Nam nhân này! Tính tình giống y như Mạc Lặc Nghị Phàm, đều
giống nhau sợ người ta không biết bọn họ có tiền, hư vinh!
Diệp Tường Phi cũng không đem tức giận của nàng để vào mắt, nhìn chằm chằm nàng
bình tĩnh nói: “Chuyện gì có thể dùng tiền để xử lý, tốt nhất không cần tốn
thời gian đi dây dưa, thời gian có giới hạn, dùng tiền cũng rất khó mua được
nó.”
Lâm Duyệt trừng mắt liếc hắn, nghiến răng nghiến lợi bức ra ba chữ: “Bệnh thần
kinh!”
Diệp Tường Phi lơ đễnh đối với nhục mạ của nàng, đây là sự khác nhau giữa kẻ có
tiền và kể không có tiền, kẻ có tiền là dùng tiền mua thời gian, người không có
tiền là dùng thời gian mua tiền.
Loại người Giống Lâm Duyệt này dùng thời gian mua tiền, bỗng nhiên nợ một khoản
lớn như vậy, nàng không thể nghĩ đucợ đên skhi nào mình mới có khả năng trả
hết.
“Tôi vốn là không có thiếu người ta năm vạn, hiện tại lại thật sự mắc nợ.” Lâm
Duyệt đô miệng, tức giận thêm ủy khuất, Diệp Tường Phi ra tay giúp đỡ, nàng
ngay cả một chút cảm giác cảm kích đều không có. Có, chẳng qua là phẫn hận cùng
bất bình!
Nàng căn bản là không muốn lấy tiền đi dung túng tên chủ cho thuê nhà loại
người tiểu nhân gian trá này, cho dù cả đời này hắn giữ lấy của nàng vòng cổ,
cũng sẽ không có chuyện nàng không công đưa cho hắn năm vạn nha!
“Năm vạn, coi như là tiền công ty hỗ trợ chô cô cùng Lưu Tuyết tiền trợ cấp nhà
ở hai năm nay , không cần cô phải trả.” Diệp Tường Phi nghiêm trang nói, năm
vạn với hắn mà nói không là cái gì, nhưng là lại có thể giúp Lâm Duyệt thoát
khỏi hoàn cảnh sống hiểm ác, vẫn là đáng giá.
“Tiên sinh, kiểm tra xong rồi, biên lai trả lại cho ngài.” Chủ cho thuê nhà
cung kính đem biên lai hai tay đưa đến trước mặt Diệp Tường Phi, biểu tình nịnh
nọt đến cực điểm, khiến cho Diệp Tường Phi nhìn đã muốn ói ra.
“Tiền tôi sẽ trả lại cho anh.” Lâm Duyệt kiên định nói xong, tay nhỏ bé hướng
chủ cho thuê nhà giơ ra, âm thanh lạnh lùng nói: “Đem vòng cổ đưa cho tôi.”
Chủ cho thuê nhà ra vẻ nghi hoặc sửng sốt, nói: “Cái gì vòng cổ? Tôi khi nào
thì lấy vòng cổ của cô?”
“Ông
ít vờ vịt với tôi đi một chút!” Lâm Duyệt tức giận rống to: “Tiền đã tới tay,
nên trả lại cho tôi đi?” Hắn cư nhiên còn muốn giả bộ với nàng? ! Còn dám giả
bộ? Thật sự là tiểu nhân lòng tham không đáy vô sỉ!
“Cái này là trước đây cô đưa cho tôi, thế nào lại có thể lấy về đâu ?” Chủ cho
thuê nhà ha ha cười nói, đem vòng cổ từ trên gáy cỏi xuống, ở trong không trung
lắc lư: “Hơn nữa vòng cổ này nhìn qua cũng không lấy gì làm đẹp, căn bản là
không xứng với cô, nếu cô thích, vị tiên sinh này nhất định sẽ đưa cho cô nhiều
thứ hấp dẫn hơn đi?”