Người Lạ Ơi, Khóc Đôi Khi K Phải Là Yếu Đuối (Fanfic Bts)

Chương 12: Chương 12




Cũng 2 năm sau ngày chia tay ấy , Park Jimin ngày nào giờ mạnh mẽ hơn sau biến cố cuộc đời dù đã không còn cảm thấy trống vắng nhưng trong anh vẫn có bóng hình người con gái ấy thoắt ẩn thoắt hiện và hôm nay mưa nặng hạt hơn và bầu trời không u ám trái lại còn có chút tia nắng cuối trời như thế Hi vọng.Quản lý của anh đã cho anh biết chuyện xảy ra 2 năm trước về những gì anh ta đã làm . Nhưng Jimin không giận , chỉ thở dài , quản lý làm điều này cũng vì anh và cả nhóm .Anh rời công ty mất hút trong màn mưa Có một loại tình yêu như trong sáng và nếu nàng làm là sao rọi,chàng là trăng sáng trăng sáng không nhìn thấy sau rọi, sao rọi lại bỏ lỡ trăng sáng.Cô là tất cả đối với anh , là món quà vô giá.Cô đến với anh như phép màu kì diệu.Càng nghĩ đến cô anh càng hối hận , tại sao lúc đó ....

Bước lên chiếc xe buýt , anh bỏ lại đằng sau chiếc ô sũng ướt. Chiếc xe thong dong trên những nẻo đường , nhớ ngày xưa cả 2 người đã dành cả giờ trên xe buýt để ngắm đường phố ban đêm lấp lánh ánh đèn.Bỗng xe dừng lại , một cô gái có mái tóc dài bước lên xe ,cô ấy mặc một chiếc maxi dài tha thướt màu đen .Có lẽ anh sẽ không để ý nếu cô ấy không ngồi bên cạnh anh .Và anh sửng sốt khi cô cởi bỏ chiếc khẩu trang trên mặt , vẫn khuôn mặt trái xoan , đôi mắt to tròn , nụ cười vẫn thế nhưng đôi mắt lại vô hồn , người ấy là Jin Ha.Cô thản nhiên ngồi bên cạnh anh , tay ôm một chú mèo , đó là con Gin , chú mèo mà 2 người từng nuôi , nó đã biến mắt không dấu vết cùng cô .Nhưng cô không nhìn thấy anh sao ? Cô mở to đôi mắt mờ đục .Anh theo chân cô xuống tàu , đến bệnh viện .Cô hình như cảm nhận được sự tồn tại của anh nên quay lại :

- xi lỗi có thể đưa tôi đến phòng trưởng khoa tại tầng 20 không .

Anh nghẹn ngào :

- Được .

Rồi anh đưa cô đến phòng trưởng khoa .30 phút , vị bác sĩ đi ra , anh hỏi

- Cô ấy bị sao vậy ?

- Anh là người nhà mà không biết à ?

- Tôi , tôi là bạn cô ấy .

- Cô ấy bị tăng nhãn áp , 2 năm rồi , cần có người hiến giác mạc trước khi chìm vào bóng tối , bây guiowf mắt cô ấy đã không nhìn rõ mặt ai rồi.

Anh như nghe thấy tin sét đánh , nuốt lại sự nghẹn ngào .THất thểu bước ra khỏi bệnh viện chờ cô.Jimin hối hận điều đã qua Sao nỡ buông tay nhau để giờ mất nhau . Cậu vẫn đợi cô nhất định

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.