tâm tư, gõ bàn phím, đưa lên. “Tớ đã
trở về.” Đánh hồi xe.
Trên
màn hình kenh đội ngũ tiện đà nhảy ra vô số sắc tự.
[Đội
ngũ]
Tiếu
Khuynh Thành: “Cậu đã trở lại?.....” Theo sát phía sau là biểu tình hoảng sợ.
Thủy
Thủy: “Đúng vạy, tớ về rồi đây.” Tớ đã thật sự trở lại! Liễu Thủy lại kiên định
nói thêm lần nữa. Bị biểu tình hoảng sợ kia của hoa hậu giảng đường mỹ nhân thu
hút, thu hút……..
……….
Thủy
Thủy: “……. Làm sao vậy?” Không thích hợp, hoàn toàn không thích hợp, tuyệt đối
không thích hợp, ngay cả trong không khí cũng trần ngập một cỗ khẩn trương lại
bất an, hoa hậu giảng đường mỹ nhân!......... Cậu có thể nói cho tớ biết vì sao
tớ lại có loại ảo giác này đâu?!
Tiếu
Khuynh Thành: ‘Không có gì a, cái gì cũng không phát sinh, tin tưởng tớ, thật
sự, tin tưởng tớ!” Phủ nhận, kiên quyết phủ nhận.
Thủy
Thủy: “………” Nhưng là vì sao, nghe lại nghe thấy như vậy, tớ càng thêm không tin
tưởng?..........
Tiếu
Khuynh Thành: “Bỉ Ngạn vừa login nga.” Một bộ ngữ khí dụ hống, hoa hậu giảng
đường mỹ nhân nói.
Tiếu
Khuynh Thành: “Bất quá chưa đầy 5 phút, lại logout.” Tiếp theo nói một câu,
thành công ngăn trở bàn tay đang muốn tìm kiếm yêu nghiệt.
Thủy
Thủy: “…….” Trầm mặc…….. Hoa hậu giảng đường mỹ nhân, không nên đùa giỡn người
ta như vậy nha, ô ô…….
………
Tiếu
Khuynh Thành: “Bỉ Ngạn vừa rồi còn tới đây nga.” Lại là ngữ khí thần bí lại dụ
hống, hoa hậu giảng đường mỹ nhân nói.
Thủy
Thủy: “……..” Đến nơi này cứ tới nơi này, cũng không phải là chưa từng đến qua….
Phút chốc, nhìn hình ảnh hồng y nam tử thân mật ôm lấy bạch t nữ tử , Liễu Thủy
mạnh mẽ ngẩn ra, tới nơi này?!......... Yêu nghiệt, tới! Nơi! Này!?..........
Tiếu
Khuynh Thành: “Lúc ấy tớ vừa lúc rỗi tay, nhàn rỗi a nhàn dỗi, không nghĩ đã di
động chuột để hôn nhẹ thân mật, lại không nghĩ vừa nhấn chuột, sau đó ngẩng đầu
nhìn màn hình, Bỉ Ngạn đang từ bên người chúng ta lướt qua, bay đi.”
……..
Liễu
Thủy nhìn chằm chằm từng dòng chữ màu vàng hiện lên, thật sâu không nói gì……..
……….
……….
Hôn nhẹ thân mật?........
……….
Chẳng những bị nhìn thấy đang ôm, mà còn nhìn thấy đang hôn?......
Này còn
muốn để người ta sống không a a a a a a?!.......... Ô ô……..
Tiếu
Khuynh Thành: “Yên tâm, cậu ấykhẳng định không phát hiện.” Hoa hậu giảng đường
mỹ nhân cố găng khuyên giải, khẳng định không phát hiện a khẳng định không phát
hiện, hắc hắc……..
Tiếu
Khuynh Thành: “Thật sự, thời điểm tớ nhìn thấy cậu ấy, cậu ấy đã muốn bay thật
xa……..” Tớ thấy cậu ấy, cậu ấy đã muốn bay rất xa, về phần cậu ấy thấy tớ là
không phải khoảng cách thật sự rất gần sẽ không thể biết, hắc hắc hắc hắc……..
Tiếu Khuynh
Thành: “Thấy, cậu ấy cũng không nhất định biết cậu, bị tớ ôm nha!” Người là bị
tớ ôm, nhưng là tên còn lại, cho nên, Thủy Thủy cậu nén bị thương a nén bi
thương!........
………
Nhìn
trên màn hình không ngừng hiện lên những dòng chữ, tâm Liễu Thủy giống như ướp
trong hầm băng, dù gặp rét lạnh, cũng mạnh mẽ đập liên hồi, cầm lấy điện thoại
đặt trên mặt bàn, bấm số điện thoại đã nhớ kĩ, gọi tới.
Trong
điện thoại truyền đến từng âm thanh “đô” “đô” “đô” chờ đợi.
Một
giây trôi qua…….
Hai
giây trôi qua……
Ba giây
trôi qua…….
…………
Thẳng
đến, một giọng nữ ôn nhu nhưng bài bàn truyền đến, “Thực xin lỗi, thuê bao quý
khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được.”
…….
Không
quan tâm, gọi lại.
Một
giây……
Hai
giây…..
“Thực
xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được.”
……….
Không
ngừng cố gắng, tiếp tục.
Một
giây…..
Hai
giây…….
“Thực
xin lỗi, thuê……”
……..
Thái độ
kiên quyết, kiên trì đến cuối cùng chính là thắng lợi, tiếp tục!
……..
Không
đếm được đã gọi bao nhiêu cuộc, gọi không được chính là gọi không được, không
có người nghe chính là không có người nghe!..........
Ô ô……..
Yêu nghiệt, người trước khi hành hình còn được một bữa ăn ngon, như thế nào một
cơ hội kháng án anh cũng không cho?.........
Em
không muốn chết không minh bạch a a a a a a…….. Ô ô……