Người Sói và Sức Mạnh Ánh Sáng

Chương 5: Chương 5




Ở đâu đó thấp thoán hình bóng hai cô bé, Luna đang nhìn ngắm ba học sinh mới bước vào cô nhìn chăm chú đi theo từng bước chân của ba câu.

Mira đứng sau, suy nghĩ(gì mà hám trai vậy trời!!) cô đập mạnh cánh tay lên Luna.

-Này, định đi theo ba thàng đó vào lớp hả??

Luna hơi lúng túng, vì bị cô bạn nói xoáy mình, liền quay lại.

-không(nói trong lòng hơi tức)

và bước nhanh vào lớp học.

Cô bước từ từ theo, ngồi vào ghế và đăm chiêu nhớ lại qúa khứ.

Mira...con phải đứng yên ở đây...không được đi ra dù chỉ một bước nghe chưa?

Cô gật đầu nhè nhẹ.

Hình bóng của một người phù nữ tóc vàng hoe bước từ từ ra ngoài.

Trong cổ vang lên một tiếng đe dọa TAO SẼ GIẾT HẾT LỦ KHỐN BỌN MÀY

cô niệm một câu thần chú Craig rowe trong đất hiên lên nhưng cây dưa leo bao trùm hết xung quanh, Rowe chỉ chóc lác nhưng cây dưa leo xung quanh phóng tới, , ,với đầu đầy gai nhọn.

Ba người mặt áo đen đứng đó chỉ kịp cầm tay lại dùng ma pháp thủ vệ, nhưng cứ mổi lần một cây dưa leo phóng tới bị chặn ở lớp bảo vệ thì lại có ba bốn cái dưa leo khác phóng tới, sự va chạp đó khiến vang ra nhưng tiếng chói tai, chỉ trong vòng mười giây ngắn ngủi, hình như ma pháp thủ vệ không còn chịu nổi sức mạnh nữa, nó vở ra, rồi hàng trăm cây dưa leo bắt đầu phóng tới đâm xuyên não và ngực của ba tên.

Người phụ nữ đứng yên đó như kêu gọi sức mạnh của những cây dưa leo, bất chợt một cây dưa leo phóng trúng cô đâm xuyên qua bụng, người phụ nữ ngã gục xuống đất, những cây dưa leo bắt đầu tang biên đi.

Cô đã dùng sức mạnh cấm! Một nguồn sức mạnh bóng tối, chỉ có nhưng pháp sư tối thượng mới có thể kêu gọi được nhưng cây ác qủy này xuất hiện, và nó sẽ không nương tay cho dù đó chính là người kêu gọi nó.

Người phụ nữ cố gắng lết tới ôm đứa nhỏ vào lòng, rờ qua gương mặt đã tái nhợt của con gái mình, nói một câu mẹ xin lỗi hàng lệ người mẹ rời và gục đầu vào con gái mình.

Ở trên bầu trời đang có một thảm bay đi tới, dừng lại ở trước mặt người phụ nữ, ông chạy tới ôm cô, khóc trong đêm tối chạng vạng này đây gió.

Cô bé núp sau hàng cây liền chạy ra, nước mắt của cô bé cứ rơi dài như vô tân, nhưng cô không khóc thần tiếng cô gắng kìm nén lại, cô bé căm thù nhìn người chị mình bị giết, rồi đến mẹ mình, người mặt áo đen đó cô sẽ không bao giờ quên, từng bước chân nhẹ đến cận bên ông.

-Mira con gái của bố

Ông ôm nhẹ cô bé vào lòng nói

-Vẫn may con vẫn bình an

Ông đau sót ôm cô, nước mắt của cô thấm ước trên vạt áo nhạt màu xám ông đang mạc, những ngon tay cô bấu víu mạnh trên áo, đâm xuyên qua, máu trên tay ông vẫn chạy nhưng ông vẫn không cảm nhận được gì?

Vì nổi đau đó, không bằng nỗi đau ông đang chịu hiện tại.

Ánh mắt cô nhìn vào xác ba tên đang đứng trước mặt càng khiến cô căm thù, nghiến mạnh vào ông.....

Bảy năm qua cô đã chịu đựng biết bao? cô bị ám ảnh cảnh tượng năm đó, cứ mổi lúc cô nhắm mắt lại cảnh tượng đó lại hiện ra như đang trước mặt cô.

Chừ cô đã trở thành một con người đầy kiêu ngạo, ác độc, cô đi săn lùn những tay phù thủy bóng đếm, và cả nhưng con ma cà rông.

Nhưng giờ đây cô muốn mình là mạnh nhất, để trả thù cho người mẹ của mình, có đủ sức mạnh để mở lổ hỏng không gian đi đến chổ cư trú của vị vua bóng tối.

Cô đang thực hiện giấc mơ dưới ngôi trường tham vọng Beethoven, ngồi trường chỉ nhận những học sinh xuất xác nhất của dòng họ hoàng gia phù thủy.

Đã có biết bao những học sinh đã bị loại khi không qua nổi vòng sơ khao sức mạnh.

Một ông già bước vào đập mạnh vào bàn Bộp một cái, cô như tỉnh mộng >.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.