° Toàn trường im ắng chết chóc! Mọi người, đều trừng lớn mắt, nhìn Trần Bình đang đứng giữa hội trường, sừng sững như ngọn nói cao, khí thể cuồn cuộn, vẻ mặt lạnh lẽo cùng với ánh mắt sáng quắc, khiến toàn thể ông lớn đều như hít phải một hơi lạnh! Xuýt xoa! Quá ngông cuồng! Quá hung hãng! Trần Bình thế mà lại dám nói ra lời đó với Hồng nhị gia, đúng là không đặt Hồng nhị gia của Hồng Môn vào mắt! Cậu ta có biết, người trước mặt cậu ta là ai không? Hồng nhị gia! Uy danh lừng lẫy! Trong cả nước, là một nhân vật vô địch tên tuổi lẫy lừng! So với thân phận tôn quý của cô Trần, đúng là không hơn không kém! Hơn nữa, ông ta còn là nhân vật nòng cốt của Ngoại Đường Hồng Môn! Ông hai nhà họ Hồng! Là em trai ruột của gia chủ nhà đương nhiệm họ Hồng! Bất kể thế nào, Trần Bình nói ra lời muốn chết à với một nhân vật như Hồng nhị gia, chính là tự đâm đầu vào chỗ chết! Hồng nhị gia cũng rất sững sở, lần đầu tiên nghe thấy có người dám nói với mình như thế, Nói khoác không biết ngượng mồm! Đúng là đứa vai dưới ngông cuồng! *®Mày nói cái gì?!”
Hồng nhị gia lạnh giọng hét lớn, khí thể vang dội, mắt hổ trừng lớn, một thân uy nghiêm bá đạo, suýt thì muốn lật tung cả cái Cổ Hý lầu này! Khí thế ác liệt quá mà! Đây chính là Hồng nhị gia! Thế nhưng.
Trần Bình chắp tay sau lưng, khóe mắt rét lạnh, nhìn Hồng nhị gia nổi trận lôi đình như muốn ăn tươi nuốt sống, nói: “Hồng nhị gia, tôi cảnh cáo ông, đừng nhúng mũi vào chuyện của tôi, nếu không, tôi không ngại nhổ sạch tận gốc nhà họ Hồng ông đâu ”
Ấm! Các vị đại ca đồng loạt ngưng hô hấp, kinh hãi nhìn Trần Bình chăm chú! Cậu ta, thế mà lại dám dọa nạt Hồng nhị gia và dối địch với nhà họ Hồng! Quá đáng sợ! Cậu Trần không sợ trời không sợ đất, đúng là muốn chết sao? Đó là nhà họ Hồng, là Hồng Môn đấy! “Haha!”
Một tràng cười lớn vang vọng khắp khán phòng, Hồng nhị gia khoát tay, trầm giọng nói: “Đứa tiểu bổi ngông cuồng, lại dám cảnh cáo Hồng Nhạc Sơn tôi! Thú vị đấy!
——————-